Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đồng thời, hai mắt gã ta cũng ngày càng sáng, ngày càng trở nên đáng sợ, hai mắt giống như hai ngọn đèn, xung quanh còn ẩn hiện vô số huyết quang, cả người giống như một con dã thú đang nhìn chằm chằm vào Sở Phong.
Chỉ có điều, gã ta cũng không lỗ mãng ra tay, ngược lại còn chủ động ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm lại, dụng tâm mà thể ngộ, đang lĩnh hội gì đó.
Trong lúc nhất thời, bên ngoài cơ thể gã ta liền hiện lên các loại mảnh vỡ quy tắc, đều là những thứ mà gã ta tích lũy, sau khi phá vỡ rào cản để xông lên cảnh giới Đại Thánh, gã ta đang không ngừng rèn luyện bản thân.
Mãi một lúc sau, Lịch Trầm Thiên mới lấy ra một cái bình đặc thù, lấy trong đó ra một gốc thảo dược, trong nháy mắt, mùi hương thanh mát ngập tràn chiến trường.
Rất nhiều người đều giật mình, thứ kia tuyệt đối là một gốc đại dược không thể tưởng tượng nổi.
Sở Phong có một loại xúc động muốn dứt khoát xử lý gã ta, loại dược thảo kia để cho Lịch Trầm Thiên ăn vào cũng có chút lãng phí, vì hắn đã hạ quyết tâm sớm muộn gì cũng giết chết kẻ này.
Đáng tiếc hắn lại không có cách nào hành động, cao thủ của trận doanh Thiêm Châu không cho phép hắn làm như vậy.
Lịch Trầm Thiên mấy ngụm đã ăn xuống gốc dược thảo kia, toàn thân phát sáng, thuốc kia vậy mà lại giống như trật tự biến thành, trong lúc nhất thời đã khiến phù văn trong nhục thân gã ta dày đặc hẳn lên, quang hoa chiếu rọi trời đất.
“Quả nhiên là linh vật cùng loại với Dung Đạo Thảo!” Có người nói nhỏ, mặc dù dược hiệu chưa mạnh như Dung Đạo Thảo, nhưng mà đó là cả cây, được một người hấp thụ hoàn toàn, kết quả cũng đã quá đủ.
Lịch Trầm Thiên khó có được lúc yên lặng, gã ta cố gắng duy trì sự bình thản, không để thù hận che mờ hai mắt, tĩnh tâm ngộ đạo, để cảnh giới Đại Thánh có thể hoàn mỹ dung hợp với dược hiệu.
Những gì gã ta tích lũy đủ nhiều, điển tích mà nhất hệ Võ Phong Tử cất giấu phải nói là bao la như biển, về vấn đề con đường của gã ta phải đi như nào, gã đã sớm thôi diễn xong.
Khiếm khuyết của gã ta chính là độ kiếp và tích lũy của năng lượng, hiện tại tất cả đã đạt đến trạng thái chìn muồi, nước chảy thành sông, hồi tưởng lại một số bản chép tay của những bậc tiền bối để lại, những cảm ngộ trong đó khiến thực lực hiện tại của gã ta không ngừng tăng lên, tựa như sơn hà khuấy động, cơ thể ngày càng rực rỡ.
Ròng rã một ngày một đêm thì Lịch Trầm Thiên mới đứng dậy, đem tất cả quang mang thu liễm về trong cơ thể, sau đó tiến lên chỉ điểm Sở Phong, nói: “Ngươi muốn chết thế nào?!”
Chờ thời gian lâu như vậy, trận chiến cá cược của cấp Thần và cấp Ánh Chiếu đều đã kết thúc, chỉ còn một mình khu vực này, nhưng chín mươi phần trăm số người đều không rời khỏi, toàn bộ đều đang chú ý đến trận chiến sắp nổ ra này.
Mọi người không ngại đợi thời gian lâu như vậy chính là muốn quan sát kết quả chiến đấu cuối cùng giữa hai vị Đại Thánh.
Sở Phong lạnh lùng lên tiếng: “Ca ca ngươi từng bất kính với ta, không ngớt miệng sỉ nhục ta, nhưng gã chết rồi, còn chết ngay dưới chân ta, trở thành một đống bùn nhão mà thôi!”
“Ta muốn giết Đại Thánh!” Cuối cùng Lịch Trầm Thiên cũng tru lên như dã thú, âm thanh lạnh như băng mà nói: “Tào Đức, ngươi thật sự rất mạnh, nhưng mục đích tồn tại của nhất mạch này của bọn ta chính là chuyên môn giết Đại Thánh, giết chết những sinh vật tồn tại trong thần thoại. Gặp gỡ ta chính là khởi đầu cho sự bất hạnh của ngươi, ngươi cùng ta đi một đoạn đường, giúp ta ma luyện quyền ý, sau đó sẽ dùng máu của ngươi để rửa tội huyền công của ta!”
Lịch Trầm Thiên giống như một tia chớp màu đen bổ nhào qua, thân thể của gã ta trong lúc ấy cũng chia thành bảy, từ bốn phương tám hướng tấn công Sở Phong.
Loại biến cố này, đừng nói là Sở Phong, ngay cả những nhân vật lão bối khác cũng phải trấn kinh, mỗi một đạo thân ảnh tựa như đều ẩn chứa lực lượng hủy diệt, giống ý như đúc với chân thân, bảy vị Đại Thánh a, quả thật là không có cách nào phá giải!
Mặc dù mọi người đều từng nghe qua sự đáng sợ của Võ Phong Tử, thế nhưng cũng không biết đòn sát thủ cuối cùng của ông ta, bởi vì những người nhìn thấy hầu như đều chết sạch.
Hiện tại, Lịch Trầm Thiên chính là học loại tuyệt học ấy, khiến mọi người đều không nhịn được mà cảm thấy rợn tóc gáy.
Đại Thánh, thế gian khó gặp, có thể nói là sinh vật thần thoại, là người vô địch trong chư Thánh!
Nhưng mà trong nháy mắt Sở Phong lại phải đối mặt với bảy vị Đại Thánh, sắp bị bao vây tấn công, bị bảy đạo thân ảnh lực lưỡng vây khốn, tình thế hiểm ác đến cực điểm.
Dáng người của bảy thân ảnh kia đều rất cao, giống như đúc từ một khuôn với Lịch Trầm Thiên, đều ở trần nửa thân trên, da thịt màu đồng cổ phát ra ánh sáng lấp lánh, cơ thể tựa Thần Ma, khiến người người kinh sợ!
Mấy thân ảnh kia bay loạn, ánh mắt sắc bén như kiếm, đồng thời giết về phía trước, tốc độ đều cực kỳ nhanh, giống như bảy vị ma vương bước ra từ địa ngục, giết đến dương gian.
Khí thế của phân thân nào cũng cực kỳ mãnh liệt, huyết khí ngút trời, da thịt màu đồng cổ ánh lên sự dẻo dai của chủ nhân, từng người đều công kích vào vị trí yếu hại của Sở Phong.
Đáng sợ nhất chính là, bọn chúng đều cầm theo binh khí, Lịch Trầm Thiên ở chính giữa đang cầm một thanh Ma Đao màu đen trong tay, đao khí bành trướng, chiều dài cũng lên đến không biết bao nhiêu trượng, giống như có thể cắt xẻ hư không, hận không thể chém đôi Sở Phong trong một ý niệm!
Một bên khác, Lịch Trầm Thiên cơ thể cao lớn nọ lại cầm trong tay một thanh trường mâu còn rỉ máu, binh khí cũng là màu đen, còn mang theo ma tính, mái tóc rối tung, mở miệng hét một tiếng, dùng sức đâm về lồng ngực Sở Phong.
Trong lúc nhất thời, lưỡi mâu vặn vẹo hư không, năng lượng bắn ra không ngừng, còn đáng sợ hơn cả hàng trăm hàng ngàn kiếm mang dung hợp lại một chỗ, ở chỗ trường mâu nọ, ánh sáng nổ tung, chiếu rọi thiên địa, luồng ánh sáng khủng khiếp đến chói mắt, khiến người ta không thể không khiếp sợ.
Ở một bên khác, lại có thêm một Lịch Trầm Thiên nửa người trần trụi đang cầm trong tay một chiếc thương, ánh sáng như tuyết xoẹt qua hư không, phát ra tiếng va chạm nổ vang trời của mảnh vỡ quy tắc.
...
Bảy đạo thân ảnh giống như bảy đạo thiểm điện màu đen, mang theo năng lượng giống như núi lửa phun trào, trấn áp vùng càn khôn này, bảy đạo cơ thể Thần Ma đáng sợ cùng nhau công kích về phía trước, cùng lúc đưa ra đòn sát thủ.
Trên chiến trường tam phương, rất nhiều người đều cảm thấy như nghẹt thở, bầu không khí bị áp chế đến cực điểm, cả mảnh khu vực này đều lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều căng thẳng chú ý đến trận đấu trên chiến trường.