Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong sởn tóc gáy, triệu hồi Kim Cương Trác đến, mây tía mênh mông chống lại rất nhiều tia chớp. Trong lúc tia chớp giao kích, vòng tay trong suốt kia phát ra Đạo chi Thần Vận càng giàu trật tự.
Nhưng ngay sau đó, nguy cơ khủng khiếp đột nhiên ập đến, dưới đáy lò xuất hiện hoa văn thần bí, sau đó ánh lửa vô tận dâng lên, có hết mọi loại ánh sáng.
Oanh một tiếng, Sở Phong bị đánh rơi xuống đất, vại đá quay cuồng văng ra ngoài, hắn bị đánh ngã ra.
Hắn hét thảm một tiếng, cơn đau này quá kịch liệt, như muốn thiêu thủng cả hồn quang, ít nhất thân thể hắn đã cháy lên, hình thể khô khốc, một phần xương cốt đều đứt gãy.
Đây là dạng lửa gì?
Lò đá chấn động, cái đáy xuất hiện ký hiệu thần bí mà lóng lánh, muốn hủy diệt tất cả sinh cơ.
“Tử môn đã mở rộng, hẳn sinh cơ cũng không xa. Sinh môn làm bạn, vật đổi sao dời, nhất thuấn vạn cổ, mở ra!” Sở Phong quát.
Hắn dùng hết sức mạnh, suy diễn ra Tràng Vực, dựa theo suy đoán của hắn thì đây là thời khắc nguy hiểm nhất, đồng thời cơ hội cũng sẽ tới, Sinh Chi Hỏa nhất định là cách đây không xa.
Xích!
Hồ quang hỗn độn chém qua, nửa người Sở Phong đều cháy đen, mà đây chỉ là quét ngang qua bên người mà thôi, không đánh trúng hắn, nếu dính vào người thì hình thần của hắn đều sẽ tan biến.
Lúc này thật sự quá nguy hiểm!
Răng rắc!
Lại một hồ quang hỗn độn chém qua, vẫn chưa đánh trúng, nhưng nửa người Sở Phong đã khô khốc, máu thịt gần như không còn tồn tại, xương cốt không ra hình dạng gì.
Đây là... Muốn diễn biến ra Tuyệt Diệt chi Địa sao? Hắn chấn động trong lòng.
Nhưng, khi hắn dốc hết sức lực thúc đẩy, trong quá trình địa thế cộng hưởng, phần nửa người còn lại như tắm mình trong gió xuân, bị một luồng sinh cơ bao vây.
Đây quả thực là nửa bên thiên đường, nửa bên địa ngục, thân thể ở đường phân cách sinh tử, thật sự là đáng sợ.
Hắn không động đậy nữa, hơi sai lầm một chút thì Sinh Chi Hỏa sẽ biến mất, bản thân sẽ chết không có chỗ chôn, Sinh Chi Hỏa này chỉ tạm thời bị kích thích bắn ra.
Vại đá cách đó không xa, đất Luân Hồi cũng rơi xuống đất, Kim Cương Trác bị sương mù tím bao phủ, hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào chính mình.
“Ha hả, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết không? Hơn phân nửa người nọ đã chết, không ngờ hắn ta lại là tế phẩm tốt nhất.” Phía trên lò bát quái lại có người mở miệng.
Năm tên cường giả thần bí cũng giống như người khác, đều nhìn không thấy tình hình trong lò.
Bởi vì sương mù quá dày đặc, lửa cứ cuồn cuộn, che đậy tất cả chân tướng, lúc này lò đá sống lại, không ai có thể nhìn thấu chân tướng thiên cơ.
Bọn họ cũng chỉ nghe thấy được tiếng kêu thảm thiết cuối cùng của Sở Phong.
“Khả năng còn sống, như vậy là tốt nhất, loại tế phẩm cực phẩm có thể tế sống này không nhiều lắm, trời sinh có thể dẫn động vật chất Đạo Tổ.”
Một người trong đó mở miệng, bọn họ nhìn thấy vật chất Đạo Tổ hiện lên đầy trời, lao thẳng về hướng lò.
“Vậy chúng ta tiếp tục hiến tế.”
Một người mỉm cười, cởi bỏ túi Càn Khôn, thả vào trong lò, có cốt khối màu vàng đặc biệt, có linh vũ hung cầm tuyệt thế nào đó, còn có dòng máu màu bạc kỳ dị.
Những tế phẩm đó đều không thể tưởng tượng, còn có thể phát ra tia sáng phù văn quy tắc.
“Sao ta cảm thấy hắn còn sống!” Có một người nhíu mày.
“Ha ha, vậy không phải càng tốt sao, chúng ta chặn đường cướp thành quả, để hắn lấy thân tế lò, chờ Sinh Chi Hỏa bên trong xuất hiện thì chúng ta lại thong dong đi vào rồi đánh chết hắn.”
“Cũng đúng, đó là kỳ tài Tràng Vực mạnh nhất trên đời, muốn dẫn động những Sinh Chi Hỏa đó thì bản thân cũng rớt hơn phân nửa cái mạng, chúng ta vào lò, lấy thành quả ra rồi chém chết hắn, chuyện này thật quá tuyệt vời, ta thích nhất là cảm giác thu hoạch thành quả thắng lợi của người khác, ha ha!”
Năm người đang âm thầm mưu đồ vàthương lượng.
Nhưng, bọn họ cũng đang hiến tế.
“Hừm, giúp ngươi một tay, bằng không ngươi chết giữa chừng thì làm sao bây giờ, tranh thủ trải đường sẵn cho chúng ta đi, chúng ta lập tức tới ngay!”
Trong bọn họ có một người đang mỉm cười, nếu người nọ chết rồi thì thôi, nếu còn tồn tại thì bọn họ sẽ hớt tay trên, ngồi hưởng quả ngọt tạo hóa.
“Cũng được rồi, nên vào lò cảm tạ người này, cho dù hắn chết hay sống cũng đã làm hết chức trách. À, ta hy vọng hắn tồn tại, để chúng ta giáp mặt cảm tạ một lần, thuận tiện tiễn hắn lên đường luôn, hắc!”
“Các ngươi là ai?!” Rốt cuộc có người nhịn không được mà lớn tiếng quát hỏi, rất bất mãn đối với những người nam nữ thần bí này. Đột nhiên tới hớt tay trên, muốn lấy đi tạo hóa của người khác, mấu chốt nhất là họ vô không có thù hận mà lại muốn tế sống người khác, thủ đoạn này quá tàn khốc, thật sự quá đáng
Người mở miệng là một thanh niên tóc bạc của Huyền Hoàng tộc, từ trước tới nay đều lạnh lùng, tàn khốc, làm Sở Phong nhiều lần thiệt thòi, nhưng vào thời khắc này hắn ta lại là người đầu tiên nhìn năm người này không vừa mắt.
Không ít tiến hóa giả nghe vậy cũng đồng cảm, trong lòng rất bất mãn với năm người, bởi vì họ quá bá đạo và ngông cuồng, từ lúc họ đi vào nơi này thì luôn bày ra dáng vẻ bễ nghễ thiên hạ, khinh thường các tộc, thực sự quá mức ngông nghênh.
Bên cạnh cái hang đất, cũng chính là trước lò đá bất hủ Thái Thượng, năm người đều ngừng lại, vốn đang muốn vào lò, nghe vậy thì ai cũng kinh ngạc, quay đầu lại lộ ra sát khí lạnh nhạt.
“Dám quát mắng chúng ta? À, thì ra có chút lai lịch, huyết mạch Nhân Vương à, cũng có chút bản lĩnh đấy, nhưng chúng ta lại không để bụng, chém chết các ngươi trước!”
Một trong năm cường giả thần bí mở miệng, thật sự quá hung hăng, nghe thấy lời chất vấn thì muốn đi giết người, hơn nữa là tiêu diệt tất cả người của Huyền Hoàng Nhân Vương tộc ở gần lò này.
Điều này làm những người đứng gần lò đá cũng chấn động trong lòng, rốt cuộc bọn họ có lai lịch gì mà dám như vậy nhìn xuống một chi nhánh của Nhân Vương dương gian như vậy?
Nhưng lúc này, một trong năm người kia mở miệng ngăn cản người nọ.
“Thôi, huyết mạch Nhân Vương cũng bất phàm, nhìn vào gốc rễ thì còn có vài lão bất tử chưa tọa hóa mà, đừng nên cành mẹ đẻ cành con, để lại một mạng cho bọn chúng đi.”
Tin tức này không phải là nhỏ, các lão tổ cổ đại nhất mạch Nhân Vương có khả năng còn sống trên thế gian? Đây là bí mật làm người ta hãi hùng khiếp vía!
Thanh niên tóc bạc Huyền Hoàng Nhân Vương tộc hừ một tiếng, nói: “Thật là kiêu ngạo, nơi này là cấm địa dương gian, không phải là hậu hoa viên của các ngươi!”