Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 331 - Chương 347: Di Chứng Sau Khi Biến Dị (1)

Thánh Khư Chương 347: Di chứng sau khi biến dị (1)

Những con sóng trắng xóa cao như núi từ trong biển dâng lên, âm thanh như tiếng sấm đinh tai nhức óc. Một bóng dáng lướt qua, cắt đứt đi âm thanh ấy.

Sở Phong giống như một con Giao Long cổ, ở trong biển dùng sức trùng kích, hắn đã chặt đứt ba đạo gông xiềng, sau khi qua đoạn thời gian yên lặng, bây giờ hắn thả ra toàn bộ sức mạnh của mình, hắn muốn xem thử nó mạnh đến thế nào.

Bởi vì, không bao lâu sau hắn phải đi đại chiến!

Có người đem quân đi về phía Đông, sao hắn lại có thể bỏ qua!

Từ khu vực này, hàng trăm con sóng lớn trắng đục quấn lấy nhau đánh về phía trời cao, giống như là một trận biển động.

Đạt đến tầng thứ này của Sở Phong đã được coi là thật khủng khiếp, nhanh hơn vận tốc âm thanh bốn lần, vượt qua sự tưởng tượng của tất cả mọi người, mỗi lần có thể tiến ra xa được vài trăm thước, đây quả thực chính là phi hành!

Ầm!

Mỗi một bước Sở Phong đạp xuống, năng lượng nhạt màu vàng kim từ bên trong chân phải lại tỏa ra ngoài, khiến cho toàn bộ mặt biển đều chìm xuống, giống như đáy biển đang sụp đổ, cảnh tượng thật khiếp người.

Sóng lớn dâng cao lên bốn phía, sau đó đột nhiên vọt lên, giống những cột nước như đang muốn xuyên qua tầng mây!

Đôi chân của thần, lực lượng cương mãnh mà bá đạo, năng lượng màu vàng nhạt như thẩm thấu mà ra, phi thường đáng sợ, Sở Phong có một cảm giác rằng một cước của hắn đủ để có thể đá chết một đầu sinh vật Cấp Vương.

Ầm!

Sở Phong rơi xuống bãi cát, hai chân giẫm về phía sau, mặt đất sụp đổ, hạt cát màu vàng giống như sóng to gió lớn phóng về phía không trung, mà lại nặng từ mấy chục đến mấy trăm kg.

Lưu lại tại nơi đó là hố sâu đen ngòm thật kinh khủng.

Vèo một tiếng, đã không nhìn thấy Sở Phong đâu rồi, bởi vì gây ra động tĩnh quá lớn, hắn không muốn ở chỗ này lâu thêm.

Một đám người từ phía xa chạy tới, sau khi thấy một màn trước mắt, ai cũng đều nghẹn họng nhìn trân trối.

Bọn họ thất thần, thế này thì cũng quá mức rồi, bãi cát màu vàng giờ đã hóa thành thâm cốc, những hạt cát đâu hết rồi?

"Trời ạ, chuyện gì đã xảy ra?"

Sở Phong lúc này đã sớm ở nơi xa, đang đi trong một mảnh đất cát màu vàng khác.

Hắn đã thích ứng được với thân thể mới vừa trải qua biến dị cùng sự tiến hóa mạnh mẽ. Hắn yên lặng trải nghiệm, quanh thân lúc này hoàn toàn trong suốt, giơ tay nhấc chân cũng ẩn chứa lực lượng kinh người.

Đồng thời, khi hai chân đạp ở trên bãi cát, hắn cảm thấy chân mình giống như là ngưng kết thành một thể cùng với mặt đất, lòng bàn chân tựa hồ có thể hấp thu năng lượng thần bí từ mặt đất.

Một thanh phi kiếm mà đỏ xoay vòng quanh thân hắn như một con sông màu đỏ đang uốn lượn, cuối cùng tốc độ của phi kiếm biến đổi thành nhanh, như một màn sương đỏ tràn ngập, bao phủ ở chung quanh.

Lúc này, Sở Phong tinh thần sáng láng, thần quang trong đôi mắt thật trong trẻo, thể chất toàn thân đã tiến hóa, tất nhiên cả năng lượng tinh thần cũng toàn bộ tăng vọt!

Có thể thấy rằng, khi Sở Phong vận dụng lực lượng tinh thần này, trên trán của hắn có ánh sáng màu bạc sáng lên, tinh thần gần như đã thực chất hóa, giống như một vị thần.

Vèo!

Thanh kiếm màu hồng bay ra ngoài, bay được hơn 300 mét thì phạm vi công kích cũng tăng vọt, nếu như hắn muốn thì vẫn còn có thể bay xa hơn một chút, nhưng phạm vi công kích này đã là cao nhất rồi.

Thanh phi kiếm màu đỏ xoay quanh cực nhanh, như một con rồng đỏ bay lên không trung, tốc độ nhanh như tia chớp, phát ra tiếng nổ chói tai rồi đột nhiên bổ xuống.

Xoạt!

Bãi cát màu vàng bị tách ra, một cái khe rãnh đáng sợ xuất hiện, sâu không thấy đáy, cái này nếu là chém tại trên thân thể người, cơ thể máu thịt thì làm sao có thể ngăn lại được?

Sở Phong cảm thấy rằng nếu hắn thật sự phải chạm trán với Thú Vương bình thường thì với một nhát kiếm này chém xuống dưới cũng đủ để bổ nó thành hai nửa, vì căn bản nó chẳng thể ngăn được thứ sắc bén như vậy.

Thân thể, còn có tinh thần của hắn đều được lột xác, khiến hắn có bước tiến dài, thực lực tăng mạnh.

Sở Phong thấy vô cùng hài lòng, tràn ngập lòng tin đối với trận chiến sắp xảy ra, hắn chuẩn bị chặn đường lui của đám quân Đông chinh, đại khai sát giới!

"Ùng ục ục!"

Bụng của hắn kêu lên, sau khi tiến hóa mạnh mẽ, hắn cảm nhận được một loại cảm giác đói khát khó có thể chịu đựng được, giống như lần trước ở Vùng đất Phong Thiền (nơi tế trời) không khác biệt cho lắm.

Thậm chí so với lần đó còn mãnh liệt hơn, bởi vì hôm nay hắn đã trực tiếp kéo đứt hai đạo gông xiềng, trình độ tiến hóa cao hơn trước!

"Không được, thật chịu không nổi nữa, nhất định phải tranh thủ thời gian vào thành để lấp bụng cho no."

Có lẽ là bởi vì một phen vận động vừa rồi đã kích thích loại cảm giác đói khát này, đột nhiên bạo phát ra, khiến tâm hắn đều có chút đói đến phát loạn, hắn bắt đầu chạy nhanh đứng lên.

Jerusalem, rất nhiều người đã chụp đến hình cá voi dài ngàn mét, các bức hình bị phát tán lên mạng, dẫn tới oanh động không nhỏ.

Bởi vì ở nơi này trước kia chưa bao giờ nhìn thấy bất kỳ một con cá voi nào, bây giờ lại đột nhiên phát hiện ra một con quái vật khổng lồ như hòn đảo, quả thực được xem như một tin tức lớn.

Có điều, vì đã nhìn thấy quá nhiều dị loại quật khởi nên tin tức này mặc dù làm cho người ta chú ý, nhưng không được tính là tin trang nhất.

Hiện tại ánh mắt của đông tây phương đều tập trung tại việc lớn là Hắc Long Vương, Bắc Cực Vương dẫn quân Đông chinh lần này, đại chiến núi Côn Luân sẽ nhanh chóng bùng nổ.

Có người cảm thấy vô cùng hứng thú với con cá voi này, chính là người đã từng truy sát qua Sở Phong: Bạch Hùng, Kiều Na, Ovidius. Bọn chúng nhìn một chút là có thể nhận ra, chính là con cá voi này đã nuốt mất Sở Phong.

"A, không nghĩ tới, con cá voi này lại bơi đến Jerusalem, ta cũng đang định đi sứ đến thành phố Thánh kia, ai muốn cùng đi nhìn thử với ta không?" Ovidius nói.

Schieler muốn kết minh với Jerusalem. Dù đã khá mạnh nhưng hắn ta vẫn hơi kiêng kỵ nơi đó, muốn phái sứ giả đi đàm luận một số việc.

"Ta đi với ngươi!" Bạch Hùng nói.

"Nếu như các ngươi có thể nhân cơ hội này tìm được Kình Vương, dụ dỗ nó gia nhập vào phe chúng ta thì có ý nghĩa lớn đấy." Kiều Na mỉm cười.

Trước mắt, đại dương đối với nhân loại mà nói gần như là cấm địa, rất khó đặt chân đến. Đại dương rộng hơn lục địa rất nhiều, giống loài cũng vô cùng đa dạng, có vài sinh vật đã tiến hóa đến mức độ cực kỳ khủng bố.

Cùng với mái tóc dài màu vàng nhạt bay phấp phới, gương mặt kiều diễm, con mắt xanh lam, Kiều Na mang theo nụ cười mê người nói: "Khống chế được Kình Vương thì có thể đi tìm Atlantis, còn có thể tiến về phía Đông chinh phục Tiên đảo ngoài biển nữa."

"Thật là một chủ ý không tệ." Ovidius cũng cười.

Bọn chúng nghi ngờ, sào huyện của Kình Vương rất có thể ở ngay bên cạnh Jerusalem, bởi vì nơi đó là một thành phố Thánh, đối với dị loại luôn có sức hấp dẫn trí mạng.

Cuối cùng, Ovidius đại biểu Schieler đi sứ Jerusalem, cùng với Bạch Hùng lên đường.

Bình Luận (0)
Comment