Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sau đó, Sở Phong nhìn về phía cách đó không xa, phát hiện Ánh Vô Địch đúng là “bản tính khó dời”. Đã nhiều năm như vậy, mỗi lần nhìn thấy hắn, thái độ từ đầu đến cuối vẫn không thay đổi, vẫn là… một cái mặt đen.
“Ánh huynh, ngươi đúng là quyết chí thề không thay đổi, nghĩ sao nói vậy, cũng chưa từng giỏi thay đổi. Cho dù thương hải tang điền, thế giới thay đổi nhưng ngươi xưa nay vẫn là một, mãi mãi vẫn là một đại hắc kiểm.” Sở Phong nói.
Ánh Vô Địch: “…..”
Hắn ta thật sự muốn đánh Sở Phong một trận, cũng rất muốn nói ngươi có biết dùng từ không? Có biết hình dung là như thế nào không? Thật đáng ghét!
Hắn ta rất anh tuấn, ngày thường mặt rất trắng, nhưng lần nào gặp được Sở Phong, hắn ta có muốn nhịn cũng nhịn không được. Có thể nói giữa hai người đúng là trời sinh xung đột. Hắn ta đen mặt là vì hắn ta luôn cảm thấy đối phương đang câu dẫn tỷ tỷ và muội muội của mình.
Rất nhanh, Ánh Vô Địch tỉnh ngộ. Sở Phong đang nói từ đầu đến cuối như một, mặc cho thương hải tang điền thay đổi, hình như là có ý riêng, chưa chắc là đang nói hắn ta. Chẳng lẽ cũng là nhằm vào tỷ tỷ của hắn ta?
Hắn ta nhanh chóng ngẩng đầu nhìn Ánh Trích Tiên.
Một bên khác, Ánh Trích Tiên im lặng. Đương nhiên nàng nghe rõ từ đầu đến cuối. Mặc cho thương hải tang điền thay đổi, gương mặt của nàng vẫn lượn lờ trong sương mù màu trắng, bản thân còn không nhúc nhích.
Sở Phong và Ánh Hiểu Hiểu ôn chuyện, không nhìn về phía nàng.
Trên thực tế, Sở Phong cũng có chút khó xử. Năm đó, Ánh Trích Tiên cũng đã cùng hắn đồng sinh cộng tử, truyền cho hắn thất bảo kỳ ảo, dùng hồn quang chung tu với hắn.
Tuy nói thất bảo kỳ ảo chân chính là hắn học được trên nhánh cây bảy sắc kỳ lạ ở đệ nhất sơn.
Nhưng năm đó, đích thật Ánh Trích Tiên đã truyền kỳ ảo này cho hắn.
Lúc trước, ấn tượng mà Ánh Trích Tiên mang lại cho hắn vô cùng tốt, áo trắng như tuyết, thanh lệ xuất trần, không nhiễm khói lửa nhân gian, giống như một vị thiên tiên tử lạc ở dương gian.
Tuy nhiên, sau khi từ dị vực trở về, đối mặt với cường giả dương gian xâm lấn, tình cảnh Sở Phong trở nên hiểm ác, có khi còn gặp thời khắc nguy hiểm đến sinh tử. Khi đó, nàng lại trước mặt mọi người kêu tên của hắn, bóc trần thân phận của hắn.
Một khắc đó, tâm Sở Phong lạnh lại.
Tuy nhiên, bây giờ nếu bảo hắn ra tay nhằm vào Ánh Trích Tiên, hắn cũng khó mà thực hiện. Dù sao nàng cũng từng có ân với hắn, lại còn là tỷ tỷ của Ánh Hiểu Hiểu.
Sở Phong vừa trò chuyện với Ánh Hiểu Hiểu, vừa lấy khối vụn mẫu kim trên người ra, chuẩn bị tranh thủ thời gian luyện chế binh khí của mình.
Đây là mấy miếng kim loại bạc trắng như ngọc, chính là Kim Cương Trác năm đó. Trong quá trình luân hồi, nó tiếp nhận sức mạnh quá lớn, cho nên đã bị hủy khi giáng xuống dương gian.
Hắn muốn một lần nữa tạo ra bí bảo.
Kim Cương Trác của hắn rất không đơn giản, không phải mẫu kim bình thường có thể so sánh. Lúc trước, khi hắn có được nó, hắn còn tưởng rằng là phế liệu. Về sau, hắn từ chỗ Yêu Yêu mới biết nó không thể coi thường, có chỗ nghịch thiên của mình.
Nó là mẫu kim nguyên thủy, rất cổ quái, cần đích thân đi thăm dò.
Hơn nữa, nó là thứ kim loại có thể trộn lẫn với các loại mẫu kim khác, có thể xưng là thiên tài vô địch.
Liên quan đến Mẫu Kim Dịch Trì, đây được xem là tạo hóa vật chất xưa nay hiếm, có cùng tính chất với mẫu kim nguyên thủy nhưng lại càng đặc biệt hơn.
Bởi vì, nó được xem là vật chất trước khai thiên tích địa, sau khi khai thiên thì không còn tồn tại, lạc ấn rất nhiều hoa văn thần bí, danh xưng vật liệu luyện chế chung cực khí.
Trong cổ tịch cũng có ghi chép cách dùng với nó như thế nào.
Chỉ là…
Trong quá khứ, bất luận tiền sử hay là thời kỳ xa xưa hơn, mọi người đều xem nó là truyền thuyết thần thoại, không tin nó tồn tại chân thực.
Bởi vì không thể diễn tả, tiến hóa giả cấp Đại Vũ phát sinh biến hóa quỷ dị chạy vào hỗn độn bên ngoài đại vũ trụ cũng không thể nào phát giác, hoàn toàn tìm không thấy.
Có thể thấy được thứ này hiếm và nghịch thiên đến cỡ nào.
Phù phù.
Sở Phong nhúng Kim Cương Trác vào hồ nước ba thước vuông. Khí hỗn độn bên trong tiết ra ngoài, hào quang bốc hơi, mẫu kim dịch kích động.
Từ đằng xa còn có một vị sứ giả, chính là cường giả thanh niên được Thần Vương Xích Phong của Cửu Đầu Điểu tộc dẫn vào.
Bây giờ, hắn ta vừa lạnh người vừa ghen ghét. Đây chính là Mẫu Kim Dịch Trì, một trong những vật chất chí cao chân chính, nhưng cứ như vậy được người của hạ giới đạt được?
Hắn ta không cam tâm nhưng cũng không dám tranh đoạt. Vết xe đổ đến từ sứ giả cùng một giới với hắn ta. Chết quá thảm, thi thể cũng không còn.
Tuy nhiên, hắn ta thật sự không cam lòng, cũng rất bất mãn. Mẫu Kim Dịch Trì này, đừng nói là ném vào mẫu kim, chỉ tùy tiện bỏ vào một loại binh khí bình thường, trải qua ao nấu luyện một phen, tất nhiên sẽ trở thành bí bảo đỉnh cấp.
Thế thì càng đừng nói đến việc Tào Đức bỏ vào chính là mẫu kim, vừa lúc phù hợp với ao.
“Cái đó là…” Hắn ta suýt chút nữa kinh hô lên, không khỏi biến sắc. Bởi vì hắn ta nhận ra mẫu kim mà Sở Phong ném vào chính là nguyên thủy thể, là mẫu kim nguyên thủy.
Loại mẫu kim này quá đặc biệt, tương lai có thể hỗn hợp tất cả mẫu kim thành một lò, tập trung tất cả mẫu kim ẩn chứa đạo văn trời sinh, diễn hóa ra binh khí chung cực vô thượng.
Có thể nói, mẫu kim này còn trân quý hơn các loại mẫu kim khác rất nhiều, bao nhiêu thế hệ cũng khó mà nhìn thấy một khối, huống chi bây giờ lại có người nắm giữ nhiều như vậy, có thể luyện chế thành một loại binh khí hoàn chỉnh.
Từ chỗ sâu trong đáy mắt của hắn ta ẩn chứa khát vọng vô tận. Thứ này, đừng nói là hắn ta, ngay cả tộc trưởng xuất quan cũng phải đỏ mắt.
Trải qua Mẫu Kim Dịch Trì tẩy lễ và gia trì, thủy tổ các giáo đều muốn tranh đoạt, đả sinh đả tử mà có được nó.
Tuy nhiên, hắn ta cũng biết, cho dù trước mắt là dụ hoặc khiến người ta động tâm, hắn ta cũng phải khắc chế. Hắn ta hoàn toàn không tìm được cơ hội, không phải là đối thủ của đại Thần Vương kia.
Hắn ta rất muốn rời đi, thông báo tin tức ra bên ngoài. Binh khí như vậy, đáng để tộc của hắn ta phái cường giả tuyệt thế giáng xuống, tự mình lấy đi.
Hắn ta cố nén xúc động, muốn rời khỏi nơi này. Tuy nhiên, hắn ta phát hiện Tào Đức đang khóa chặt mình. Một luồng sát khí như ẩn như hiện ép tới, khiến toàn thân hắn ta lạnh buốt.