Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2899 - Chương 2900: Nhìn Thấy Nữ Đế (1)

Thánh Khư Chương 2900: Nhìn thấy Nữ đế (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Dù sao, cảnh giới đạo quả dương gian vẫn còn thấp, không phải là thời khắc tốt nhất dung hợp hai loại đạo quả.

Khi hai loại đạo quả chân chính hợp nhất, nhất định sẽ long trời lở đất.

“Tuy nhiên, ngày đó rất nhanh sẽ đến. Từ hôm nay về sau, ta không còn gì để cố kỵ, chỉ lo củng cố căn cơ, nấu luyện đạo quả, sau đó có thể trồng ba hạt giống, hấp thu phấn hoa, mở ra tiến hóa tấn mãnh.”

Sở Phong rất chờ mong. Hắn một đường đi tới, có được thành tựu như ngày hôm nay không hề thoát khỏi liên quan đến ba hạt gống trong lọ đá. Bọn chúng đã yên lặng quá lâu rồi.

Từ khi bước vào dương gian, hắn cũng không khởi động ba hạt giống. Từ sau hôm nay, hắn có thể tiếp tục thăm dò bí mật của chúng.

Nên biết rằng, lọ đá vô cùng thần bí, cực kỳ kinh người. Ba hạt giống lấy nó làm dụng cụ ký gửi bản thân, lai lịch nhất định không thể tưởng tượng được.

Trong lòng Sở Phong nóng bừng như lửa. Hắn đã lâu rồi không nhìn thấy ba hạt giống. Hắn rất muốn mở ra tiến hóa siêu cấp lần nữa, để thể chất thực hiện bay vọt về chất.

Hiện tại, căn cơ của hắn đã vững chắc, có thể nhanh chân tiến về phía trước.

Sau khi đạo quả Tiểu Âm phủ rèn luyện tăng lên lần nữa, Hằng Vương xuất thế, bễ nghễ thiên hạ.

Đạo quả dương gian là từ lĩnh vực Thánh giả ma luyện thành cấp độ Kim thân, cảnh giới nhìn thì giống như giảm xuống nhưng thực lực lại mạnh hơn. Có một loại thuyết pháp, loại ma luyện này chính là một sự khổ danh, được xưng là Phật Đà hành tẩu đương thời, nhục thân như Phật.

Trạng thái như vậy cũng giống như một viên kim đan trong lửa, cửu chuyển nấu luyện. Hiện tại bụi bay hết, nó đang tỏa sáng chiếu khắp núi sông.

Lúc này, thể xác tinh thần Sở Phong đều yên tĩnh. Mặc dù hắn đang ở trong thạch lô, bị lửa của Thái Thượng Bát Quái lô thiêu đốt, nhưng hắn lại có một cảm giác thanh tỉnh và mát rượi.

Hiện tại, hỏa diễm không còn trí mạng. Ngược lại còn không ngừng tẩm bố cho hắn, khiến cho quanh thân óng ánh lập lòe, toàn thân như đúc bằng vàng ròng, tách ra ánh sáng khiếp người.

Hắn giống như Phật thể kim thân, trong sáng không một hạt bụi, trên dưới giống như thần ly, có tư thái xuất trần, ý vị thần Phật nhặt hoa.

Tuy nhiên, khi Hỏa Nhãn Kim Tinh của hắn mở ra, chùm sáng lăng lệ bắn ra, khí tức khiếp người, phong mang tất lộ.

Ầm ầm.

Lúc này, biến hóa một lần nữa phát sinh. Huyết dịch màu vàng trong cơ thể hắn hoàn toàn biến mất. Một dòng máu màu bạc lan tràn, giống như lôi điện khuấy động mà lên.

Một khắc đó, ngay cả tóc Sở Phong cũng biến thành ngân quang, giống như thiểm điện xen lẫn, ngân bạch nở rộ. Từng sợi tóc sáng chói đến thắt lưng.

Một luồng khí tức cường đại, một bí lực khiếp người điên cuồng phun trào. Đây là Nhân Vương huyết của hắn một lần nữa thuế biến, biến thành huyết dịch thiểm điện.

Sở Phong yên lặng thể ngộ. Thực lực bản thân quả nhiên thực hiện một lần nữa nhảy vọt. Đây là huyết dịch tương xứng với Hằng Vương. Nếu không, nó sẽ không đủ để chèo chống nhục thể của hắn.

Chỉ có thể chất đáng sợ mà cường đại này mới có thể khiến cho hắn không kiêng nể gì cả, thỏa thích phóng thích năng lượng cấp Hằng Vương, quét ngang chư vương.

Bên ngoài cơ thể của hắn xuất hiện một vòng xoáy, xen lẫn năng lượng màu bạc, như lôi đình phụ thể, lại như một đại dương màu bạc xuất hiện, bám vào cơ thể của hắn.

Lúc này, Sở Phong giơ tay nhấc chân đều rất tự nhiên. Hắn cảm giác thân và hồn đều rất thư sướng. Loại thể nghiệm này rất mỹ diệu, thân cận với thiên địa, đạo pháp tự nhiên, cả người như rong chơi trong biển rộng trật tự.

“Nhân Vương huyết lần thứ ba khôi phục.”

Hắn khẽ nói.

Đây chính là thể chất đáng sợ khi thực lực Hằng Vương đem huyết dịch đối ứng tiến hóa thành.

Năm đó, Nhân Vương huyết khôi phục lần đầu tiên là màu lam, về sau biến thành màu vàng, bây giờ trở thành màu bạc của thiểm điện, có lẽ cũng có thể gọi là bạch kim trạch.

Ầm ầm.

Sở Phong chỉ hơi nắm tay, không gian chung quanh đã bị bóp méo, tùy tiện phóng thích năng lượng, bí lực chảy xuôi, kỳ ảo linh hoạt toàn thân và cường thế khiếp người biến hóa không thôi.

Thiểm điện như sợi tóc bay múa, nở rộ như chùm sáng màu bạc. Toàn thân Sở Phong phồng lên khí tức đáng sợ, chấn nhiếp mảnh thiên địa này.

Hắn không ngừng thể ngộ. Thể chất Nhân Vương siêu cấp vượt xa lúc trước, khiến cho hắn cảm nhận được sự cường đại trước nay chưa từng có. Mảnh vỡ đạo tắc cộng hưởng, bay múa chung quanh hắn.

Cùng lúc đó, Kim Cương Trác trên cổ tay của hắn cũng run lên, cộng minh với hắn. Các loại mẫu kim hòa vào một lò, như vật dẫn đại đạo.

“Đúng là một cảm giác kỳ quái, giống như một quyền cũng có thể đánh xuyên thượng thương.”

Sở Phong lẩm bẩm. Hắn biết đây tất nhiên là một loại ảo giác. Thượng thương có cái gì đó rất quái lạ. Dựa vào hắn hiện tại không có khả năng đánh xuyên. Đây là sức mạnh đủ cường đại, một thể nghiệm hoàn toàn mới vượt qua hiện thực mà thôi.

Xoẹt.

Chùm sáng đáng sợ nở rộ. Thất bảo kỳ ảo trói buộc càn khôn. Trong thạch lô đặc biệt này, hắn không giữ lại chút nào, thỏa thích trút xuống kỳ ảo. Quả thật kinh thế hãi tục.

Thiên đồ hình thành, quay tròn chung quanh hắn, trật tự rủ xuống giống như ngân hà cửu thiên che phủ. Hắn trở thành thứ duy nhất, đứng ở thế bất bại tiên thiên.

Sở Phong không ngừng thể ngộ, ánh mắt sáng như điện mang: “Thái Vũ, bây giờ ta rất muốn đi giết ngươi.”

Hắn từ Tiểu Âm phủ tiến vào dương gian, trong lòng từng có chấp niệm, muốn giết Thái Vũ Thiên Tôn. Người này đã hại chết rất nhiều cố nhân của hắn, ngay cả cha mẹ của hắn cũng bị ông ta giết chết.

Tiểu Âm phủ, một trận chiến trước đại uyên, Đại hắc ngưu, Hoàng ngưu, Âu Dương Phong, Yêu Yêu đều vì Thái Vũ mà chết, hắn nào có thể quên được?

Mặc dù đã có một số người còn sống xuất hiện ở dương gian, vượt qua luân hồi nhưng còn những người khác đâu? Yêu Yêu đâu? Nàng ấy vĩnh viễn đã chìm xuống chỗ sâu đại uyên, không còn tiếng thở nữa.

Ngoài ra, còn có Tiểu hoàng ngưu, Âu Dương Phong Ni. Đến giờ bọn họ đang ở nơi nào? Đã nhiều năm như vậy, bọn họ vẫn chưa từng xuất hiện. Đường luân hồi quá nguy hiểm, ngay cả nhân vật thủy tổ cũng chưa chắc có thể cam đoan chuyển thế thành công.

Cha mẹ của hắn càng không thấy tăm hơi, nghĩ đến mà run sợ. Còn có đứa con trai nhỏ của hắn, tiểu đạo sĩ, nhỏ như vậy mà cũng dấn thân vào đường luân hồi, mất hết tin tức.

Thê ly tử tán, phụ mẫu đều mất, bạn cũ đều chết, hết thảy đều do Thái Vũ gây nên. Sở Phong tiến vào dương gian chính là ôm lấy tín niệm này, muốn tìm lại những người kia, lại càng phải giết chết Thái Vũ.

Hắn muốn báo thù cho mọi người.

Bình Luận (0)
Comment