Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2691 - Chương 2692: Ai Đang Xưng Vô Địch? (1)

Thánh Khư Chương 2692: Ai đang xưng vô địch? (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Số chín giận dữ, y cảm thấy những người này đang khinh nhờn mảnh đất vạn cổ vắt ngang vũ trụ này, hơn nữa còn sỉ nhục người kia, điều này khiến bọn y không thể nhẫn nhịn!

“Giết chết toàn bộ, một kẻ cũng không được bỏ sót!” Số hai nổi giận đùng đùng, gần như tức muốn nổ tung.

“Nực cười, những vết tích lưu lại của đoạn năm tháng kia, bọn chúng dựa vào cái gì mà muốn tiếp cận? Bọn chúng đều không xứng a.” Số sáu lên tiếng.

Thanh âm của y không cao, có chút trầm thấp, quay đầu nhìn chằm chằm mặt cắt trơn nhẵn phía xa, có chút thương cảm, mỗi lần nơi này mở ra đều sẽ tiêu hao đi một chút vết tích, cuối cùng sẽ dần trở nên mờ nhạt.

Phía đối diện, đồng tử của đám sinh vật đến từ cấm địa đều co lại, có vài người giận tím mặt, không ngờ có người dám nói bọn họ không xứng!

Cũng có người mơ hồ lộ ra nét mặt âm lãnh, từ trước đến nay chưa có ai dám đánh giá bọn họ như vậy đây, nơi này có thể có cái gì, chư vị cao thủ đến từ cấm địa cùng nhau liên thủ, còn không đủ tư cách ư?!

Số chín gật đầu nói: “Cũng đúng, chính chúng ta ra tay, tận lực giết chết là được!”

“Ha hả, ha ha...”

Tứ Kiếp Tước cười lớn, tuy rằng không lâu trước đó ông ta đã bị thương, nhưng mà hiện tại khí tức lại càng trở nên nguy hiểm, trong lúc vô hình lại càng giống như có vật chất nào đó xâm nhập vào trong cơ thể.

“Ừm, quả nhiên phía sau còn có thứ gì đó!” Thần sắc số ba khẽ động, nhẹ nhàng nhắc nhở các huynh đệ bên cạnh.

“Mặc dù ta không ăn mặn, nhưng cũng muốn tự tay huyết tẩy bọn chúng!” Số bảy lên tiếng.

“Ngươi đến thử xem!” Sinh vật trong cấm địa lên tiếng, chính là người đứng ở trong quang diễm, quả thực giống như muốn đốt cháy tam thập tam trọng thiên, tính tình của người này nóng nảy đến dọa người.

“Đều tránh ra, ta đi giết gã!” Đúng lúc này, số một sau khi thức tỉnh vẫn luôn trầm mặc liền lên tiếng.

Oành một tiếng nổ vang, số một vượt lên phía trước, khi tấm da người cổ xưa nọ trướng căng lên, trên đầu toàn là những sợi tóc màu xám rối tung, giống như một ma chủ thống ngự đại đạo trên trời dưới đất.

Hai tay của y hiển hóa ra năng lượng, toàn thân đều là trật tự phù hiệu cùng mảnh vỡ đại đạo, những hoa văn này hiển hóa thành áo giáp vô thượng, lập tức bao phủ bên ngoài cơ thể của y.

“Giết!”

Giờ khắc này, hai bên đều xuất thủ vô cùng bá đạo, triển khai quyết chiến.

Từ nhân số mà nói, danh sơn đệ nhất thiên hạ vẫn ít hơn một chút, hiện tại sau khi nhiều thêm số một cùng số bảy, tổng cộng cũng chỉ có sáu đại cao thủ.

Mà phe xâm lăng đối diện có tận tám người, trung bình một cấm địa có ít nhất hai người tiến đến!

Trong bóng tối phải chẳng còn có sinh vật cấm địa khác, trước mắt vẫn chưa biết được.

Không thể không nói, trận chiến này quá khủng bố, cũng quá kịch liệt, đến nỗi bên trong danh sơn đệ nhất đều phát ra tiếng nổ ầm ầm, rung động không ngừng, dường như đã biến thành thế giới đỏ như máu.

Bời vì, sau khi tất cả sinh vật liều mạng đều giải phóng ra sinh cơ thịnh vượng của chính mình, huyết khí của ai nấy đều giống như biển lớn, cuồn cuộn ở nơi này.

“Hắc ám cuối cùng sẽ che phủ đại địa, bao trùm hết kỷ nguyên này đến kỷ nguyên khác.”

Cường giả đến từ Hỗn Độn Uyên lên tiếng, bóng tối vô biên bắt đầu ăn mòn nơi này, băng lãnh và tịch mịch trở thành thứ duy nhất giữa thiên địa, trong tay lão ta cầm chiếc bình đen kịt, nhắm thẳng vào đám người số chín.

“Thú vị, sau lưng cấm địa còn có đường khác, cuối cùng cũng xuất hiện manh mối rồi sao? Hắc ám trở về, hiển lộ ra một góc của băng sơn.” Số chín lạnh giọng nói.

Giờ khắc này, số chín không còn ma tính, ngược lại đắm mình trong kim quang, y vận chuyển Hô Hấp Pháp, hít vào thở ra vật chất năng lượng trong khu vực mặt cắt phía sau lưng, cả người bộc phát ra ánh sáng chói mắt.

Y vẫn bá đạo như cũ, lập tức giết về phía kẻ địch, một mình lâm vào hắc ám.

“Năm đó có người tay không xé tan hắc ám, dựa vào các ngươi cũng dám tiến đến!” Số chín bùng nổ, kim quang trên người phóng ra hàng tỷ đạo, đâm thủng vùng đất hắc ám vô biên.

Đồng thời y cũng đang dùng tay không công kích chiếc bình của đối phương, đối kháng lại lực lượng ăn mòn giống như lỗ đen.

Ầm ầm!

Mảnh khu vực này nổ tung, cường giả đến từ Hỗn Độn Uyên bay ngược ra ngoài, chiếc bình màu đen trong tay cũng rạn nứt, hắc vụ trút xuống, vô cùng vô tận.

“Ha hả...” Nhưng mà, sau khi chiếc bình kia vỡ vụn lại phát ra tiếng cười cực kỳ âm lãnh, giống như hàng tỷ lệ quỷ đang cười, xuyên thấu qua hắc vụ, lộ ra một nửa gương mặt có hình dạng vô cùng dữ tợn.

“Kết nối với đầu nguồn hắc ám?!” Ngay cả số chín cũng cảm thấy giật mình, ý thức được vấn đề vô cùng nghiêm trọng.

Lần này không phải là vấn đề thiết lập ván cờ câu cá voi nữa.

“Bên trong chiếc bình kia có tọa độ ấn ký, kết nối với mảnh ngọn nguồn thần bí nhất ở sâu trong Hỗn Độn Uyên, đang muốn tiếp dẫn thứ gì đến đây?!” Giờ khắc này, ngay cả số một cũng khẽ động dung.

Thậm chí y còn nghi ngờ, nơi đó còn kết nối với một thế giới khác.

“A...” Tại thời khắc này, số một hét lớn một tiếng.

Y liên tiếp xuất ra trọng quyền, mỗi lần đều giống như đánh xuyên vĩnh hằng, khiến nam từ trung niên đang đứng trong quang diễn ở đối diện bị trấn đến mức ho ra đầy máu.

Cuối cùng, số một càng cường thế bá đạo không gì sánh được, giống như đang dẫm lên dòng chảy thời quang, cực tốc vọt qua, trong âm thanh thùng thùng chấn động, liên tục xuất ra chín quyền, đem đối thủ đánh xuyên, máu tươi văng tung tóe.

Sau đó, số một khẩn cấp giết về phía số chín, đánh vào trong hắc ám, xé tan nửa gương mặt mơ hồ mà dữ tợn kia.

Lúc này, số chín cũng đang bá đạo xuất thủ, đẩy lùi kẻ địch đến từ Hỗn Độn Uyên, cũng thành công ấn công vào khuôn mặt dữ tợn trong bóng tối.

Đáng tiếc, thứ này lại là vô hình, cái gọi là kết nối với nơi sâu trong Hỗn Độn Uyên, nối liền với đầu nguồn hắc ám, hiện tại cũng chỉ mà bước kết nối sơ bộ mà thôi, vật kia vẫn chưa qua tới.

Thứ mà hiện tại bọn y nhìn thấy chỉ là ảnh chiếu.

Lúc bấy giờ, chiến đấu ở những chỗ khác cũng ngày càng kịch liệt.

Khí tức của Tứ Kiếp Tước hoàn toàn không giống trước kia, trong cơ thể của ông ta giống như được rót vào vật chất năng lượng nào đó, không biết đến từ nơi nào.

“Ta có tứ kiếm khai thiên, Nhất Kiếm Trảm Vạn Tiên!” Tứ Kiếp Tước lại lần nữa hét lớn.

“Chỉ dựa vào ngươi? Cho dù triển khai cả vạn lần cũng không được, đây không phải là pháp mà ngươi có thể thôi động ra, là thủ đoạn tiến công của tổ tiên ngươi.” Số ba quát lớn.

Bình Luận (0)
Comment