Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Số chín giận dữ, Võ Phong Tử đáng chết, thực sự sợ y ăn sao? Không chỉ không phải cơ thể huyết nhục của chính chủ, mà binh khí đi đến đều chỉ có một chân!
Nhưng mà thế gian lại vì điều này mà trấn kinh toàn tập, binh khí của Võ Phong Tử chính là được luyện ra từ các loại tinh hoa có được sau khi đen những vật liệu vô thượng luyện hóa cùng nhau, cuối cùng lại tế máu, lúc này mới coi như thành công.
Số chín vậy mà lại một miệng cắn rơi cả khối lớn, đem cái Độc Cước Đồng Nhân Giáo kia cắn hỏng!
Cho nên giờ khắc này số chín phát điên, thẹn quá hóa giận, con mợ nó cắn nhầm đồ vật, răng đau muốn chết, từ trước đến nay chưa từng phạm sai lầm như vậy bao giờ.
Y cảm thấy, chuyện này thật sự không thể tha thứ.
“Ta không cần biết ngươi chính là Lê Đà hay là sư thúc của Lê Đà, một đời này rõ ràng là kém xa ta, nếu như chân thân của ta xuất thế, đưa tay liền có thể diệt ngươi!”
Độc Cước Đồng Nhân Giáo sống nhờ vào một đạo ý chí của Võ Phong Tử, cho nên tính cách cũng giống như chính bản thể, lúc này nói như vậy, cực kỳ lãnh khốc vô tình, đồng thời cũng rất tự tin, có thể quét ngang cổ kim không có đối thủ!
“Ngươi cho rằng Cửu tổ ta cũng là chân thân sao?!” Số chín cũng nhếch miệng đáp lại, hàm răng trắng bóc phát ra ánh sáng lạnh lẽo, khiến y càng trở nên lãnh khốc vô tình, khí chất đại ma vương chân chính hoàn toàn hiển lộ, không thể nghi ngờ.
Số chín nổi khùng, mái tóc như cỏ dại xõa tung sau lưng, trong hai mắt bắn ra tia điện lạnh lẽo xẹt qua bầu trời đen thăm thẳm của vùng đất bị vứt bỏ ở thiên ngoại, chiếu sáng khu vực nơi này.
Y gầm thét, trong miệng nở rộ phù văn nguyên thủy cùng với phù hiệu khai thiên, quanh thân được xây xích dày đặc trật tự quấn quanh, đánh thẳng về phía Võ Phong Tử.
Số chín nổi giận, bởi vì cái đùi mà y cắn phải đã nhầm to, đến nỗi răng cũng đau nhức oan uổng, lúc này quyền quang giống như mấy chục vầng thái dương nổ tung, chiếu rọi vùng vũ trụ đầy phế tích, vừa lạnh lẽo vừa tối tăm.
“Giết!”
“Võ Phong Tử” cũng đang dùng toàn lực ứng phó, muốn bóp chết số chín.
Phốc!
Võ Phong Tử há miệng cũng chính là một tràng tinh hà, gom góp tinh tú của vũ trụ nguyên thủy tế luyện mà thành, lại hợp làm một với đại đạo của bản thân, có thể xưng là áp chế địch nhân thiên hạ.
Người này chính là Võ Phong Tử, huyền công diệu thuật vô tận, chiêu nào cũng không giống nhau, sau khi tế xuất hàng loạt đại sát chiêu, thiên địa cũng phải biến sắc, tinh nguyệt đều ảm đạm hẳn xuống.
Vùng đất bị vứt bỏ này, những thây cốt còn sót lại ở xung quanh của một số cường giả cứu cực đều nổ tung, những xác hành tinh đổ nát cũng đang bốc cháy, hóa thành tro bụi.
“Ngươi dám lấy nước miếng phun ta!” Số chín nghiến răng nghiến lợi, trong lúc há miệng liền phun ra một ngụm tiên thiên khí, được thu thập từ trong hỗn độn, là tinh túy sinh ra trước thời kỳ khai thiên.
Đây chính là thứ quý khan hiếm nhất mà người tu luyện Hô Hấp Pháp có thể hấp thụ được, nếu đem chúng luyện thành khí bổn nguyên đồng bộ với hô hấp của bản thân, thì có thể cùng nhịp với mạch đập của thiên địa, nắm giữ quy luật lên xuống của mảnh vỡ đại đạo.
Ầm!
Một ngụm khai thiên khí bạo phát đi ra va chạm mạnh với dải tinh hà, giữa hai bên có thể nói là nổ ra hiện tượng hủy diệt, tinh không lập tức ngập tràn những vết nứt dày đặc không thể đếm xuể, đen sì đến khiếp người, sâu không thấy đáy.
Giống như có một con hung thú thời đại khởi nguyên đang phát điên ở nơi này, lấy không gian vũ trụ lạnh lẽo làm thức ăn, tắm máu tinh cầu sinh mệnh.
Trận quyết đấu giữa hai người vô cùng đáng sợ, tiến hóa giả khắp dương gian đều kinh hãi không thôi, nếu đổi lại thành bọn họ tiến vào vùng đất bị vứt bỏ ở thiên ngoại này, có lẽ ngay cả cơ hội hét lên cũng không có đã trực tiếp hóa thành tro bụi.
“Grao!”
Số chín gầm lên, ôm chặt lấy Võ Phong Tử, lần này không cần biết là bắp đùi, đầu vai hay là cánh tay, trực tiếp mở miệng cắn xuống.
Răng rắc!
Mấy khối mảnh vỡ kim loại đều bị số chín cắn rơi xuống, sau đó phun xuống mảnh đất bị vứt bỏ này.
“Phì, từng bị huyết tế, toàn bộ đều là các loại ác huyết!” Số chín oán giận.
“Giết ngươi!” Độc Cước Đồng Nhân Giáo giãy giụa, tuy rằng là binh khí, nhưng hiện tại nó cũng đại diện cho Võ Phong Tử, không khỏi giận tím mặt, đại giáo lạnh lẽo sắc bén được hóa hình ra ngoài, quét ngang số chín.
Đao quang sáng như tuyết cắt qua, còn chói mắt hơn cả biển tinh hà nổ tung.
Toàn bộ thiên ngoại đều bị cắt thành hai nửa!
Số chín phát cuồng, tóc tai bù xù, nắm đấm mạnh mẽ không gì sánh nổi, cường đại vững chắc giống như được đúc từ Mẫu Kim, kiên cố bất hủ, tránh đi lưỡi đao gió mà Độc Cước Đồng Nhân Giáo phóng ra, nện một quyền ở bên mặt nó, âm thanh rung động vang lên, tia lửa văng tứ tung.
Đến cuối cùng, món binh khí hạng nặng này lại lần nữa hóa thành hình người, chém giết với số chín.
Số chín cũng chảy máu, dù sao thì cũng là va chạm với một binh khí hạng nặng chấn động thiên cổ, đại giáo kia quả thực sắc bén đến cùng cực.
“Răng rắc!”
Số chín chờ cơ hội há miệng lần nữa, muốn cắn đứt cái chân của Độc Cước Đồng Nhân Giáo.
Cường hãn như Võ Phong Tử cũng phải đau đớn rên lên, ông ta cảm thấy trận chiến này không phải quyết đấu điển hình, kẻ địch không ra tay theo hướng bình thường, hơn nữa đây cũng không phải chân thân của ông ta, chỉ là một đạo ý chí mà ông ta gửi gắm trong binh khí, căn bản không thể thi triển được bản lĩnh thông thiên động địa.
Nhưng cho dù là vậy thì ông ta cũng khiến số chín bị thương, còn có một lần suýt chút nữa đã chém đối thủ như ma chủ kia thành hai nửa.
“Mặc kệ ngươi là Lê Đà hay là người trong sư môn của Lê Đà, đều là tử địch của ta, giết không tha!” Võ Phong Tử trầm giọng.
Đôi mắt của ông ta ngày càng sáng rực, hiển hiện ra khí khái duy ngã độc tôn (1) không thể nghi ngờ, ông ta đang dung luyện tinh không, muốn ngưng kết thành một thể với vùng đất bị vứt bỏ ở thiên ngoại này, lấy thân hóa thành hồng lô thiên địa, muốn đem số chín luyện hóa đến chết.
(1)Duy ngã độc tôn: Thế giới này anh là to nhất, anh đứng trên cả thiên hạ.
Độc Cước Đồng Nhân Giáo đang phân giải các loại tinh túy Mẫu Kim và tinh túy của ngọc hỗn độn, một lần nữa sắp xếp và tổ hợp thành một thể lô khổng lồ, muốn phong bế số chín.
Lại thêm vào Bánh Xe Thời Quang đang xoay tròn ở giữa, đang gia trì thêm cho thể lò, khiến nó càng trở nên đáng sợ.