Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2957 - Chương 2958: Thiên Tiên Tử Đầy Trời Như Mưa Xuống (1)

Thánh Khư Chương 2958: Thiên Tiên Tử đầy trời như mưa xuống (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lần này, không phải cây, không phải dây leo, hạt giống hình dạng cây búa chỉ mọc ra một cây cỏ, nhưng không phải rất thấp mà còn cao hơn Sở Phong, lá cây hình dạng phong lan mọc ra từng cái một, tia sáng chảy xuôi có màu ngân bạc, toàn thân trong sáng.

Rất nhanh, nó bắt đầu nở rộ nụ hoa, mà cánh hoa lại có màu đỏ tươi chói mắt, như mặt biển tĩnh lặng nhảy ra mấy trăm đến cả mặt trời đỏ chói, trong nhất thời nhiễm đỏ cả thiên địa, ráng màu xán lạn chiếu khắp thập phương, đại dương mênh mông, thậm chí là vũ trụ sao trời cứ như bị xích hà này bao phủ.

Đồng thời, Sở Phong kêu lên một tiếng: “Đầy trời đều là Thiên Tiên Tử?!”

Vào khoảnh khắc nụ hoa nở rộ, hắn nhìn thấy một rồi lại một thiên nữ dáng vẻ xinh đẹp hiện lên ở giữa không trung, sau đó giống như sủi cảo mà bùm bùm rơi xuống.

Hắn quả thực... Say.

Sở Phong hoàn toàn không nói gì, trước đó hắn cứ lẩm ba lẩm bẩm, nói hết lần này đến lần khác, cuối cùng lại làm ước nguyện đó... Trở thành sự thật?!

Hôm nay hắn còn trồng ra được Thiên Tiên Tử?!

Thật sự trồng ra Thiên Tiên Tử thướt tha xinh đẹp, xuất trần tuyệt thế, không nhiễm khói bụi nhân gian, mang theo ánh hào quang thánh khiết, bạch y phiêu phiêu, bước xuống từ trên không.

Sở Phong nghẹn họng nhìn trân trối, thật sự bị làm đơ người.

Nhưng hắn nhanh chóng phản ứng, lập tức mở miệng, nói: “Đến đây đi, đều xông vào ta này, nếu ta trốn tránh thì ta chính là tên suy thận!”

Lời nói không cần mặt mũi này cũng chỉ có hắn nói ra khỏi miệng được, mặt không đỏ tim không đập nhanh, hơn nữa dáng vẻ trông rất trào dâng, nhiệt tình mà duỗi tay vẫy vẫy.

Không chỉ một, mà là một đám mỹ nhân bạch y buông xuống từ hư không, đi kèm với thanh hương.

Có nữ tiên tóc đen như thác nước, da như ngưng chi, đôi mắt mang theo quang huy linh tính, thật sự rất đẹp.

Có tiên tử còn hơi non nớt, chỉ mới mười sáu tuổi, mang theo chút bầu bỉnh trẻ con, có thể nói là đầy mặt collagen, mắt to khẽ chớp, có tia gian trá lướt qua.

Có Thiên Tiên Tử tuy dáng vẻ xinh đẹp thanh cao, nhưng khi đôi mắt chuyển động lại hiện ra một loại khí chất khác, đó là phong tình vạn chủng, giống như rơi vào hồng trần.

Còn có nữ tiên lại có một mái tóc hoàng kim, nhưng lại là gương mặt phương đông, cả người đều phát ra ánh bình minh vàng rực, giống như được bao phủ trong tầng tầng lớp lớp thần hoàn, vô cùng thần thánh.

...

Một đám nữ tiên có tư thái bất đồng, đều có thể được xem là tuyệt đại mỹ nhân, hiện giờ tụ tập ở cùng một thời đại, quốc sắc không đủ để hình dung, có thể làm quân vương vứt giang sơn, bỏ xã tắc, mê say tại đây.

“Ai sợ ai, Sở Phong ta cả đời không thua kém người nào, đều nhắm vào ta đây này!”

Sở Phong vỗ ngực, có thể nói là khí thế ngất trời, khí thế... Tương đối mạnh! Hắn đã lao về hướng hư không.

Nếu cổ giả bên ngoài nghe thấy lời nói này thì nhất định mắng hắn đến mức máu chó đầy đầu, khẩu tru bút phạt hắn, đánh rớt xuống vực sâu vạn trượng.

Tiếng cười khẽ truyền đến, thật sự là mê hoặc lòng người, đặc biệt là khi tiếng cười này vang lên từng mảng, cả đám tiên tử vạt áo bay bay, khi cùng đáp xuống thì cảnh tượng càng đẹp đến mức làm người ta hít thở không thông.

Mái tóc tỏa sáng như tơ lụa, gương mặt mỹ lệ vô cấu, đôi mắt lấp lánh, cái cổ thiên nga, cánh tay ngó sen trong trẻo, dáng người thon dài hoặc lả lướt, cảnh tượng này chỉ tồn tại trong đàn tiên phổ.

Sở Phong nhảy dựng lên trời, lao vào “Đàn tiên phổ” kia, hương thơm xộc vào mũi, quang vũ phi tiên đầy trời, khiến người ta như rơi vào cơn mộng.

Không thể không nói, lá gan của những Thiên Tiên Tử này rất lớn, còn chủ động bay về phía Sở Phong, tất cả đều nhào vào hắn.

“Tới, tới, ta, Sở Vô Địch ta có bao giờ sợ ai đâu!” Hắn hét lớn.

“Ai?”

Chỉ một thoáng, Sở Phong đột nhiên thở dài, vẻ mặt suy sụp.

Hắn ngừng lại trên không, vừa buồn bã vừa bất mãn, có câu gọi là nữ tiên bạch y như mộng ảo, họ đan xen mà đi vào cánh tay hắn, giống như ánh bình minh xán lạn soi chiếu trên người.

“Ta biết ngay mà, không dễ dàng như vậy!”

Tất nhiên hắn cũng có dự cảm, không có khả năng trồng ra một đám Thiên Tiên Tử có thên thể máu thịt, chuyện đó không hiện thực, dù sao chỉ là một hạt giống mà thôi.

Đương nhiên, nếu trồng ra được một vị Thiên Tiên Tử thì có lẽ còn có khả năng, nhưng một đám thì nhìn thế nào cũng có vẻ “Quá liều”, quá không chân thật.

Nhưng tiên tử bạch y bay múa đầy trời lần này giống như cơn sóng ập tới, làm hoả nhãn kim tinh siêu cấp cũng không thể phân biệt rõ ràng, cũng thật sự kinh người.

Tất cả tiên tử đều có tia sáng trật tự lượn lờ, đều biến thành từ hạt phấn hoa trong suốt, hoàn toàn đi vào máu thịt Sở Phong, hóa thành năng lượng đặc thù rồi rót vào tất cả các tế bào.

Oanh!

Giống như thực vật phong lan màu bạc kia, sau khi nụ hoa nở rộ, không nhanh chóng khô héo mà lại đẩy cánh hoa màu đỏ đậm xán lạn kia ra để mọc một quả trái cây.

Hương thơm xộc vào mũi, hương khí quá mê người, đồng thời, trên trái cây có mảnh nhỏ quy tắc như ẩn như hiện, tương đối kinh người.

“Hả?”

Sở Phong cảm thấy rất kinh dị, đây là chuyện chưa bao giờ xảy ra.

Trước kia, một khi nở hoa xong thì cả cây thực vật sẽ nhanh chóng khô héo, chỉ để lại một hạt giống, mà hiện tại lại mọc ra một thứ trái cây đỏ bừng tươi rối?

Sở Phong hấp thu phấn hoa, thân thể lại được điều chỉnh lần nữa, mà hồn quang do Đạo Quả dương gian dựng dục ra cũng đang tăng trưởng!

Trong quá trình đó, hắn vẫn đang quan sát trái cây kia. Nó không quá lớn, đường kính chừng mười hai cm, tròn trịa, như một viên xích đan trong sáng lóng lánh, nở rộ ánh sáng.

Trật tự và quy tắc trong hiện ra trái cây, rất bất phàm.

Những theo thời gian trôi qua, hắn đã hấp thu gần hết phấn hoa mà trái cây kia lại không biến hóa gì, hơn nữa trở nên có chút ảm đạm.

“Không xong, tình huống gì thế này?”

Sở Phong lập tức phản ứng, nhìn thoáng qua vại đá, lập tức hiểu ra vì sao, là do Thiên Tôn thổ không đủ!

Lần này còn nở hoa kết quả, lượng Thiên Tôn thổ cần dùng rất lớn, vượt qua dự đoán của hắn.

Cũng may lần này cướp sạch đạo tràng của Thái Võ, thu hoạch được số lượng lớn Thiên Tôn thổ, dù sao cũng là Thiên Tôn của nhất mạch Võ Phong Tử, giá trị con người hết sức phong phú.

Sở Phong nhanh chóng tăng thêm thổ chất xán lạn vào vại, thậm chí, hắn còn bỏ một ít dị thổ đào tạo ra Xích Liên cấp đại năng vào, đều vì lo lắng lần này xảy ra bất trắc gì đó.

Bình Luận (0)
Comment