Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2576 - Chương 2577: Phong Thái Của Đại Thánh Trong Truyền Thuyết (1)

Thánh Khư Chương 2577: Phong thái của Đại Thánh trong truyền thuyết (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Trên chiến trường, từng đạo từng đạo ánh sáng bay lên, phát ra âm thanh của năng lượng xé gió lao đến, âm bạo khủng bố đến đinh tai nhức óc, dẫn đến sương trắng ven đường dâng lên từng mảnh, liên tiếp nổ tung.

Đó chính là những cao thủ cấp hạt giống của Hạ Châu và Thiêm Châu đang đuổi đến, tất cả đều nhanh chóng giết đến, chỉ sợ mình chậm chân hơn người ta.

Sở Phong chắp hai tay sau lưng, tay áo lay động trong gió, ánh mắt cực kỳ thâm thúy nhìn chằm chằm vào đối thủ lần lượt xuất hiện trên mảnh chiến trường hùng vĩ này.

Vùng đất này từng là một trong những cấm địa nổi danh nhất thiên hạ.

Cho dù đã bị đổ nát, tổ mạch đứt gãy, núi non sạt đổ, tiên hồ cạn khô, thế nhưng ngày nay vẫn tràn ngập linh túy như cũ.

Một đám người đuổi đến, bọn họ đều là nhân vật tuyệt đỉnh trong đố Thánh giả, có người giống như mặt trời mà phát sáng, thần diễm hừng hực, rực rỡ đến khiếp người, trở thành tiêu điểm trong đám đông; cũng có người giống như lỗ đen cắn nuốt hết ánh sáng, gần như không thể nhìn thấy hình dáng, xung quanh còn có sương đen khuấy động, mang theo ma tính.

Bất luận là nam tử hay nữ tử, mặc kệ là tuấn mỹ hay xấu xí, khí chất ai nấy đều cực kỳ bất phàm.

Những người này có thể là anh khí bức người, hoặc là linh hoạt xuất trần, hoặc là lãnh khốc vô tình, hoặc là mang theo phong thái của ma vương máu lạnh, thế nhưng tất cả đều là tiến hóa giả xuất sắc trong lĩnh vực cấp Thánh.

Trong số bọn họ, có người hai mắt đều lộ ra từng tia ánh sáng bạc, trở thành xích thần trật tự hữu hình, lại có người hai mắt giống như hố đen vũ trụ.

Các loại cao thủ cấp hạt giống đến từ tây bộ Hạ Châu và nam bộ Thiêm Châu đều nhìn chằm chằm về phía trước, ánh mắt khóa chặt trên người Tào Đức.

Một mảnh dao động của quy tắc cường liệt bắt đầu khuếch tán, tựa như sóng to gió lớn mà đánh thẳng về trước, bọn họ có địch ý cực kỳ mãnh liệt với thiếu niên đến từ Ung Châu kia.

Bởi vì trận chiến ngày hôm nay, biểu hiện của thiếu niên cường giả này rất không nghiêm túc, nhiều lần “đầu cơ trục lợi”, sau đó còn bắt đi đồng bạn của bọn họ, khiến bọn họ đều cảm thấy xấu hổ theo.

Hiện tại hắn còn dám ngông cuồng tuyên bố, muốn một thân một mình đánh bại cả đám bọn họ? Thực sự là cuồng vọng!

Hạ Châu và Thiêm Châu vốn dĩ còn đối lập nhau, thế nhưng lúc này lại hoàn toàn trái ngược, người của hai trận doanh đều chung mối thù lớn, tất cả đều muốn đánh bại thiếu niên ác ôn đến từ Ung Châu.

Mặt đất lạnh lẽo cứng ngắc giống như bị đóng băng hiện lên màu hồng đậm, giống như trong năm tháng dài dằng dặc trước kia đã từng bị máu tươi nhuộm đỏ.

Sở Phong đứng trong chiến trường, một mình đối chọi với cả đám đối thủ.

Thái độ của hắn rất trầm tĩnh, cũng cực kỳ thong dong, so với khí chất lỗ mãng lưu manh lúc trước thì hoàn toàn tương phản, giống như biến thành một người khác, bởi vì hiện tại hắn thực sự muốn ra tay!

“Ta tên là...”

Hắn muốn tự báo danh tính, thế nhưng lại bị người ta đánh gãy.

“Không có hứng thú nghe, ai thèm để ý tên của ngươi chứ, ta chỉ muốn giết chết ngươi thôi!”

Một thiếu niên tóc xù ở phía đối diện quát lớn, thật sự không nể mặt Tào Đức một chút nào, trong mắt đám người này, hắn chỉ là một tên vô lại dựa vào mưu kế mà dành được chiến thắng.

Rất nhiều người đều có ác cảm với hắn, hiện tại chỉ hận không thể trực tiếp bắt sống hắn, trước hết phải hung hăng tẩm quất một trận, rồi sau đó mới nghĩ đến việc nên giết chết hay là róc thịt.

Ánh mắt Sở Phong trở lên sâu thẳm, hắn khó mà trịnh trọng được một lần, thế nhưng đám người này lại miệt thị khinh thường hắn, hiện tại còn đang ồn ào thương lượng xem kẻ nào sẽ là người ra tay trước.

Cả đám người đều muốn tự mình xử lý hắn, cho nên mới dẫn đến tình hình tranh chấp nội bộ như hiện tại.

Cũng có người nhìn chòng chọc hắn, ngôn ngự khinh mạn, cực kỳ không tôn trọng.

“Ngươi cũng được đấy, thực lực không đủ, lại còn thiếu đức đến cùng cực, không ngờ lại rất vô sỉ mà thắng được mấy trận. Nếu như lại để ngươi tiếp tục thắng nữa, vậy thì chúng ta còn không bằng đập đầu chết đi cho xong!”

Sở Phong mặt không biểu tình mà đáp: “Vậy thì lúc này ngươi có thể đập đầu xuống đất chết được rồi!”

Nam tử tóc trắng phía đối diện lập tức dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn, gần như muốn xông lên chém giết, toàn thân gã ta phát sáng, sau đó cả người đều trở lên mơ hồ, giống như sắp hóa thành một thanh kiếm thai!

Chẳng qua người bên cạnh lập tức kéo gã ta lại, không để gã ta tùy tiện ra tay, cũng không phải là lo lắng cho gã, mà là người nào ở đây cũng mong bản thân là kẻ đầu tiên ra tay, tự mình đá xuống thiếu niên của Ung Châu, thắng được bí cảnh.

“Được, ngươi cứ chờ đấy!” Nam tử tóc trắng lạnh giọng nói.

Sau đó, gã ta cũng tham gia tranh luận thương lượng với đám người, muốn trở thành người ra tay đầu tiên.

Sở Phong thở dài, lần này hắn thật sự nghiêm túc, muốn vận dụng thực lực cấp Đại Thánh để trấn áp quần hùng, tuy nhiên lại không có kẻ nào để ý đến hắn, thực sự cho rằng hắn dựa vào vận may để chiến thắng?

Bên phía trận doanh Ung Châu, thiếu niên nhân tài kiệt xuất của tộc Kim Ô bắt đầu lo lắng, cậu ta âm thầm xao động, thực sự muốn rống to cho đồng bạn của mình đến từ Hạ Châu, Tào Đức hắn chính là Đại Thánh!

Cậu ta cho rằng, chỉ cần đám người cùng nhau ra tay, cùng nhau hợp sức lại với nhau để vây bắt liền có thể vây công Tào Đức, mới có một tia cơ hội chiến thắng.

Bằng không thì đám người kia nhất định sẽ gặp nạn, sẽ bị Tào đại ma đầu huyết tẩy!

Thế nhưng cậu ta lại không có cách nào truyền âm đi được, bởi không gian xung quanh đã bị giam cầm, cậu ta lúc này chỉ có thể dậm chân, âm thầm thở dài, phải biết là một khi Đại Thánh muốn bạo phát, nhất định sẽ chấn động cả nơi này!

Chiến trường này cực kỳ rộng lớn, mênh mông không điểm cuối.

Trước các trận doanh đều dựng thẳng đại kỳ, sừng sững vươn mình vào tầng mây, gần như là xuyên thủng hư không, lá cờ phần phật trong gió, hư không lay động đến nổ tung, khiến chúng đều run rẩy và vặn vẹo.

Trên mảnh chiến trường hùng vĩ này, tiến hóa giả của Ung Châu, Hạ Châu và Thiêm Châu, mỗi bên nhân mã đều phải tính bằng con số hàng triệu, mà đây cũng chỉ là một phần của nhân số mà thôi.

Trong đó còn có rất nhiều tiến hóa giả đang ở hậu phương, bọn họ không chen chân lên tuyến đầu để quan sát trận chiến.

Giờ khắc này, bầu không khí có chút quỷ dị, trận quyết đấu của những cảnh giới khác không thể thu hút được sự chú ý của quần chúng nữa, lúc này cường giả các tộc đều nhìn chằm chằm về phía chiến trường Thánh giả.

Bình Luận (0)
Comment