Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2673 - Chương 2674: Số Chín Khóc (2)

Thánh Khư Chương 2674: Số chín khóc (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Oành một tiếng, Võ Phong Tử lập tức từ một phân ra bảy, bảy Võ Phong Tử đồng thời xuất hiện, sau đó diệu thuật lại lần nữa diễn biến, trong chủ thân lại tiến hành phân thân, lại xuất hiện thêm bảy Võ Phong Tử tái hiện thế gian.

Sau đó, chủ thân của Võ Phong Tử lại phân tiếp!

Một màn này khiến khắp nơi trên dương gian đều chấn động, một số lão quái vật kinh dị đến rợn tóc gáy, trên người nổi đầy da gà, đây chính là đòn sát thủ của Võ Phong Tử - Thất Tử Thân!

Hình ảnh này dọa sợ không ít người, khiến cường giả khắp nơi đều sợ hãi.

Cùng là Thất Tử Thân, nhưng cái này vượt xa trình độ của Thất Tử Thân – thất Đại Thánh của Lịch Trầm Thiên trong số những đồ tử đồ tôn nhà Võ Phong Tử , lúc ấy Lịch Trầm Thiên chỉ phân thành bảy Đại Thánh, mà hiện tại Võ Phong Tử phân ra bao nhiêu cái chính mình?

Mọi người lập tức hiểu ra, lúc trước vì sao Võ Phong Tử lại có thể đánh giết sinh vật thần thoại trong thần thoại, đây chính là bản lĩnh, đây chính là vốn liếng vô địch!

Khó trách dương gian lại có một số tin đồn, nói những năm tháng mà Võ Phong Tử biến mất có khả năng là đi khiêu chiến luân hồi, cũng có cách nói khác chính là, ông ta xâm nhập đại âm gian, hiện tại xem ra không có lửa làm sao có khói, nội tình của người này quá sâu quá nhiều.

Trong những năm tháng người này biến mất, ông ta không chỉ dùng toàn bộ thời gian để bế quan, còn dành thời gian đi làm những chuyện khác, nếu như được chứng thực công bố, có khả năng khiến người nghe sợ đến tê dại.

“Rốt cuộc ông ta đã luyện Thất Tử Thân ở cảnh giới nào, có lẽ ngày hôm nay đã luyện đến toàn cảnh, thấm nhuần chân chính nông sâu đạo hạnh của ông ta!”

Có lão quái vật nhỏ giọng nói.

Cũng có sinh linh trong cấm khu híp lại hai mắt, cẩn thận quan sát, âm thầm đánh giá năng lực đáng sợ chân chính của nó.

Trong mỗi một cảnh giới Thất Tử Thân tối cao đều có thất chuyển, nếu như cả hai cảnh giới đều đạt đến viên mãn, vậy thì chính là thập tứ chuyển, mà hiện tại Võ Phong Tử đã triển hiện ra bao nhiêu chính mình?

Lão Cổ đã từng nhắc qua, năm đó Lê Đà từng nghiêm túc nói một chuyện.

Nếu như Võ Phong Tử có thể đem hết cảnh giới luyện thành Thất Tử Thân thất chuyển, vậy sẽ trở thành thiên hạ vô địch, từ cổ chí kim sẽ là vô địch, không có ai có thể ngăn cản!

“Cẩn thận đếm một chút, nhìn xem ông ta đã viên mãn hay chưa, ngưng luyện bao nhiêu Thất Tử Thân rồi!” Sinh vật trong cấm địa nào đó cũng mở miệng, thần sắc vô cùng ngưng trọng.

“Muốn xác nhận rõ ràng, điều kiện kiên quyết chính là chân thân của ông ta, nếu không phải như vậy thì cũng chẳng có ý nghĩa gì.” Một sinh vật khác trầm giọng lên tiếng.

Loại tồn tại trong cấm địa này vô cùng nguy hiểm, ngày thường sẽ không xuất hiện, chỉ ở trong năm dài tháng rộng tĩnh mịch vượt qua, không ngờ ngày hôm nay lại đang lên tiếng đối thoại, đúng là hiếm thấy.

Thất Tử Thân vừa xuất ra, quả thực quá mức trấn thế, đây chính là thuật pháp vô địch thiên hạ, mấy chục Võ Phong Tử đều đồng loạt hiện thế, cùng nhau xông thẳng về phía số chín.

Mọi người suy đoán, lần này so với đối kháng cùng Lê Đà năm xưa, số lượng mà Võ Phong Tử phân ra nhiều hơn không ít, điều này cũng có ý nghĩa chính là, thực lực của Võ Phong Tử đã tăng vọt!

Có lão quái vật cảm thấy sau lưng phát lạnh, âm thầm thở dài, khó trách một vị thần thoại trong thần thoại ngủ say vạn cổ ở danh sơn đại xuyên nổi tiếng của dương gian lại bị Võ Phong Tử giết chết, loại bản lĩnh này một khi đã triển khai ra ngoài, thực sự là không thể giải a.

Mấy chục Võ Phong Tử cùng nhau xuất thế, thử hỏi thiên hạ có ai dám địch lại?

Hiện tại chính là cục diện như vậy, mấy chục người đều cùng lúc xông thẳng vào trấn sát số chín, trên đỉnh đầu của kẻ nào cũng hiển hiện Bánh Xe Thời Quang, rung động một thế này!

Grao!

Số chín rống lớn, thân thể khủng bố vô biên, năng lượng tăng vọt, ánh mắt lãnh khốc giống bắn ra hai luồng sáng lạnh lẽo như hai chùm sáng bay ra từ địa ngục, ma tính đại phát, tóc tai tán loạn, dốc toàn lực phản kháng.

Sau lưng số chín, Âm Dương Đồ cực kỳ khổng lồ, trong lúc xoay chuyện cũng phát ra âm thanh nổ vang đến đinh tai nhức óc.

Trong thoáng chốc, nơi này giống như một mảnh đại dương trắng xóa cùng một mảnh hắc hải đen ngòm, cùng nhau hấp dẫn bổ sung, chuyển động đan xen, đó chính là bộ phận âm dương đối lập, là âm thanh tiếng sóng đại đạo đang nổ tung.

Đặc biệt là, hiện tại chỗ phân cách âm dương cũng khuấy động ra một đạo kiếm ý trơn nhẵn, giống như nhất kiếm chặt đứt vạn cổ, đọng lại cổ kim tương lai.

Đây chính là một đạo ý cảnh đột ngột xuất hiện!

Khi Âm Dương Đồ mãnh liệt xoay tròn, nơi đường phân cách cũng bay ra một mảnh gợn sóng của kiếm ý nào đó.

Kết quả là, mấy chục Võ Phong Tử đánh giết đến thiếu chút nữa đã bay vào trong ý cảnh đặc biệt kia.

Đường phân cách nọ giống như dấu vết khai thiên tích địa, chém ra một không gian thế giới đặc thù, muốn phong trấn hết thảy.

Rống!

Võ Phong Tử rống to, thân thể ông ta kéo căng, nguyên bản là mấy chục thân ảnh Võ Phong Tử phóng ra công kích, lúc này đều bị bản thân ông ta đánh tan, hóa thành mấy chúc cỗ tinh khí bay ngược trở lại.

Thất Tử Thân bị ép tản đi, ông ta bị buộc phải nghịch chuyển thần công, hấp thu lại hết thảy những thân thể phân ra.

Một màn này khiến tất cả tiến hóa giả đều cảm thấy da đầu phát tê, gần như không dám tin vào mắt mình, số chín vậy mà lại hóa giải Thất Tử Thân như vậy?

Phải biết là, đó cũng không phải bảy tên Võ Phong Tử, mà là cả mấy chục người, tốc độ nhanh đến mức mọi người không thể đếm được chính xác là bao nhiêu, cứ như thế đã cùng nhau xông lên công kích số chín.

Kết quả là, sau cùng vẫn là Võ Phong Tử phải chủ động tan rã Thất Tử Thân, triệu hoán toàn bộ quay về.

“Trời ạ, đại ma vương số chín này đến tột cùng có lai lịch như thế nào, Âm Dương Đồ sau lưng của y có ý nghĩa ra sao, tại sao ta lại có cảm giác khủng bố vô biên, hình như trong tấm đồ kia còn có bí mật động trời.”

Trong danh sơn, có lão quái vật run sợ thở dài, trăm mối đều không có cách giải.

Khi số chín nhìn thấy đoạn phân cách của Âm Dương Đồ lộ ra kiếm ý còn lưu lại, trong lúc nhất thời liền trào lên một cỗ bi thương.

Đạo kiếm ý này chỉ là một đoạn vết tích, cũng không phải chân chính ký thác lưu lại, ngày hôm nay chiếu rọi ra ngoài cũng thực khiến số chín hơi thất thần, cảm thấy kinh ngạc không thôi.

“Đến từ nơi nào không rõ, trở lại nơi không biết đó đi, không sợ!” Võ Phong Tử gầm nhẹ.

Bình Luận (0)
Comment