Bây giờ, Carter đã đi vào dãy núi, giẫm trên một mảnh đất đầy lá rụng, rất gần với khu vực khủng bố làm cho mọi người ngoài kia đều run sợ.
Cuối cùng, bọn họ cũng đi tới mảnh cấm địa kia.
"Không sợ mọi người cười nhạo, hai chân của tôi đều đang run rẩy, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực vậy, tôi rất hồi hộp và lo sợ." Carter thản nhiên thừa nhận bản thân lúc này đang rất căng thẳng.
Trong núi toàm là cây to lâu năm hết sức kinh khủng, ngoài ra cũng không có bất cứ một sinh vật nào khác, bởi vì tất cả đều bị dọa sợ chạy mất.
"Thượng Đế ơi, tôi nghe được tiếng sấm, bọn họ ở ngay phía trước rồi."
Rất nhanh, những người xem phát sóng trực tiếp cũng nghe được động tĩnh, đó là do tiếng ngáy chấn động núi rừng kia, sau đó bọn họ nhìn thấy một đám quái vật khổng lồ nằm ở đằng trước.
"Quỷ thần ơi, cứu cứu tôi với, đây thực sự là một đám thần Titan, mọi người có nhìn thấy không? Mỗi một đỉnh đầu bọn họ đều cao mấy chục mét, tôi ở trước mặt của bọn họ thật nhỏ bé, tiếng bọn họ ngáy ngủ giống như trống trận vang rền, tôi. . . tôi thực sự sợ rồi!" Sắc mặt Carter trắng bệch.
"Thượng Đế, mọi người có nhìn thấy những đồ vật trên mặt đất hay không?" Carter nhỏ giọng nói thầm.
Tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy tất cả thông qua phát sóng trực tiếp, trên đất có dấu vết của đống lửa trại lớn, ngoài ra còn có thứ rất đáng sợ—— xương!
"Đó là xương cốt của sinh vật Cấp Vương đó, trời ạ, một khối xương vỡ vẫn dài ít nhất nửa mét nha, còn có cả sừng, dài hơn tám mét, sinh vật Cấp Vương Tây Phương đều bị trở thành đồ ăn rồi!"
Giọng nói của Carter run rẩy, trên mặt không còn một giọt máu.
Hắn ta chỉ là người bình thường, đến gần như vậy làm sao có khả năng giấu giếm được sinh vật Cấp Vương, rất nhanh đã có thú vương mở mắt ra, lạnh lùng liếc hắn một cái.
Carter cảm giác đại não vang lên tiêng nổ ầm ầm, suýt nữa đặt mông ngồi xuống đất.
Lúc này, không chỉ mỗi một mình Hy Lạp mà tất cả các nước Châu Âu đều bị kinh động, vô số người đang xem chương trình phát sóng trực tiếp này.
Rất nhanh, người Phương Đông cũng biết, thu hút lượng lớn người quan tâm.
Ngay sau đó tỉ lệ người xem của chương trình này tặng mạnh một cách chóng mặt, đạt đến trình độ làm cho những người bình thường phải khiếp sợ.
"Các vị, khả năng tôi phải đi gặp thượng đế rồi, bọn họ đã phát hiện ra tôi, ở dưới ánh mắt kia tôi cảm thấy dường như mình đang bị thần nhìn xuống, không thể động đậy, xin nhớ tên của tôi, tôi tên là. . ." Carter vừa nói vừa khóc nức nở.
Lúc này, Sở Phong đã tỉnh lại, hắn ra hiệu cho các vương giả khác bình tĩnh đừng nóng, đồng thời vẫy tay kêu Carter đi lại đó.
"Há, thần linh ơi, tôi thấy một con người, đồng bào duy nhất của tôi, hắn ta đứng trong đám vương giả ngoại tộc và cười với tôi, tôi có cảm giác như là hơi thở của mùa xuân ấm áp vừa lướt qua!" Carter phát hiện mình có thể di chuyển, hắn ta cảm thấy mình được cứu rồi và kích động, nói: "Hắn ta đang đứng ở trong kia vẫy tay với tôi, nha, Thượng Đế ơi, hắn ta nhìn rất quen mắt!"
Carter chạy tới, gần như cuồng nhiệt nói: "Mọi người đoán xem tôi đã nhìn thấy ai? Đó chính là Sở ma Vương trong truyền thuyết, không, bây giơ hắn ta chính là một vị thần, hắn ta có thể cứu vớt tôi!"
Lúc này đang có vô số người ở bên ngoài xem phát sóng trực tiếp, mỗi một giây đồng hồ trôi qua số người xem đều tăng vọt chóng mặt, họ đến từ các nơi trên thế giới, tiếng bàn luận vang lên không dứt.
"Trời ạ, thực sự là Sở Phong sao, hắn ta thực sự tham dự chinh phạt Phương Tây, xung quanh có nhiều thú vương và Cầm Vương như vậy, quả thực là hạc đứng trong bầy gà nha!" Cũng có một lượng lớn người Phương Đông xem trực tiếp, rất nhiều người đều vô cùng hưng phấn.
"Thượng Đế, đó là Sở Ma Vương tàn sát Xích Lân!" Cũng có rất nhiều người Tây Phương kinh ngạc thốt lên.
Cách đây không lâu đã xác định Sở Phong chưa chết, có người còn nhìn thấy hắn ta tàn sát một con rồng ở dưới chân núi Côn Lôn, gây ra một trận oanh động lớn khắp Đông Tây phương..
Lúc này, lần thứ hai nhìn thấy bóng người của hắn, ai ai cũng đều đang kinh ngạc khiếp sợ và rất quan tâm, đặc biệt là các nhà tài phiệt cùng với rất nhiều thế lực ngầm lớn ở đông tây phương đều đang nhìn chằm chằm.
"Sở Thần, nhìn thấy ngài thực sự là quá tốt rồi, xin tha thứ tôi thất lễ, tôi thật sự rất kích động. . ." Carter hiểu được ngôn ngữ của Phương Đông nhưng bây giờ quá căng thẳng nên nói naưng hơi lộn xộn.
"Đừng sợ, bọn họ sẽ không làm thương tổn ngươi." Sở Phong nói rồi sau đó đẩy một đỉnh đầu to như ngôi nhà ra khỏi màn ảnh để cho Carter không bị sợ hãi.
Trên thực tế, bất kể là Carter hay là người quay chụp, lúc nãy cũng đều suýt chút nữa bị dọa cho tiểu ra ngoài, đầu lâu to như ngôi nhà còn lộ ra răng trắng như tuyết hơn nữa có vài đỉnh đầu cùng lúc thăm dò qua, doạ cho bọn họ thiếu chút nữa hồn cũng lìa khỏi xác.
Người xem trực tiếp cũng không còn gì để nói, tất cả đều hãi hùng khiếp vía, bọn họ đang suy nghĩ nếu như đổi là chính mình ở nơi đó thì sẽ như thế nào, đáp án khả năng là kinh sợ kêu to, sau đó trước mắt tối đen trực tiếp bị dọa cho bất tỉnh nhân sự.
"Sở Thần, tôi liều chết đến vùng cấm địa này chỉ muốn biết đến cùng quân đội chinh phạt phương Tây có muốn tàn sát các quốc gia hay không, mọi người bên ngoài kia đều rất quan tâm." Carter căng thẳng khác thường, sau đó lại nhanh chóng nói bổ sung: "Tôi muốn nói, quân đội chinh phạt phương Đông là một đám đồ vô lại, không hề có liên quan gì với Tây Phương chúng tôi, bọn họ bại vong, chúng tôi cảm ơn còn không kịp, ví dụ như Hắc Long Vương, Bắc Cực Vương và một số người khác, chúng tôi hận không thể giết được bọn chúng sớm hơn."
Thế giới bên ngoài, các nước Châ Âu đều có chút sốt sắng, thực sự giống như những gì Carter đã nói, bọn họ cũng không hề có ấn tượng tốt gì đối với quân đội chinh phạt phương Đông.
"Xin hãy an tâm, chúng ta là vì hòa bình mà đến, chỉ muốn diệt trừ những kẻ đứng đầu quân đội chinh phạt phương Đông đã gây ra chiến sự, giúp đỡ các nước Châu Âu tiêu diệt tất cả những sinh vật khủng bố gây tai họa khắp nơi mà thôi." Sở Phong mỉm cười, nói: "Vì lẽ đó nên không cần sầu lo, mọi người cần phải hoan nghênh mới đúng, nếu có manh mối của những sinh vật kia thì hãy nói cho chúng ta biết ngay lập tức."
Mặc kệ những lời trên là thật hay giả, nhưng bây giờ thái độ của hắn ta rất tốt làm cho rất nhiều người đang bàn tán xôn xao ở ngoài đều thở dài một hơi.
Nếu không, rất nhiều người đều lo sợ bọn họ sẽ tàn phá trắng trợn rồi gây nên thảm kịch máu chảy thành sông.
Lúc này, Đại Hắc Ngưu đột nhiên ló đầu ra, lấy bản thể đi đến trước màn ảnh, toàn thân đen thui phát ra ánh sáng, một bộ dáng vẻ vì nghĩa hy sinh, miệng nói tiếng Hy Lạp chính tông: "Chúng ta đều là những người yêu chuộng hòa bình, không thích làm lớn chuyện, vì hòa bình, vì sự yên ổn nên mới đến Tây Phương tiêu diệt ngọn nguồn của tai họa, chúng ta là sứ giả chính nghĩa, là thần hóa thân ở nhân gian!"
Hắn ta càng nói càng hăng hái, khuôn mặt đầy vẻ chính nghĩa, nước bọt văng khắp nơi, rơi đầy trên màn ảnh nhỏ.
Sở Phong vội vàng đuổi hắn ta sang một bên, nói quá mức rồi, càng nghe càng thấy giả tạo.