Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Hả, thì ra là như vậy, thật thú vị, quả nhiên lò bát quái Thái Thượng này là không thể đoán trước, còn có thể trao đổi sinh tử, nếu không có tiểu tử này vào trước một bước, công bố chân tướng này thì có lẽ chúng ta đã bỏ lỡ.”
Một nữ tử tóc bạc cười nhạt, lộ ra vẻ mặt vui sướng và hưng phấn.
“Thu!”
Trong năm người có kẻ khẽ quát, muốn thu đi vại đá không việc gì trong ánh lửa kia.
Trên trán Sở Phong cộm lên gân xanh, dù thế nào hắn cũng không thể mất đi vại đá, chuyện này ảnh hưởng quá lớn.
Hắn dốc hết sức lực, thúc giục hồn quang, kéo cái vại đá kia lơ lửng lên rồi bay về hướng hắn.
“Còn muốn làm càn? Đây là của ta, đã không thuộc về ngươi!” Một nam tử tóc bạc mở miệng, mang theo lãnh khốc, toàn lực vận chuyển năng lượng Đại Thần Vương, muốn đoạt vại đá đi.
Tình cảnh của Sở Phong rất gian nan, trước mắt sống chết, hắn rất khó phân ra càng nhiều sức mạnh để tranh đoạt binh khí với năm người này.
“Hừm, ngươi muốn niết bàn tại đây, đáng tiếc gặp gỡ chúng ta, cảm tạ ngươi dò đường cho chúng ta, ta không chỉ muốn đoạt tạo hóa của ngươi, nửa đường hái mất quả đào, còn muốn cướp binh khí của ngươi.”
Nam tử tóc bạc kia giơ tay, muốn cướp đi vại đá đang lơ lửng trên không nọ.
“Ngươi có thể đi chết rồi!” Nữ tử tóc vàng trước đó từng ra tay lại xuất kích, nàng ta tung ra kiếm quyết, bộc phát ra quang hoa làm hai mắt người ta đau đớn, kiếm quang như ngân hà sáng lạn nổ tung, bổ thẳng về hướng Sở Phong.
“Ong!”
Vào thời khắc mấu chốt, vại đá lướt ngang, khiến nam tử tóc bạc ra tay tranh đoạt kia thất bại, hắn ta không khỏi khẽ ồ một tiếng, không ngờ lại bị nam tử đang đau khổ nung luyện trong ánh lửa kia giật ngược lại được.
Keng một tiếng, kiếm quang bổ vào vại đá, phù văn lộng lẫy và kiếm khí vô tận kia đều lập tức tán loạn, bị vại đá cản lại.
Sở Phong ho ra máu, thân thể bay vút ra ngoài, vừa rồi dùng hết năng lượng đoạt lại vại đá nên hắn cũng trả cái giá không nhỏ.
“Khởi!”
Sở Phong quát, dùng hết toàn lực mà thúc giục Tràng Vực của nơi đây, kích hoạt cả lò đá thêm một bước.
Oanh một tiếng, dưới đáy lò chấn động kịch liệt, như núi lửa bùng nổ phun trào, nó bắn ra chùm sáng chói mắt, đó là ánh lửa sặc sỡ đi kèm với khí hỗn độn.
Ngoài ra còn có tia chớp lôi đình giống như khai thiên lập địa, sức mạnh hủy diệt tuôn trào vô tận, sinh khí cũng cực kỳ nồng đậm, nổ vang làm lò đá chấn động kịch liệt.
Vèo vèo vèo!
Năm người đều lập tức lùi lại, nơi này thật đáng sợ, quả thực trở thành ách thổ, trở thành nơi tiêu diệt sinh linh. Cả giáp trụ trên người bọn họ cũng rung động leng keng, hoả tinh văng khắp nơi, bị bất cứ hồ quang nào đánh trúng hoặc bị ánh lửa sặc sỡ chạm vào đều khiến Chân Phật huyết, Thiên Tiên huyết trên đó ảm đạm đi, linh tính biến mất một ít!
“Sao có thể?!”
Năm người chấn động, bọn họ nhìn thấy ở giữa vị trí đó có một Bát Quái Đồ, trong đó là tuyến phân cách âm dương, Sở Phong đang ngồi trên mặt đất. Nơi đó là yên ổn nhất, trừ Sinh Chi Hỏa và Tử Hỏa đang cuộn trào thì tất cả lôi đình và tia chớp đều rời xa.
Nói cách khác, tình cảnh của Sở Phong vẫn chưa chuyển biến xấu thêm.
Tương phản, năm người bọn họ lại bị có xu thế bị ngăn cách ra bên ngoài.
“Chúng ta dâng lên tế phẩm, hắn lại chiếm cứ nơi đó muốn niết bàn trước một bước, không được, mau xử lý hắn!” Nữ tử tóc vàng quát.
Lúc này, ánh mắt Sở Phong như điện, lạnh lùng nhìn bọn họ, ngồi xếp bằng ở nơi đó, bản thân hắn gánh chịu cơn đau tột độ.
Nói là không có biến hóa càng đáng sợ, nhưng thật ra ánh lửa đã tăng mạnh lên rất nhiều lần.
Nhưng Sở Phong không thử đứng dậy, vẫn ngồi xếp bằng trong sự cân bằng kia, cảm nhận sự dày vò giữa sống và chết.
Hắn đã ý thức được, cái gọi là niết bàn, cái gọi là lột xác, không chỉ cần đến Sinh Chi Hỏa đốt cháy, còn phải bị Tử Hỏa kia nung khô chân thân.
Thân thể bồi hồi giữa sự sống và cái chết, được hai loại ánh lửa khác nhau nung luyện ra thì mới là mạnh nhất.
Bởi vì, hắn đã có cảm nhận không giống nhau, đã đắp nặn được cơ thể máu thịt càng mạnh mẽ hữu lực, nếu tiến hành luân chuyển sinh tử như vậy nhiều lần thì hắn tin chắc mình sẽ thực hiện được trình tự quá độ sinh mệnh.
Ầm vang!
Sinh Chi Hỏa và Tử Hỏa lại chuyển hóa cho nhau lần nữa, thân thể Sở Phong lại cảm nhận được sự dày vò hai bên băng hỏa, nửa người khô khốc sống lại, còn nửa người sinh cơ bắt đầu chịu đựng Tử Hỏa ăn mòn.
“Thời gian quý giá, không thể lãng phí, năm giáp trụ này bảo vệ chúng ta niết bàn tại đây, mà không thể tốn công phí sức tiêu xài hết linh tính, chém hắn.”
Năm người bước về phía trước, hoả tinh văng khắp xung quanh, ngay sau đó hồ quang hỗn độn và quang hỏa đặc thù sắc thái sặc sỡ đánh thẳng về hướng Bát Quái Đồ của Sở Phong.
Oanh!
Đột nhiên, Sở Phong lại nhảy dựng lên, không ngồi xếp bằng nữa mà tự động giải quyết vấn đề cân bằng, hắn đứng lên.
Hắn là người nghiên cứu Tràng Vực, tạo nghệ cực cao, càng có thiên phú hơn lĩnh vực tu luyện, thật sự được xem là kỳ tài hiếm có từ thượng cổ tới nay.
Trải qua thời gian dài như vậy, hắn đã suy đoán ra, rốt cuộc cũng biết được điểm ảo diệu trong ánh lửa sinh tử, thấm nhuần không ít phù văn và ý nghĩa thật sự của trật tự trong Bát Quái Địa.
Hiện tại, hắn tránh thoát ra, lạnh lùng đối mặt với những người phía trước.
Ong long!
Hơn nữa, hắn xuất kích trước, vại đá lơ lửng trên đầu, cầm Kim Cương Trác bị triệu hồi trở về trong tay, xông thẳng về phía trước.
Oanh!
Vòm trời như bị đục lỗ, sụp đổ, vang lên tiếng đinh tai nhức óc.
Sở Phong cầm Kim Cương Trác trong tay, chủ động tiến công, đánh thẳng về phía nữ tử tóc vàng trước đó công kích hắn rồi trực tiếp xuất kích.
Phanh!
Tiếng gầm rú thật lớn và thần quang vô tận nở rộ, nơi này như có hàng tỉ lôi đình nổ vang, cả lò đá đều lay động.
Sở Phong lùi lại vài bước, cầm Kim Cương Trác mà đứng.
Mà phía trước, nữ tử tóc vàng kia đầy mặt kinh hãi, sắc mặt tái nhợt, nàng ta lảo đảo lùi lại, oa một tiếng rồi phun ra ngụm máu.
Nàng không ngờ nam tử kia có thể đứng lên, hơn nữa đột nhiên nhào đến tung đòn tấn công mình.
Có một mảnh giáp trên giáp trụ trên người nàng lõm xuống, khóe miệng nàng đang chảy máu, tất cả đều do bị Kim Cương Trác tấn công!
Sở Phong giật mình, hắn cho rằng dùng Kim Cương Trác tấn công đủ để đánh nổ nữ tử này, o ngờ nàng ta chỉ hộc máu mà thôi.
Trong lò đá, trật tự phù văn chảy xuôi, ánh lửa nhảy lên.