Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2878 - Chương 2879: Đánh Nổ Thịnh Thế (2)

Thánh Khư Chương 2879: Đánh nổ thịnh thế (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Khi quy tắc nở rộ như hoa, hư không bạo tạc, năng lượng như đại dương mênh mông, cực kỳ đáng sợ.

Mạc Thanh Không kêu lên, mắt dọc của hắn ta đang rỉ máu. Hắn ta không dám thăm dò pháp môn đối phương, chỉ dùng để tấn công nhưng vẫn khiến cho bản thân tao ngộ phản phệ.

“Giết.”

Hai người đều quát khẽ, thẳng hướng đối phương.

Bên trong hào quang năng lượng sáng chói, mọi người nhìn thấy hai thân ảnh bá chủ không ngừng va chạm, sau đó một người ngã xuống, huyết dịch Nhân Vương văng khắp nơi.

Ầm.

Cả người Mạc Thanh Không toàn máu ngã xuống.

“Lão tổ.” chuẩn Thiên Tôn Mạc gia rống to.

Ầm ầm.

Trên bầu trời, Nhân Vương Lô tử kim cũng nổ tung, bị Kim Cương Trác va chạm bốc lên không thôi, cuối cùng rơi xuống đất, hết thảy đều kết thúc.

“A…”

Chuẩn Thiên Tôn Nguyên tộc gào thét, nhưng ông ta không cách nào chống lại, bị Sở Phong nhấc lên ném vào bên trong Bất Hủ Thái Thượng Bát Quái Lô.

“Tới phiên ngươi.” Tiếp theo, Sở Phong lại ném chuẩn Thiên Tôn Mạc gia vào.

Đồng thời, đại hiền Mạc gia cũng rơi vào trong lò luôn.

Vù.

Cuồng phong nổi lên, lôi đình gào thét, cát bay đá chạy, sương mù bốc lên, từ trong Bất Hủ Lô tràn ra ngoài.

Sau một khắc, Sở Phong cũng ném hết tất cả Thần Vương bị nổ tung vào trong lô, ánh lửa nhảy lên, sương mù thần bí lượn lờ, nhìn rất quỷ dị.

“Đến phiên ta.” Sở Phong dứt lời, thả người nhảy lên, nhảy vào trong lô.

Lúc này, dị tượng kinh thiên.

Ánh lửa trong lò đột nhiên ngập trời. Đây vốn là một địa quật, nhưng chỉ trong nháy mắt, nó giống như đồng lô cổ xưa từ dưới dất hiện lên, đứng sừng sững giữa thế gian.

Đồng thời còn có một hình người đang hiển hóa, lay động quạt ba tiêu, như thể đang nấu luyện một lò kim đan.

“Hắn đã tiến vào chủ lô rồi.” Thanh niên lông mày trắng Huyền Hoàng tộc chấn kinh, sắc mặt lạnh lùng không còn sót lại chút nào, chỉ ngẩn người đứng đó.

“Lá gan của hắn quá lớn. Hắn điên rồi sao?” Từ đằng xa, Khương Lạc Thần và Thịnh Ngọc Tiên cũng rúng động không hiểu.

“Dương gian đúng là không tầm thường, cổ quái có rất nhiều. Có một số địa thế có thể khiến cho thủy tổ chư tiên phải kiêng dè không thôi. Địa thế thái thượng kia không phải từ ba mươi ba tầng thiên ngoại rơi xuống chứ?”

Lúc này, đột nhiên có người lên tiếng, từ bên ngoài cấm địa bước vào.

“Ồ, ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc nó có phải là lô thất truyền trong truyền thuyết hay không.” Lại có người nói chuyện.

“A, có người dùng máu tế Bất Hủ Bát Quái Lô. Ha ha, hắn biết Loạn Thế Ngũ Hùng chúng ta đến sao, cho nên đã chủ động hiến tế, chờ chúng ta tiến lô nhận được tạo hóa? Ha ha.”

“Ha ha, tuế nguyệt đánh nổ thịnh thế đến rồi.”

Lại có người tới, hoặc có biến cố.

Năm người đang đi trong sương mù chia ra những hướng khác nhau, bao vây chặn lại bên ngoài lò bát quái, muốn tiến hành đi săn!

“Ha hả, thật là kỳ diệu, xem ra bên ngoài ba mươi ba trọng thiên thực sự có thứ gì đó, lò bát quái bất hủ thật sự rơi xuống nơi đây, trở thành một tuyệt thổ.”

Bọn họ đều rất thần bí, mang đến cho mọi người áp lực khổng lồ, mỗi người đều mặc giáp trụ màu đen trong sương mù, không nhìn thấy được chân dung, như năm vị ma thần đến từ thời viễn cổ, tích lũy khí tức năm tháng xa xưa.

“Đây là người nào?” Các tộc chấn động.

Chu Chính Đức thả người hoàn toàn nhảy vào chủ lò đã đủ chấn động, mà hiện tại lại xuất hiện thêm năm người muốn nhảy vào lò, sao không khiến lòng người kinh hãi chứ?

“À, thật không sai, bắt đầu đi, bên trong đã có sẵn tế phẩm, nhưng còn chưa đủ quý giá.”

Có người mở miệng, bọn họ đều mang theo túi Càn Khôn, hiển nhiên bên trong có cái mà họ gọi là tế phẩm quý giá!

Trong Ly Hỏa, giữa làn sương khói, lò bát quái bất hủ dưới lồng đất tuôn trào năng lượng, nơi đây giống như địa ngục, dung nham cuồn cuộn, quỷ khóc thần gào, khắp nơi cát bay đá chạy, sinh linh viễn cổ vô tận đã chết ở nơi đây như đang giãy giụa, muốn chạy trốn thoát ra ngoài.

Mà có khi lò bát quái lại như tiên cảnh, ráng mây lành tuyệt đẹp, dung nham ào ạt, ánh sáng bắn ra khắp nơi, có tiên tử lượn lờ, có Đạo Tổ ngồi xếp bằng trên tế đàn tụng kinh.

Có thể nói, đây là một nơi sặc sỡ, kỳ quái, rất kinh người, dị tượng không ngừng hiện ra.

Lúc này, Sở Phong tiến vào lò, quả thực như đang bồi hồi giữa địa ngục và thiên đường, bước đi giữa sự sống và cái chết, một bước có tịnh thổ vờn quanh, một bước có lệ quỷ quấn thân.

Mỗi một lần hắn cất bước đều nhìn thấy những thứ khác biệt.

Cái hang không lớn, nhưng sau khi tiến vào thì lại như đặt mình trong lò lớn thiên địa, bị một thế giới cổ xưa luyện hóa.

Giờ khắc này, sương mù cuồn cuộn, sông lửa cuộn trào, bên ngoài căn bản thấy không rõ cảnh tượng bên trong.

Sở Phong hít sâu một hơi, nắm lấy một nắm đất luân hồi rồi phủ lên toàn thân để phòng ngự, ngoài ra hắn còn mở ra vại đá, chuẩn bị đi vào khi cần thiết.

Bởi vì quá nguy hiểm, sau khi đi vào nơi này, hắn cảm thấy sinh tử sẽ xảy ra chỉ trong một chớp mắt.

Hắn mở hoả nhãn kim tinh, quan sát trong thế giới Luyện Ngục, oanh một tiếng, một mảnh kim quang chói mắt kích động văng ra từ vách đá, làm hắn nhịn không được kêu rên một tiếng, phát ra tiếng kêu thống khổ.

Vào thời khắc này, hai mắt hắn đang chảy máu, đã chịu bỏng nghiêm trọng, đồng tử cũng bị thương.

Đây là ngọn lửa gì?

Tường lò đều là nham thạch, vừa rồi kim quang bắn nhanh lại đây là ngọn lửa cổ xưa nào đó, tương đương bá đạo, cả hoả nhãn kim tinh cũng chịu không nổi.

Hai mắt Sở Phong chảy máu, lảo đảo lùi lại vài bước, nhưng hắn cũng dần dần thích ứng, chậm rãi cảm ứng được chân tướng của nơi đây.

Nhìn như một thế giới trong lò, vấn thân vào đây như trở thành một con kiến, nơi đây có vẻ rất to lớn, nhưng khi trầm tĩnh lại thì có thể cảm nhận ra đường kính trong lò đá này chỉ có mấy trượng mà thôi.

Vách lò chân thật hoàn toàn được làm bằng đá, khắc đầy hoa văn tự nhiên, nhưng nhìn kỹ lại như đạo tắc vô thượng, để lộ ra đại đạo bất biến vĩnh cửu của thế gian.

Có vài hoa văn chảy xuôi ánh lửa, hễ hơi dùng năng lượng chạm vào một chút, cho dù là hoả nhãn kim tinh quan sát cũng lọt vào phản kích, đây cũng là nguyên nhân khiến hai mắt Sở Phong chảy máu.

“Phải dung nhập với nơi đây, nhất trí với nhịp đập của lò đá, nếu không nó bài xích ta như thế thì chắc chắn ta sẽ chết.”

Sở Phong hít sâu một hơi, nơi này đều là năng lượng đặc thù, một mảnh mây tía bốc hơi lên từ vách lò, vờn quanh theo hô hấp của Sở Phong.

Nhưng mà, hắn lại kêu rên một tiếng, nửa người vả cả miệng mũi cũng bị tử hà chôn vùi, máu thịt đốt cháy, gần như muốn hủy diệt thân thể.

Bình Luận (0)
Comment