Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quanh người Sở Phong tràn ngập huyết khí và năng lượng màu vàng hình thành lên Thánh Vực, chặn đứng vô số mũi tên, khiến cho chúng không thể tiến lên một chút nào.
Mà những mũi tên cách cơ thể Sở Phong ba thước, tất cả đều vỡ nát, hóa thành một đống bột mịn!
Đây quả thật khiến người ta khó mà tin nổi, khiến một đám cao thủ cấp hạt giống đều chấn động.
“Bao vây hắn tạo cơ hội cho ta, ta lấy phật khí trấn sát hắn!”
Lúc này, phật nữ đến từ Hạ Châu bỗng mở miệng lên tiếng, mái tóc dài phấp phới, ngày thường cực kỳ dịu dàng xuất trần, nhưng hiện tại lại lộ ra chiến ý vô biên.
Nàng ta tuyệt đối là người xuất sắc trong đám người kia, thực lực sâu không thể lường, một tay cầm Kim Cang Xử, một tay cầm bình bát (1) màu lam óng ánh, công sát về phía Sở Phong.
(1) Bình bát: Chén ăn của hòa thượng.
Một đám người rống lớn, cùng nhau phối hợp để phật nữ triển khai tiến công, toàn bộ đều bộc phát.
Ầm ầm!
Trong lúc nhất thời, thánh khí bay loạn giống như lưu tinh lít nha lít nhít, không ngừng rơi xuống từ trên trời, trực tiếp bao vây Tào ĐỨc.
Sở Phong lạnh lùng nhìn một màn này, dùng tay không đối cứng với Thánh khí, trong lúc nhất thời, âm thanh đáng sợ nổ ầm ầm bên tai, trong âm thanh đinh tai nhức óc kia, một nam tử tế xuất ra Tử Kim Lôi Đình Chùy bất ngờ phun ra máu.
Bởi vì Lôi Đình Chùy – khí vật giao tu với tính mạng của gã ta bị Sở Phong dùng tay không đánh nổ, dẫn đến quang lôi ầm ầm bổ xuống, thiểm điện tứ tán, khiến bản thân gã ta bị thương nặng.
“A, không!” Gã ta kêu lớn.
Thứ này chính là dị bảo thiên địa có thể cùng trưởng thành với nam tử kia, kết quả lại bị người ta dùng nắm đấm máu thịt đánh nổ, thực sự khiến người ta khó mà tin nổi.
“Đại Thánh!” Lúc này đây, nam tử nọ đã tin chắc Tào Đức chính là thần thoại trong thần thoại, là một vị Đại Thánh sống.
Bởi vì cho dù đổi thành gã ta giao chiến với tiến hóa giả cấp Ánh Chiếu, kẻ địch đều khó có thể phá hủy Lôi Đình Chùy của gã.
Sở Phong giống như một đạo thiểm điện màu vàng xẹt qua, một quyền đánh xuyên qua cơ thể nam tử nọ, khiến gã ta gần như nổ tung, ba tầng áo giáp trên người đều lập tức vỡ vụn, ánh sáng văng ra tứ phía, gần như tan rã.
Nam tử nọ bay ngược ra ngoài, cuối cùng vẫn bảo trụ được một cái mạng, thế nhưng đã mất đi sức chiến đấu, xương cốt toàn thân ít nhất cũng đã gãy mười mấy cái.
Ầm ầm!
Cách đó không xa, một nữ tử đang huy động một chiếc quạt bảo bối phát ra ánh sáng rực rỡ, là Thất Bảo Lưu Ly Phiến, cương phong ngập trời, khiến hư không đều gần như sụp đổ, đều bị bóp méo.
Ả ta đang ép chặt Sở Phong, khiến hắn không có cách nào giết về phía trước, nếu không thì một đám Thánh giả sẽ gặp nguy hiểm.
“Trúng!”
Đúng lúc này lại có người quát lên, lần nữa tế ra Thiên Địa Lưu Quang Tháp, lấy tốc độ cực nhanh đánh về phía Sở Phong, khiến cơ thể của hắn lảo đảo một cái, đứng không vững.
Nhưng cũng chỉ trong giây phút ngắn ngủi đó, thân thể Sở Phong không hề sứt miếng thịt nào, chỉ cường ngạnh đỡ lấy.
Một màn này khiến sắc mặt đám người cực kỳ khó coi, cảm thấy Tào Đức này quá khủng bố, lần này Thiên Địa Lưu Quang Tháp đánh trúng giữa lưng của hắn, vậy mà hắn vẫn bình an vô sự, đây rốt cuộc là bản lĩnh gì?
“Các vị, đều lên đi!”
Có người quát lớn, nếu cứ tiếp tục như vậy, bọn họ đều sẽ bị hắn tiêu diệt.
Các loại binh khí ầm ầm bay lên, rất nhiều Thánh khí phát sáng, ánh sáng bao phủ bầu trời, chặt chẽ đem Tào Đức vây khốn ở trong.
Giờ phút này, đến lượt phật nữ của Hạ Châu nắm được cơ hội, nàng ta tế xuất ra một đại sát khí, bình bát màu xanh óng trong tay cũng xoay tròn, lập tức bay lên cao, bao trùm lấy tiểu càn khôn.
Ầm ầm!
Nó rủ xuống hàng vạn sợi lam quang, hoàn toàn che khuất Tào Đức ở dưới, dùng loại phật khí đáng sợ này để áp chế hắn.
“Thu!”
Nữ phật đến từ Hạ Châu quát lớn, dáng vẻ trang nghiêm, toàn thân đều là phật quang phổ chiếu, thân thể vàng óng sáng chói, dùng toàn lực thôi động bình bát.
Vèo một tiếng, bình bát kia quá thần bí, không ngờ lại muốn thu Tào Đức vào trong.
“Hay!” Một đám cao thủ cấp hạt giống đều vui sướng, có người hô lớn.
Thứ này cũng không phải một món Thánh khí bình thường, bên trong ẩn chứa phật tính vô cùng kinh người, rất đặc biệt, siêu thoát ra khỏi phạm trù của Thánh khí.
Sở Phong hét lớn một tiếng, mái tóc trở lên hỗn độn, cả người giống như một đại ma thần bộc phát ra ánh sáng vô lượng, các loại ký hiệu lít nha lít nhít, không ngừng nở rộ bên người hắn.
Hắn đang chống lại phật khí khủng bố giống như lỗ đen không ngừng hút hắn vào trong, chống lại bình bát màu lam óng ánh kia, không để mình bị rơi vào.
Đồng thời, thời điểm mà hắn huy động quyền ấn, hùng vĩ không gì sánh được, giống như một sinh linh của thời đại hỗn độn đang khai thiên tích địa, muốn đánh xuyên vĩnh hằng tương lai.
Huyết khí trên người tỏa ra cuồn cuộn, một quyền này đánh xuống, bình bát kia chấn động kịch liệt, sau đó trực tiếp bị biến dạng.
Làm sao có khả năng?!
Ngay cả đồng tử của phật nữ kia cũng không khỏi co rụt vào, trong lòng cực kỳ chấn động.
“Đại Thánh, hắn chính là Đại Thánh trong truyền thuyết!”
Một số người khiếp sợ kêu lớn, trong giây phút này, không còn một người nào dám nghi ngờ nữa, Tào Đức này tuyệt đối chính là Đại Thánh, khiến toàn chiến trường đều chấn động!
Tào Đức đang huy quyền, đánh thẳng vào chiếc bình bát của phật nữ, khiến nó thoạt nhìn giống như một chiếc túi vải bị một vật tác dụng mạnh đến nỗi lồi ra một khối, một vết nắm đấm in thẳng lên đó.
Coong!
Tào Đức gần như bị nuốt vào trong bình bát, hắn ngày càng công kích mãnh liệt hơn, song quyền như hồng, quyền ấn màu vàng vô song không ngừng vung ra, khiến toàn bộ chiếc phật khí kia đều run rẩy.
Hết quyền ấn này đến quyền ấn khác lần lượt in hình lên trên bình bát màu lam, giống như muốn đánh xuyên qua, phải biết bằng phật khí này được luyện ra từ thần kim hiếm thế.
Thế nhưng lúc này, nó lại bị Tào Đức đánh đến biến hình, giống như được nặn ra từ bùn nhão, bị song quyền của hắn đánh cho vặn vẹo, xuất hiện đủ các loại hình dạng.
“Chư vị mau giúp ta!” Phật nữ quát nhẹ.
Mái tóc nàng ta bay lên toàn bộ, ngày càng phát ra vẻ thánh khiết cùng siêu nhiên, ngay cả mái tóc dài mượt vốn dĩ đen bóng cũng hóa thành màu vàng kim, quanh thân có phật quang phổ chiếu.
Phật nữ thôi động bình bát, khiến nó phát ra lam quang sáng chói, giống như một vầng thái dương nhỏ treo lơ lửng trong không trung, rủ xuống hàng ngàn hàng vạn tia sáng, bao trùm vị trí của Tào Đức.