Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đây là một mảnh ách thổ, một hung địa tuyệt thế!
“Ai dám xâm phạm Hồn Hà? Chết!”
Bóng đen lảo đảo lùi ra ngoài ổn định thân thể ở nơi xa, ngực phập phồng kịch liệt, hơn nữa còn gầm nhẹ ra một tiếng dã thú, có thể khiến cho hồn niệm chấn động.
Nó như đang tuyên án, hình thần của kẻ xâm nhập Hồn Hà phải bị tiêu diệt!
“Oanh!”
Sâu trong hai mắt nam tử ô quang bắn ra tia sáng làm người ta sợ hãi, hiện tại còn đáng sợ hơn quái vật hung lệ này rất nhiều, mạnh đến rối tinh rối mù.
Không có gì để nói, hắn muốn tế điện, dùng sinh vật quỷ dị cuối Hồn Hà làm tế phẩm để đòi lại công bằng cho nữ tử cùng biến mất với đào hoa.
Năm đó, là ai làm nàng rơi vào Hồn Hà? Dám lợi dụng nàng như vậy, phải tru!
Khối thanh đồng dạng dài giống như một thanh đại kiếm, cương mãnh bá đạo, khi quét ngang qua như núi cao bất diệt đập xuống, đánh nổ thời không, cả mảnh nhỏ thời gian cũng bị đánh tan, như có thể cố định vĩnh hằng, viết lại cổ kim!
Đương!
Tia lửa lại văng khắp nơi, hai tay đeo xiềng xích của quái vật vồ tới, va chạm với khối thanh đồng kia. Ngay lập tức, trật tự như biển cả, hàng vạn thần liên, ngân hà quy tắc mênh mông.
Trong quá trình này, bóng đen phát ra tiếng hô phẫn nộ, khi hai tay của nó và xiềng xích bị đè xuống thì một cái sừng màu đen thô to trên đầu bị đánh trúng, ứa máu, trực tiếp đứt gãy!
Sừng rơi xuống đất, như một thần sơn bất hủ đổ xuống, đáp cho cả thế giới trong cánh cửa đều ầm ầm ầm rung động, muốn sụp đổ.
Một cái sừng rơi xuống đất mà đã có thể như thế, trầm trọng giống như cửu thiên sụp đổ, muốn đè chìm cả mặt đất!
Bóng đen này rít gào, càng phẫn nộ, kết quả nó lại gặp phải một kích càng đáng sợ.
Mảnh tàn phiến đại chung trong tay còn lại của nam tử ô quang chấn động, sóng âm hữu hình giống như hồng thủy vỡ đê trút xuống, quá bao la hùng vĩ, vô biên vô hạn, hào quang chói mắt, tiếng nổ vang không dứt!
Bóng đen rống giận, cả người bị chấn động quay cuồng, toàn thân là máu, sóng âm như lợi kiếm, như thiên đao, phá vỡ tất cả ngăn cản phía trước, đâm xuyên qua sinh vật quỷ dị này, nơi nơi đều là máu đen, ăn mòn thiên địa.
Nó nảy sinh ác độc, ở chỗ cái sừng đứt gãy, ngân quang sôi trào, hồn lực như thủy triều, tuôn năng lượng đáng sợ ra bên ngoài, toàn diện đấm ra, đó là hồn vật chất vô biên.
Loại công kích hồn lực này càng mạnh, càng khiếp người hơn quái vật cấp Đại Vũ bên bờ Hồn Hà lúc nãy, cả thời không cũng bị bị đánh tan.
Dù là sinh mệnh thể, sinh vật có linh hồn nào cũng có khả năng bị này bí thuật vô thượng nhất này trấn áp!
Nhưng làm người ta chấn động chính là, nam tử trong ô quang bình tĩnh mà trấn định, vẫn chưa bị tổn hại gì.
Phốc!
Hắn nhẹ nhàng phun ra một hơi, oanh một tiếng, như khai thiên lập địa, đánh xơ xác hồn vật chất nồng đậm kia, đánh tan một công kích đáng sợ này.
Nhưng bóng đen vẫn chưa lui về phía sau, ngược lại con ngươi màu đỏ tươi thật lạnh lẽo, âm hàn, như đang tàn nhẫn cười.
Lúc này, xiềng xích quấn quanh hai tay nó lại như thiêu cháy, quang hoa nở rộ, ngọn lửa ngân bạch lộng lẫy, trên xiềng xích có khắc ký hiệu chi chít, tất cả đều sáng lòa lên.
Xích!
Xiềng xích màu bạc xuyên thủng tất cả vật chất, đâm thẳng đến nam tử trong ô quang, muốn đánh giết hắn.
Đáng sợ nhất chính là, ký hiệu trên xiềng xích dày đặc, mơ hồ phát ra âm thanh nào đó, như hàng tỉ sinh linh đang lẩm bẩm cầu nguyện, lại như vô số Ma Vương đang than nhẹ.
Như muốn đánh tan hết thảy, phù văn trên xiềng xích có uy năng không thể tưởng tượng, như có thể trấn áp vĩnh hằng, một kích đánh thủng cả vạn giới.
Quanh thân nam tử trong ô quang có vô số phù văn, quang hoa bùng nổ, lập tức như đứng sừng sững trong một nơi vạn pháp bất xâm.
Hơn nữa, tàn phiến đại chung trong tay hắn nổ vang, thần quang xé rách hắc ám, quang huy chiếu cả thập phương, hắn trực tiếp dùng mảnh chuông đập qua, đánh vào xiềng xích màu bạc đang lao tới.
Đương!
Giữa hai người, vô số phù văn trật tự như hàng tỉ thần hà buông xuống từ thế ngoại, muốn hủy diệt tất cả.
Dù cường đại như nam tử trong ô quang cũng đồng tử co rút lại, xiềng xích màu bạc này cực kỳ kinh người, kiên cố bất hủ, có thể va chạm với đế chung, làm lay động vĩnh hằng, đây là vật bất diệt!
“Kẻ phạm Hồn Hà, chết, tộc đàn cũng phải bị tiêu diệt!” Bóng đen kia rít gào, thi triển bí thuật nào đó được ghi lại ở cuối Hồn Hà.
Thời gian giống như không liên tục, không gian cũng hỗn loạn, hắn như đứng trong thời không bất đồng, rất nhiều bóng dáng hiện lên, vây quanh đối thủ, đồng loạt ra tay đánh qua.
Đông!
Tiếng chấn động thật lớn truyền đến, nam tử trong ô quang dùng tàn phiến đại chung phát ra sóng âm, quét ngang Lục Hợp Bát Hoang, còn phát ra các loại kỳ ảo.
Phốc!
Nam tử trong ô quang phát cuồng, căn bản không có cái gì gọi là đánh lâu dài, rất nhanh, chỉ trong khoảnh khắc, đã đánh ra năng lượng kinh thế.
Bóng đen mang vết rách đầy người, tràn ra rất nhiều máu, hắn ra sức đối kháng, dùng xiềng xích màu bạc chắn lại, muốn khóa chặt hư không.
Nhưng giờ khắc này, đầu của nó đột nhiên phịch một tiếng, giống như một trái dưa hấu nát, bị một kích vô cùng bá đạo của nam tử trong ô quang đánh nát.
Hồn niệm sôi trào, tiếng gào rống phẫn nộ vang vọng thế giới bên trong cánh cửa, sinh vật này nhanh chóng lùi lại, xiềng xích màu bạc trong tay phát ra hào quang loá mắt, chiếu sáng nơi đây.
Cũng có thể thấy rõ được chân thân của nó, nó mất đi một cái đầu, nhưng trên người lại còn bốn cái, một cái ở trên bụng, một cái ở sau lưng, còn có hai cái nằm hai bên bờ vai.
Nó thật sự đáng sợ vô biên, đầy người đều là thi mao màu đỏ đen, còn hung hãn hơn cả lệ quỷ, trên mặt gồ ghề lồi lõm, giòi bọ bò ra vào trong máu thịt đã hư thối.
Hiển nhiên, đó là loài trùng chẳng lành nào đó, không phải loại ăn xác bình thường.
Con quái vật miệng đầy răng nanh, chất lỏng sền sệt không ngừng chảy ra từ trong miệng, huyết nó đỏ rực mà âm lãnh.
Rống!
Một tiếng rống to, huyết nhục của nó mấp máy, thay đổi hình dạng, phát sinh biến dị, hung ác hơn vừa rồi không chỉ gấp mười lần, lại phát sinh lột xác không thể diễn tả trên cơ sở vốn đã xấu xí.
Mùi tanh tưởi xộc lên mũi, cả người nó đã hư thối, nhưng các bộ phận trên thân thể lại mọc ra rất nhiều đầu, xúc tu, móng vuốt đáng ghê tởm, trông hết sức khó xem.
“Quả nhiên là bị người ta nuôi nhốt, trên người đều là xiềng xích.” Nam tử trong ô quang mở miệng.
Một đầu của xiềng xích màu bạc trên người quái vật nối liền với một cây cột đá đặc thù, nó bị khóa lại nơi đây.