Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ầm ầm!
Huyền hoàng mẫu khí nổ vang, hiển nhiên phía sau nó đã xảy ra biến cố nào đó, có cái gì ngoài ý muốn, một tiếng ầm vang lên, nó đang chấn động, trong lúc nhất thời, vạn đạo gào thét đều bị nó áp chế.
Nó nở rộ ra gợn sóng đặc biệt, quét ngang chư thiên vạn giới!
Sau đó, hết thảy đều tạm thời yên tĩnh, có máu đang chảy xuôi, rơi xuống từ trong hỗn độn, rất thê diễm, rơi xuống từ trong huyền hoàng mầu khí, đỏ tươi đến chói mắt.
Trong thoáng chốc, chư thiên đều ngừng lại, cổ kim tương lai đều bị đánh xuyên!
Cổ khí thần bí nhìn thì giống như đứng im, nhưng thực chất phía sau nó đang xảy ra chuyện lớn khủng bố không thể nào đoán trước, có lẽ có thể thay đổi cả cổ kim tương lai.
Sở Phong sửng sốt mở to hai mắt, hô hấp ngừng lại, hắn muốn quan sát tỉ mỉ, sợ bản thân bỏ qua thứ gì đó, luôn cảm thấy đây có lẽ là bão táp ngập trời.
Nhưng mà, tất cả thứ này đều bị món cổ khí kia căn cản, nó giống như cắt đứt một mảnh cổ sử, một đoạn tuế nguyệt, cả một bộ kỷ nguyên, đem hết những thứ không tốt ngăn chặn lại ở sau lưng!
Cuối cùng, Sở Phong cũng mơ hồ nhìn thấy một góc của chân tướng, hắn trông thấy một thân ảnh có chút ảm đạm.
Đó là chiến trường hồng hoang, là thế giới vô biên, là sóng to gió lớn, một đóa bọt nước cũng đủ để quét sạch một mảnh vũ trụ, chấn sụp cả một kỷ nguyên.
Đó là đại chiến siêu cực hạn không thể tưởng tượng!
Hắn nhìn thấy tinh không sụp đổ, nhìn thấy kỷ nguyên tàng diệt, trông thấy có người đang chấn chuông, gợn sóng quét ngang vạn tiên.
Hắn nhìn thấy có người thôi động mẫu khí, chặt đứt cổ kim.
Hắn nhìn thấy áo trắng như vẽ, thân ảnh tuyệt mỹ xuất trần, bễ nghễ vạn cổ, tung hoành chư thiên các giới, phong thái tuyệt thế.
Sở Phong thấy được tượng thần khổng lồ chiếm cả nửa vũ trụ, hình thể không phù hợp với thiên thể quy tắc của vũ trụ rộng lớn cứ như vậy mà sụp đổ, sau đó vô tận sương mù xám vọt ra, tàn phá bừa bãi khắp nơi.
Còn ở giữa thiên địa này, trong vũ trụ tàn phá phủ đầy bụi, vô số tượng người đang nứt vỡ, sau đó nổ tung, tránh thoát khỏi sinh linh, giết ra bên ngoài.
Máu đen chảy xuôi, khiến cả mảnh vũ trụ đều trở nên tĩnh mịch, tàn lụi.
Đây không phải là sự tình của một thế giới, không phải là chiến đấu của một kỷ nguyên, nhưng lại cứ thế ùn ùn kéo đến.
Đến cuối cùng, ánh sáng vô lượng nở rộ, ở phía sau chư thiên các giới, có các loại hào quang dâng lên, trên bầu trời nứt ra, rơi xuống một món đồ nào đó.
Có người đang xuyên qua cổ kim tương lai sao?
Sở Phong không nhìn thấy được, những hình ảnh kia có chút kiếp người, những thứ hắn nhìn thấy chỉ là một góc nhỏ, hơn nữa cũng không phải quyết chiến cuối cùng, không phải cảnh nhân vật cấp cao liều mạng.
U ám bao trùm xuống dưới, hắn không thể nhìn rõ, một con đường cổ xưa mơ hồ xuất hiện, Sở Phong cảm thấy rất quen mặt, giống như con đường luân hồi, nó xuyên qua mấy kỷ nguyên.
Cuối cùng là màu đỏ thê diễm, từng giọt từng giọt huyết dịch xẹt qua, lập tức xông lại, giống như đột nhiên chiếu vào hai mắt người quan sát, khiến người ta chấn động.
Sở Phong hình như nhìn thấy một số vũ trụ cổ xưa đang sụp đổ, nhìn thấy rất nhiều cường giả đang ngã xuống.
Hô hấp của hắn đều muốn dừng lại, đem hết khả năng, muốn nhìn xuyên qua mê vụ trước mắt, nhìn thấu hết thảy.
Trong mắt của hắn chỉ có màu đỏ thê diễm, bên tai hình như nghe thấy một khúc ca đưa tiễn, có tiếng chuông ngân vang, một thân ảnh đưa lưng về phía hắn, ngã ngồi xuống dưới.
Sau đó, hắn thấy được bạch y phần phật, một thân ảnh nữ tử phong hoa tuyệt đại giống như đế vương, giáng lâm vạn cổ trường không, đang từ từ đi xa ở đó, đạp thiên mà đi, trên thân nhuốm máu, rất cô độc.
Mãi đến cuối cùng, chỉ còn lại huyền hoàng khí chảy xuôi, nguồn gốc đều từ khí vật kia, đồng thời còn có huyết dịch chói mặt xẹt qua mảnh không gian.
Đến lúc này, hết thảy đều tĩnh mịch, đứng im bất động, tất cả hình ảnh đều ngưng kết.
“Tinh túy huyền hoàng, vạn vật mẫu khí.” Vũ Thượng than nhẹ, vô thức nói ra.
Sau đó, ông liền được giải thoát, lạc ấn đồ tinh thần triệt để thoát ly khỏi ấn đường của ông, toàn bộ đều bay ra, sau đó xâm nhập vào trong đầu của Sở Phong.
Vũ Thượng Thiên Tôn có vẻ hơi mê mang, bởi vì một đoạn ký ức của ông đã bị tước đoạt, khiến ông quên đi tin tức chủ yếu liên quan đến món cổ khí này, lạc ấn chính là bá đạo như vậy.
Khi đoạn lạc ấn tinh thần kia thoát ly khỏi, nó cũng xóa sạch vết tích chủ yếu có liên quan đến đầu mối ở trong lòng Vũ Thượng.
“Đó là cái gì?” Âm thanh Sở Phong đều có hơi run rẩy, hắn cảm thấy bản thân mình đã nhìn thấy tin tức vô cùng quan trọng, đó chính là lạc ấn mà người trước lưu lại, có liên quan đến kịch biến của cổ kim tương lai, nhưng mà, hắn nhìn không hiểu, cảnh giới hiện tại còn quá thấp!
Vũ Thượng xuất thần, suy nghĩ rất lâu mới đáp lại: “Ta không biết, đây là một đoạn lạc ấn, cần chính ngươi đi lĩnh hội, trong lúc mơ hồ, trong hình ảnh kia hình như có tọa độ đại khái vị trí cuối cùng của món bí khí kia.”
Sở Phong tĩnh tâm, lại quan sát một lần nữa, mãi đến lúc sau, không tiếp tục nhìn chằm chằm huyền hoàng khí, mà quan sát xung quanh, giống như có một mảnh sơn xuyên, một mảnh sơn hà mỹ lệ.
Đó là tọa độ của món bí khí kia?
Nhưng mà, hiện tại hắn càng muốn biết sau lưng món cổ khí kia rốt cuộc là cái gì, làm sao cắt đứt một mảnh thế giới như thế.
Hắn luôn cảm thấy, món cổ khí kia quá nghịch thiên, nếu thật sự tìm thấy được, có thể phát hiện ra một mảnh thiên địa hoàn toàn mới.
Sở Phong lẩm bẩm, nói: “Vì sao ta lại cảm thấy, khí vật kia giống như đang ngăn chặn thông đạo của chư thiên vạn giới, đắt đứt một kỳ nguyên, phía sau nó có chiến trường huyết sắc ầm ầm dậy sóng, nếu thực sự tìm thấy, có lẽ cũng không tốt đẹp như vậy.”
Thậm chí, hắn cảm thấy món cổ khí kia giống như đang trấn “hải nhãn”, ngăn chặn biển cả chư thiên.
Sở Phong suy nghĩ lung tung một hồi, nhưng hiện tại Vũ Thượng Thiên Tôn không thể giúp hắn, sau khi truyền thừa lạc ấn tinh thần cho hắn, manh mối tồn tại trong ký ức của lão nhân đã bị san bằng gần hết, không còn quá nhiều ấn tượng.
Sau đó, Sở Phong bắt đầu chuyển dời sự chú ý, hắn nghĩ đến hình ảnh mở đầu mà mình nhìn thấy, ba viên hạt giống nhuốm máu trượt ra từ trong bí khí nọ, sau đó phá vỡ hư không, cứ như vậy mà bay mất.
Sau đó, tất cả hình ảnh còn lại đều không còn liên quan đến ba viên hạt giống nữa, bọn chúng dính máu, trực tiếp biến mất hoàn toàn.