Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 321 - Chương 337: Toàn Thế Giới Rùng Mình Run Rẩy (3)

Thánh Khư Chương 337: Toàn thế giới rùng mình run rẩy (3)

Hiện nay Ngân Nguyệt Lang Vương là một trong những sinh vật mạnh nhất trên thế giới này, lại cứ như vậy bị người chém đầu xuống!

Sở Phong và Hoàng Ngưu đều bị chấn động trước cảnh tượng này, tâm tình phức tạp.

Ầm!

Thi thể không đầu của Ngân Nguyệt Lang Vương bạo phát ánh bạc, giống như một vòng mặt trời màu bạc nổ tung, chớp giật đầy trời, trong đó còn có một tia chớp vô cùng thô to, bổ về phía Schieler.

Phịch một tiếng, Schieler nhảy ra khỏi chỗ đang đứng, thế nhưng điện quang từ thi thể của Lang Vương phun ra vẫn bắn trúng vào một cái chân của hắn, khiến cho hắn ta kêu rên tại chỗ, bị bắn bay ra ngoài.

Một chân của Schieler bị đánh gẫy, hắn ta lảo đảo ngã trên mặt đất, đây là một kích phản kích cuối cùng trước khi chết của Ngân Nguyệt Lang Vương.

Thân thể Schieler phát sáng, hắn thoáng điều chỉnh lại hơi thở, tạm thời nghỉ ngơi sau đó mới nhấc thi thể khổng lồ của Lang Vương lên chạy về Vatican.

Ba người Sở Phong đều giật mình rồi, phải biết bây giờ một chân Schieler đã bị gãy xương, vậy mà hắn không cần dùng bao nhiêu sức đã đạt đến tốc độ âm thanh, nhanh chóng biến mất ở bên trong núi rừng.

"Cái tênSchieler này mạnh quá, Ngân Nguyệt Lang Vương bị chém đầu quá nhanh!" Đại Hắc Ngưu thở dài.

"Đi thôi!"

Bọn họ nhanh chóng chạy tiếp, muốn tới cái sân bay bên ngoài mấy trăm dặm.

Tại vườn thánh dược.

"Kỳ quái, vừa nãy hình như tôi có nhìn thấy trên cái cây Thánh thụ đã mọc ra mấy nụ hoa nhỏ rồi mà, tại sao vừa quay đầu nhìn lại đã không còn rồi. " Ovid nói nhỏ, hắn ta đang đứng trong kết giới nhìn chằm chằm vào cái cây nhỏ màu sắc sặc sỡ kia.

"Trước đó ta cũng có nhìn thấy mấy nụ hoa, tuy rằng còn rất nhỏ nhưng bây giờ lại không thấy rồi!” Một cô gái mặc áo giáp quang minh mở miệng nói, cô ta là một cường giả Vương Cấp.

"Gay rồi!" Ovid hoảng sợ!

Sau đó, hắn ta gào thét mấy tiếng, kêu gọi mấy người tỏa ra bốn phía tìm kiềm cá lọt lưới.

"Tìm thấy rồi, ở chỗ này có vết máu và cả một cái hang!" Cường giả Vương Cấp thật sự rất nhạy cảm, vừa ra tay liền phát hiện đầu mối.

"Sẽ không phải là cái tên Sở Phong kia chứ? !" Xích Lân thất thanh nói, nãy giờ hắn ta vẫn luôn tìm kiếm cái tên nhân loại này nhưng từ đầu đến cuối đều không nhìn thấy hài cốt của hắn Sở Phong.

"Mau đuổi theo!"

Các sinh vật Cấp Vương bên trong vườn thánh dược nổi giận, cấp tốc truy sát bọn Sở Phong.

Ở phương xa đột nhiên có Thánh Quang tràn ngập, năng lượng toả ra chấn động khủng bố, đến cả Xích Lân và Ovid cũng không nhịn được rùng mình run rẩy.

Schieler xuất hiện, hắn ta mang theo thi thể của Lang Vương về, ném Ngân Nguyệt Lang Vương lên đất, phịch một tiếng, thi thể Ngân Nguyệt Lang Vương đã nằm trong vườn thánh dược.

"Đại nhân!" Đợi đến lúc cơ thể hơi ổn định Ovid lập tức vọt tới, hành đại lễ với Schieler.

Bọn Sở Phong một hơi chạy vội tới cái sân bay kia, cẩn thận tra xét lịch trình, phát hiện có chuyến bay bay tới Hy Lạp, bọn họ liền sử dụng thủ đoạn đặc biệt đăng ký!

Sóng tinh thần mạnh mẽ của sinh vật Cấp Vương có thể dễ dàng thôi miên những người bình thường.

Mãi đến khi tận máy bay cất cánh bọn họ mới thở dài một hơi.

"Kỳ quái, lần tiến hóa này rất đặc biệt, đến giờ vẫn chưa kết thúc, thân thể của tôi còn đang toả nhiệt." Hoàng Ngưu nghi ngờ, hơn nữa lúc này nó còn cảm thấy hơi mơ hồ buồn ngủ.

Sở Phong và Đại Hắc Ngưu cũng như vậy.

Sau đó bọn họ đều ngủ quên ở trên máy bay.

Chỉ một lát sau, có một tin tức chấn động toàn thế giới được tung ra, bên trong Vatican thây chất thành núi, hết thảy sinh vật Cấp Vương đi tới nơi đó đều đã chết!

Sau khi tin tức này truyền ra liền như là chọc thủng trời, sinh vật ở tất cả các nơi đều rùng mình run rẩy!

Tiếp đó, mười mấy cái máy bay chở hành khách cất cánh từ sân bay gần nhất Vatican trong ngày hôm đó đều bị đánh rơi, không có một chiếc nào may mắn thoát khỏi.

Chuyện này lần thứ hai gợi ra xôn xao, bây giờ mọi người mới ý thức được, đại chiến ở Vatican đã lan đến những chuyến bay ở gần đấy!

Trong khi cả thế giới đang bàng hoàng lo sợ thì ba người Sở Phong, Hoàng Ngưu và Đại Hắc Ngưu, cũng từ bên trong giấc ngủ say thức dậy, họ cảm thấy có một mối nguy hiển to lớn đang đến rất gần, cơ thể cả ba không tự chủ được căng thẳng lên, toàn thân phát lạnh, trên cơ thể còn có một tầng mồ hôi rỉ ra.

"Đi!"

Sở Phong tay không xé mở cabin, lôi kéo Đại Hắc Ngưu nhảy xuống bên dưới, Hoàng Ngưu theo sát ở phía sau.

"Ta không biết bay. . ." Đại Hắc Ngưu kêu lên thảm thiết, nó không biết bay, mới vừa mở mồm liền ăn một miệng đầy gió to, toàn thân đều cảm nhận được một luồng không khí lạnh lẽo.

Ầm!

Ngay sau khi bọn họ nhảy xuống, trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng nổ lớn kịch liệt, cả chiếc máy bay chở hành khách cỡ lớn trực tiếp bị tan rã, hóa thành một đoàn hỏa cầu thật lớn.

Dù cho đứng dưới mặt đất nhìn lên cũng có thể nhìn thấy ánh lửa chói mắt kia!

Đây là tai nạn trên trông, một viên đạn đạo bay tới trực tiếp bắn trúng bình xăng của máy bay, để khiến cho nó trong nháy mắt nổ tung, hóa thành một biển lửa, nhiệt độ nóng rực doạ người.

Sau khi chiếc máy bay bị giải thể liền trực tiếp bị sức nóng làm cho tan chảy.

Lấy nơi đó làm trung tâm tỏa ra một đám mây hình nấm, khủng bố vô biên, khiến cho người ta cực kỳ kinh hãi, toàn bộ vòm trời đều vặn vẹo.

Ánh lửa hừng hực kinh người, đám mây hình nấm xuất hiện ở nơi đó ngày càng lớn!

Mấy người Sở Phong đã có cảnh giác từ sớm, ngay khi cảm nhận được nguy hiểm liền xé rách cabin đào tẩu, chỉ có điều bọn họ vẫn bị năng lượng kinh khủng kia lan đến, có một luồng năng lượng như sóng thần trên đỉnh đầu đánh tới.

Ba người bọn hắn đồng thời phát ra tiếng rên rỉ, suýt nữa thì họ đã bị ánh sáng hừng hực kia nuốt chửng, trong viên đạn đạo kia còn mang theo đạn hạt nhân, thứ vũ khí này chuyên môn dùng để giết chết các sinh vật Cấp Vương.

Cuồng phong gào thét, ba người Sở Phong rơi xuống mặt đất, bọn họ cảm thấy trời đất như quay cuồng.

Tuy rằng đã rời xa trung tâm nổ tung nhưng vẫn bị sức nổ của hạt nhân lan đến, ba người đều ho ra máu, thân thể bị tổn thương bởi sức nóng.

"Suýt chút nữa là chết luôn rồi!” Hoàng Ngưu khiếp sợ, quay đầu lại nhìn lên trên không, nơi đó có ánh sáng hừng hực bốc lên, đám mây hình nấm vẫn còn đang tàn phá nơi ấy!

"Tôi chết mất, tôi bị say máy bay rồi, trời đất đang quay cuồng, tôi không biết bay mà!" Đại Hắc Ngưu vẫn ở bên cạnh kêu thảm thiết, nói năng lung tung, bởi vì nó bây giờ thực sự vô cùng hoảng hốt, kể cả có dũng mãnh như nó nhưng nếu té xuống từ trên nơi có độ cao như thế cũng chắc chắn phải chết, sẽ trực tiếp hóa thành một đống bùn nhão đó.

Sở Phong lắc lắc đầu, rốt cục tỉnh táo lại, mới vừa rồi hắn cũng bị xung kích không nhẹ, vẫn có chút choáng váng.

Bởi vì, ngay khi nhảy xuống hắn vẫn ôm cái túi khổng lồ đựng tinh thạch trước ngực, hắn còn tiêu hao không ít năng lượng để bảo vệ nó, sợ nó bị rách mất khiến cho tinh thạch màu đỏ rơi ra đầy trời.

May mà vẫn còn tốt, cái túi này được làm từ da của Bàn Sơn lão tổ, chất liệu làm từ sinh vật cấp thú vương tất nhiên vô cùng bền bỉ, tạm thời không thấy có chút hư hao nào.

Bình Luận (0)
Comment