Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 3071 - Chương 3072: Đầu Mâu Chỉ Vô Thượng Phía Xa (3)

Thánh Khư Chương 3072: Đầu mâu chỉ vô thượng phía xa (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lê Đà đã hóa thành tia sáng đen phóng tới nơi khác, lại tìm cường giả để hạ độc thử. Ngược lại, y mới giống như đầu nguồn của quỷ dị, trở thành một cảnh quan đáng sợ.

“Nơi nào cần ta, nơi đó liền có ta!"

“…” Cả địch lẫn ta đều không còn lời gì để nói.

“Ầm” một tiếng, nam tử đầu trọc bộc phát khí tức, năng lượng xé trời, sau đó y thi triển bí thuật Nhất Khí Hóa Tam Thanh, tiếp theo là bí pháp của Thiên Đế trên cơ sở sức mạnh vốn có, nháy mắt đã tăng sức chiến đấu lên gấp mười lần!

Bụp bụp bụp!

Y dũng mãnh không ai đỡ nổi, trực tiếp đánh nổ đối thủ, xông thẳng một đường tiến lên, nhanh chóng đánh chết thêm ba sinh vật mạnh mẽ không thua gì con trước đó, đồng thời băng qua đại quân và giết từng mảng sinh vật nguyên sinh Hồn Hà.

"Tốt!" Hắc Cẩu kêu to, rốt cuộc cười ra tiếng. Nó có chút vui mừng, cũng có chút thương cảm.

“Ông đây cũng đánh nổ ngươi!" Xác thối gào thét, hai tay cầm cuốc xẻng, chém ngang chém thẳng, khiến nửa người Lục Thủ Thú tan nát, máu tươi xối xả.

Cùng lúc đó, Cửu Đạo Nhất cũng nhiệt huyết dâng trào, tóc xám rối tung, vô cùng tức giận. Lão cũng đánh cho thân hình con Khổng Tước trắng kia bị thủng vài chỗ, hồn huyết bay ra ngoài ba ngàn trượng.

Nhưng lúc này, thân là cường giả thủ lĩnh Hồn Hà, Lục Thủ Thú cùng Khổng Tước trắng đột nhiên biến mất khỏi chiến trường, chỉ để lại vết máu.

Hành động này quá nhanh, cũng không có dấu hiệu gì báo trước. Chúng có thể mất tăm mất tích dưới đòn tuyệt sát sau cùng của Cửu Đạo Nhất và xác thối, quả thật quá kinh khủng, quá khiếp người.

"Lui!"

Cửu Đạo Nhất cùng Hắc Cẩu đều gầm nhẹ, gọi nam tử đầu trọc và Lê Đà về, để họ đừng tiếp tục liều lĩnh nữa.

Ngay sau đó, mấy người bọn họ tập hợp lại cùng nhau, nhìn chằm chằm đến điểm hắc ám cuối cùng của Hồn Hà.

Một luồng khí tức vô danh tràn ngập khắp nơi, vô cùng khiếp người. Thời gian dần trôi khiến nơi đây trở nên khủng khiếp đến mức khó mà tưởng tượng nổi.

Trong phút chốc, chư thiên run rẩy, vạn giới đều muốn rơi xuống, sụp đổ!

Toàn bộ sinh vật khắp chư thiên đều chấn động, cũng không kìm được mà run rẩy.

Bên trận doanh Hồn Hà, vô số sinh vật đông nghìn nghịt quỳ rạp xuống đất, dập đầu bái lạy.

“Thật sự có con to vô thượng sống lại?!” Cẩu Hoàng nói nhỏ. Nó đang rung chuông, dùng binh khí của Thiên Đế biến ra một màn sáng bảo vệ tất cả mọi người bên trong. Nếu không, khí tức đáng sợ kia có lực sát thương quá lớn, khiến toàn bộ sinh linh đều muốn bị áp chế quỳ xuống dập đầu lạy.

Trong bóng tối, vật chất bất tường đậm đặc lượn lờ, mãi không tan đi.

Ở điểm chung cực cuối cùng của Hồn Hà chỉ toàn một màu đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón, không nhìn rõ bất cứ thứ gì.

Từ xưa đến nay, không ai biết rốt cuộc nơi đó ra sao, tồn tại những gì. Địa điểm thần bí đó chính là đầu nguồn của quỷ dị!

Nếu không nhờ Đế Chung thì không ai có thể đứng thẳng người tại đây.

Giờ phút này, ở điểm tận cùng của hắc ám đột nhiên xuất hiện ánh sáng đáng sợ, khi nhìn kỹ thì ai cũng phải rùng mình. Đó là một con mắt rất to, nó đột nhiên mở ra!

Nơi nơi đều là màn đêm đen tối, chỉ có một con mắt lớn đến vô biên, giống như trung tâm của mọi hắc ám trong vũ trụ, lạnh lùng mà vô tình, tàn khốc mà khiếp người, nhìn xuống vạn linh!

"Tội gì khổ như thế chứ, đâu cần phải vậy. Các ngươi đều phải chết!"

Có sinh vật mở miệng, giống như là đang ngồi ở điểm cuối của dòng sông thời gian dài cả vạn năm, truyền pháp chỉ xuống cho vạn linh, cao cao tại thượng, lạnh lùng vô tình.

Giờ phút này, tại Thanh Châu.

Dù đi theo hướng nào thì dưới chân Sở Phong cũng đều xuất hiện một con đường đặc biệt, trên đó toàn là hoa văn đại đạo, mà điểm cuối cùng luôn chỉ về hướng Hồn Hà!

Hồn Hà, điểm tận cùng.

“Quả thật có sinh vật vô thượng đã tỉnh lại, bản hoàng... Muốn huyết tẩy Hồn Hà!" Hắc Cẩu quyết tâm, có lẽ nó nên sử dụng đến hậu chiêu của Thiên Đế rồi!

Cửu Đạo Nhất kéo nó lại, động tác nhanh chóng mà quả quyết, ý bảo nó đừng hành động mù quáng. Ngược lại, lão giơ thanh chiến mâu gỉ sét sứt mẻ trong tay mình lên.

Cửu Đạo Nhất cất lời, mặc dù nói rất chậm nhưng từng từ đều chứa sức mạnh vô biên: “Biết đây là cái gì không? Là binh khí năm xưa vị kia để lại! Nếu ngươi dám ra tay, hôm nay… Ta gọi người kia trở về, dùng một ngón tay đâm chết ngươi. Hồn Hà của ngươi không phục thì cứ thử làm xem?!”

Hiện trường im ắng, mọi người đều đứng đờ đẫn tại chỗ.

Từ xưa đến nay, có mấy người dám như thế, công khai khinh thường rồi quát lớn Hồn Hà chi chủ!?

Nếu truyền ra ngoài, người bên ngoài nhất định sẽ khó có có thể tin được.

Ngay cả đám thi thể thối rữa cũng sợ ngây người, trợn tròn mắt, tên đó quá ngông cuồng bá đạo, nhưng thật sự có thể mời vị kia sao?

Cẩu Hoàng cũng miệng khô lưỡi đắng, gian nan nuốt xuống một ngụm nước miếng.

Sinh linh vô thượng dám đe dọa Hồn Hà, không cần nói thêm gì nữa, chỉ chuyện này thôi cũng có thể đủ để đưa vào sử sách!

Thái Nhất, Võ Hoàng, chủ nhân của Sở nghiên cứu Hắc Huyết đều có chút ngẩn người.

Bọn họ luôn tự cho rằng mình ở dương gian đã đủ ngông cuồng rồi, nhưng hôm nay nhìn thấy những chuyện trước mặt này mới hiểu được cái gì gọi là ngông cuồng.

Cái tên đó bị điên à? Đang muốn làm gì mà dám trực tiếp kêu bản thượng chứ!

Mấy người cảm thấy không phải Cửu Đạo Nhất điên mà chính là thế giới này điên rồi, nếu không phải mấy kẻ đó điên thì nhất định là do bọn họ sinh ra ảo giác.

Ánh mắt Cẩu Hoàng sáng lạn, tâm tình vô cùng vui sướng, rốt cục cũng thở ra một hơi, bao nhiêu năm nay nó vẫn muốn làm như vậy, chỉ là không có cơ hội.

Hiện tại, Cửu Đạo Nhất uy dọa sinh vật vô thượng tại Hồn Hà làm cho nó cảm thấy quá thoải mái.

Cẩu Hoàng ôm tiểu Thánh Viên vào trong ngực, bảo hộ rất nghiêm ngặt.

Nó nhìn về phía Cửu Đạo Nhất, nói: "Tùy theo ý ngươi.”

Cẩu Hoàng cảm thấy cái con người này vẫn rất đáng tin cậy, chưa bao giờ nói suông.

Tâm trạng nó kích động, thật sự có thể kêu gọi vị kia trở về sao? Làm cho nó không thể không hét lên!

Trên thực tế, mọi người ở đây đều vô cùng kích động, trong nội tâm như có hàng loạt con sóng đang đổ dồn tới.

Ánh mắt của mấy thi thể đó hiện lên ánh sáng xanh lòe, gắt gao nhìn chằm chằm Cửu Đạo Nhất, nội tâm mãnh liệt như muốn gọi vị kia lên!

Cả người Lê Đà đều bị ô quang bao phủ, ngay cả người bình ổn như y cũng hô hấp dồn dập, hôm nay thật sự có thể chứng kiến thần tích sao?!

Bình Luận (0)
Comment