Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cảnh này quả thật quá rung động lòng người, một câu khẽ khàng mà thôi, vậy mà giống như mang theo thần tính, xa xăm sâu thẳm, vượt qua thời không của năm tháng vô tận mà truyền đến nơi này, khiến gương mặt hư thối có thực lực sâu không lường được đang phát điên kia bị ép đến nổ tung.
Không cần nghĩ gì nữa, năm xưa nửa gương mặt hư thối kia chắc chắn có công lực cái thế, là sự tồn tại không thể tưởng tượng nổi, nhưng chung quy vẫn bị người ta đánh chết.
Bây giờ, mặc dù nó mang theo chấp niệm, được người ta dẫn dắt mà đến, ngưng tụ thành cơ thể chỉ có nửa gương mặt hư thối, cũng căn bản không đủ dùng.
Ở nơi này, chỉ một câu nhẹ nhàng đã có thể gội rửa cổ kim tương lai, cứ như vậy nghiến nát nó.
Rống!
Vô tận sương mù đen bộc phát, sau khi nửa khuôn mặt hư thối kia nổ tung, nó lại càng không cam lòng, mang theo oán khí vô tận, đốt cháy chấp niệm của bản thân, bạo phát ra ô quang cùng khí tức quỷ dị xung thiên, muốn xuyên thủng thế giới trước mặt.
Mà sau khi không ít xương mặt của nó bị nghiền ép, chúng liền hóa thành mấy chục mảnh vỡ nhỏ, lúc này cũng đang chìm nổi, đang diễn dịch ra phù hiệu đại đạo.
Nhưng mà, hết thảy đều chỉ là vô ích, càng bạo phát thì bản thân nó lại càng bị chôn vùi nhanh hơn, sau khi nó bị thanh âm kia đánh trúng, bị gợn sóng âm bao trùm, chắc chắn sẽ hóa thành hư vô, không còn tồn tại.
Bất luận là ô quang hay là vết máu còn lưu lại, hoặc là những khối xương mặt nho nhỏ, đều trực tiếp hóa thành bột mịn, đang bị tiêu diệt, bị đốt cháy.
“Ầm!”
Cuối cùng, ngay cả tro bụi cũng không còn sót lại, cứ như vậy bị chém thành hư vô, khí tức và âm thanh đến từ Linh Lung Thạch cứ như vậy đã biến hắc ám thành an lành.
Một ánh bình minh vẩy xuống, thiên địa đều trở nên thanh tịnh.
Trong thế giới mặt cắt đứng im, cuối cùng cũng có dị tượng hiển hiện, khối đá bị phủ bụi bặm kia đang chậm rãi chuyển động!
Một ánh bình minh xua đuổi hắc ám, thiên địa trở nên xán lạn, tươi mát mà an lành.
Thế nhưng mà, tất cả cường giả đến từ cấm địa lại cảm thấy lạnh lẽo thấu xương, lạnh từ đầu đến chân.
Trong thế giới mặt cắt đứng yên, khối Linh Lung Thạch u ám tràn đầy vết nứt, chỉ có giữa những khe nứt là lộ ra ánh sáng nhàn nhạt, lúc này đang chậm rãi rời khỏi, nó là vật thể duy nhất có thể hoạt động.
Mấy người số chín rất an tĩnh, chỉ là cơ thể run rẩy theo biên độ rất nhỏ, trên mặt đã sớm tràn đầy lệ nóng. Bao nhiêu thời đại qua đi, vô số sinh linh tuyệt đại không ngừng xuất hiện, triển hiện sự tài tình cũng huy hoàng xung thiên của bản thân bọn chúng, nhưng mà thế gian lại không còn lưu truyền tên của người ấy.
Không một ai biết được người ấy từng làm qua chuyện gì, phải trả giá những gì, lại bước trên con đường thế nào, trên con đường xa dằng dặc chỉ có duy nhất bóng lưng cô độc và trầm mặc ấy, đã từng được cả thế gian kêu gọi, nhưng cuối cùng vẫn không thể nhận được hồi đáp của ngài.
Theo năm tháng trôi qua, thời đại thay đổi, thế gian cuối cùng cũng không còn ai biết đến cái tên của người ấy, không còn dấu vết của người ấy.
Nhưng hôm nay, ở ngay chỗ này, cuối cùng bọn y lại được nghe âm thanh của người nọ một lần nữa, âm thanh kia vang lên từ trong thế giới mặt cắt đứng yên, ung dung chậm rãi.
Mấy người số chín làm sao lại không lệ nóng doanh tròng?
Tuy rằng không còn là lời nói do người kia đích thân lên tiếng, chỉ là một đoạn ấn ký được khắc xuống năm xưa, nhưng vẫn có thể khiến người khác không thể chống lại như cũ, vẫn cường đại tuyệt đối như ngày xưa, quét ngang hết thảy.
Âm thanh của một người có thể xuyên qua mấy kỷ nguyên, nghiền sát sinh vật đáng sợ vừa bất lành vừa khủng bố nọ, khiến cho cường giả đến từ cấm địa phải rét run cả người.
Bọn họ bắt đầu cảm thấy thoái chí, nhưng mà sau lưng lại có âm thanh vang lên.
“Chung quy đã mất đi thì sẽ mãi mất đi, không thể tái hiện lại, thứ kia là Linh Lung Thạch đặc biệt, nó được gửi gắm âm thanh và khí tức của người kia, ngày hôm nay phóng xuất ra ngoài liền không còn lại gì, muốn vọng âm thanh lại một lần nữa, không biết còn phải chờ bao nhiêu năm.”
Có người thông báo, bảo tất cả cường giả không cần sợ hãi, không phải lo lắng cái gì cả.
Đồng thời, sinh linh của mấy cấm địa đang ở nơi này, thân thể một số người cũng đột nhiên chấn động mạnh, có vật chất không rõ nào đó đang rót vào trong thân thể cùng hồn phách của bọn họ, khiến đạo hạnh tăng lên với tốc độ chóng mặt.
Thậm chí, thực lực của một số người còn tăng thêm cả đoạn lớn!
“Linh Lung Thạch, hẳn là di vật cuối cùng mà người kia để lại, những vết tích cuối cùng này cũng đã bị tiêu tán, ngày hôm nay có thể xóa bỏ sạch sẽ, một chút cũng không cần lưu lại!”
Âm thanh trong bóng tối lại vang lên, chính là nó đã mê hoặc sinh linh chỉ có nửa gương mặt hư thối trước đó.
Hiện tại, âm thanh này đang cổ vũ sĩ khí, khiến cường giả đỉnh cao đến từ cấm địa tiếp tục xuất thủ, thăm dò bí mật cuối cùng của vùng đất này.
Mấy người số chín nhìn theo hòn đá phủ bụi rời đi xa, đi vào nơi sâu nhất trong thế giới mặt cắt đứng im.
Bọn y biết đại khái, khối Linh Lung Thạch này đến tột cùng được hình thành như thế nào, chính là năm tháng vô tận trước kia, viên đá này đã thông linh, cuối cùng trở thành di thuế cuối cùng mà cường giả kia để lại.
Nếu không thì có hòn đá nào có khả năng khắc lại mô phỏng vết tích của đại đạo đây?
Khối đá phủ đầy bụi bặm kia có lai lịch vô cùng lớn, nếu không thì cũng không có cách nào tiến vào trong thế giới mặt cắt đứng im này.
Mấy người số chín đưa mắt nhìn nó đi xa, mãi cho đến khi biến mất không còn bóng dáng.
Sau đó, bọn y xoay người, lại lần nữa nhìn chằm chằm vào một đám kẻ địch, mạnh mẽ như số chín, tính khí nóng nảy như số hai, không cần biết bản thân mình mạnh như thế nào, nhưng từ trước đến nay chưa từng dám khinh thường thiên hạ.
Bởi vì, bọn y biết thời đại lúc này đã thay đổi, dương gian này đã không còn là mảnh đất ngày xưa, có một số con đường dẫn đến ách thổ trước nay chưa từng biết, cũng có một số sinh vật không thể dự đoán đã xuất hiện, cũng có thể hiểu được.
“Được rồi, vết tích của người kia đã biến mất, danh sơn đệ nhất đã không còn gì đáng sợ, cùng nhau xông lên đi, dùng bản lĩnh mạnh mẽ nhất để xóa sạch vết tích ở nơi này, đánh tan thế giới mặt cắt kia!”
Có người lạnh lùng lên tiếng, hồn quang tăng vọt, trên trán trào lên một cỗ quang diễm màu trắng bạc, thực lực của người này đang tăng lên với tốc độ bất thường.