Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 411 - Chương 427: Sở Cuồng Nhân (2)

Thánh Khư Chương 427: Sở Cuồng nhân (2)

Đồng thời, gã cũng cười lạnh ở trong lòng. Chỉ bằng Tề Thịnh cũng muốn sử dụng gã như vũ khí? Hi vọng mượn sức của gã trấn sát Sở Ma Vương?

Đúng là Bạch Long muốn săn giết Sở Phong, nhưng cũng chỉ là bởi vì muốn tìm kiếm bí mật trên người hắn. Hoài nghi trên người người nhanh chóng quật khởi như hắn có phương pháp hô hấp, đồng thời cũng có một phần nguyên nhân là gã coi trọng Khương Lạc Thần, muốn trảm người gây ra tin tức kinh người này.

"Sở Phong!" Tề Thịnh giãy dụa đứng lên, xanh mặt, muốn nói điều gì.

"Ngậm miệng!" Lúc này, Sở Phong đi tới, lại tát cho hắn ta một cái tát. Bộp một tiếng, một lần nữa đánh hắn ta bay ngang ra, đâm vào trên vách tường xa xa.

"Chỉ bằng mi cũng dám chất vấn ta, làm càn với ta? !" Sở Phong đi tới, phịch một tiếng đạp ở trên lồng ngực của hắn ta, cúi đầu nhìn xuống hắn ta, lạnh lùng vô cùng, nói: "Mi không có tư cách!"

Vẻ mặt Tề Thịnh vặn vẹo nổi gân xanh, phong thái nho nhã trước kia đã sớm biến mất, hắn ta chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày hắn ta khuất nhục như thế. Bị người đối xử như thế ngay trước mặt Khương Lạc Thần, Mục Thiên, Bạch Long.

"Mi. . ." Hắn ta muốn giận dữ mắng mỏ.

"Ta nói, mi không xứng, không có tư cách nói chuyện với ta." Sở Phong hờ hững nhìn hắn ta, giẫm chân một cái, tiếng tạch tạch vang lên, bộ ngực của hắn ta toàn diện gãy xương, sụp đổ xuống.

Tề Thịnh kêu thảm, cơ hồ muốn bất tỉnh, mồ hồi lạnh đổ đầy trán, mặt mũi trắng bệch.

"Một tên dị nhân nhỏ nhỏ chỉ mới thức tỉnh cảnh cũng dám làm càn, mưu đoạt tính mạng của ta?! Đi gọi ông nội của mi đến, ta muốn tính sổ sách với ông ta, nếu như Viện nghiên cứu Tiên Tần không cho ta một cái giá khiến ta thỏa mãn thì ta không ngại diệt các mi!"

Đây là lời nói lãnh khốc của Sở Phong, sắc mặt vô tình. Phịch một tiếng, bàn chân của hắn phát sáng, chấn vỡ xương cốt toàn thân của Tề Thịnh khiến cho hắn ta như là một đống bùn nhão ngồi phịch ở chỗ này, ngay cả mở miệng cũng không thể, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.

Lúc này Tề Thịnh mới kinh sợ phát hiện Sở Ma Vương còn đáng sợ hơn trong truyền thuyết, hắn ta âm thầm tính toán đối phương nhưng lại bị phát hiện, đây quả thực là đang tìm cái chết!

Đồng thời, hắn ta đã nhận ra được hắn ta đưa tới đại họa cho Viện nghiên cứu Tiên Tần!

Tề Thịnh nghĩ đến rất nhiều, Sở Ma Vương là ai? Lúc liều lĩnh còn dám đem đồ đao nhắm ngay Vatican, đem nơi đó hóa thành một vùng phế tích, tự nhiên không sợ Viện nghiên cứu Tiên Tần!

Sở Phong quay người, không nhìn hắn ta nữa.

Tề Thịnh biệt khuất tới cực điểm, chịu đựng đau nhức kịch liệt trên người, xụi lơ ở nơi đó. Tinh thần và nhục thân đều chịu đủ tra tấn, cái này thật sự là vô cùng nhục nhã.

Hắn ta cảm giác được một cách rõ ràng là Sở Ma Vương rất khinh thường hắn ta, cũng không có coi hắn ta như đối thủ, tràn đầy khinh miệt, cuối cùng còn không thèm nhìn hắn ta.

Lúc này, Bạch Long dị thường yên tĩnh, gã cảm nhận được Sở Phong cường đại vượt xa những sinh vật đột phá bốn đạo gông xiềng khác, chuyện này khiến gã kích động.

Bởi vì gã hoài nghi có lẽ trên người đối phương thật sự có phương pháp hô hấp tương ứng mới có thể hoàn mỹ tiến hóa đến mức độ này.

Gã có át chủ bài mạnh mẽ, không sợ địch nhân mạnh mẽ, ngược lại càng thêm hưng phấn, cảm thấy đây là một mục tiêu đáng giá để gã săn giết!

Sở Phong mùi rượu đầy người, một cước một người, đạp tỉnh bọn nguời Hùng Khôn, Hồ Sinh, Lục Tình. Bởi vì sắp đại chiến, sợ mấy người này bị vạ lây.

Lúc nãy mấy người này uống nhiều lắm, vò rượu rỗng chất đầy cả gian phòng.

"A. . ." Mấy người kinh hô, ngã sang một bên.

Sau đó, Sở Phong liếc xéo mấy người đối diện, từ trên người Bạch Long đảo qua. Ánh mắt lại rơi vào trên người Mục Thiên và Khương Lạc Thần, ánh mắt của hắn rất lạnh lẽo.

Lần này Tề Thịnh tính toán hắn, Mục Thiên và Khương Lạc Thần cũng tham dự vào trong đó?

Thiên Thần Sinh Vật, nhà họ Mục có đại thù với hắn. Sở Phong đã từng giận chém Mục, cũng chính là em trai của Mục Thiên.

Khương Lạc Thần thì là đại biểu cho Bồ Đề Cơ Nhân. Cùng xuất hiện với hai nhà kia, cũng đi cùng Bạch Long tới, muốn Sở Phong không suy nghĩ nhiều cũng không được.

Mấy nhân tài trẻ tuổi kiệt xuất của tam đại tài phiệt tụ hội với cường giả của Hải tộc, đây là muốn liên thủ đối phó hắn sao? Hai mắt Sở Phong có thần quang khiếp người!

"Khương tiểu thư, người này từng dây dưa với cô, làm hỏng thanh danh của cô. Xem tôi giúp cô trấn sát hắn!" Bạch Long mở miệng, mỉm cười với Khương Lạc Thần, sau đó hai mắt rét lạnh nhìn về phía Sở Phong.

Khương Lạc Thần vốn dĩ đã rất khó chịu khi đứng ở chỗ này, giờ lại run lên. Con Bạch Long này có ý gì? Là thật sự muốn theo đuổi cô? Hay là cố ý nói ra lời nói này để ly gián quan hệ giữa cô và Sở Phong.

Tuy nói giữa cô và Sở Phong đúng là không có quan hệ gì, nhưng mà bị ly gián như vậy vẫn khiến cho trong lòng cô thấy không thoải mái.

Sở Phong lộ ra sắc mặt khác thường, con Bạch Long này có ý với Khương Lạc Thần? Hắn mở miệng nói: "Lạc Thần, tới!"

Khương Lạc Thần không hiểu nhưng vẫn đi về phía trước mấy bước, giữa cô và Sở Phong cũng không có thù hận gì, cô tin tưởng hắn sẽ không ra tay với mình.

Hiển nhiên, cô đánh giá thấp tính nguy hiểm lúc này của Sở Phong.

Sở Ma Vương đã cho rằng ba người cô, Mục Thiên, Tề Thịnh liên thủ mời cường giả của Hải tộc tới đối phó hắn.

Sở Phong uống rất nhiều rượu, sắp bị say ngất. Bây giờ khinh cuồng mà trương dương, không có bất kỳ kiêng kị gì.

Bộp một tiếng, hắn dùng một bàn tay đập vào trên cặp mông đầy đặn của Khương Lạc Thần. Có thể nói là phóng đãng, tỏ vẻ không bị trói buộc.

Hắn mùi rượu đầy người, trong lúc say chếch choáng cũng dám ra tay như thế. Sau đó liếc xéo Bạch Long, lại nhìn về phía đám con gái bên cạnh.

Khương Lạc Thần ngạc nhiên, cũng không thể tin được!

Hai chân thon dài thẳng tắp, dáng người cực phẩm, đường cong chập trùng, duyên dáng yêu kiều. Bây giờ cứng đờ ở nơi này, cô không ngờ được mình sẽ bị tập kích như thế này.

Giờ phút này, ngay cả cái cổ trắng như tuyết của cô cũng ửng đỏ. Trên gương mặt trắng nõn óng ánh mỹ lệ tràn ngập chấn kinh, sau đó là xấu hổ, quả thực không thể tưởng tượng, cô muốn điên.

Sở Phong hơi say rượu, mang theo men say. Bây giờ chính là một kẻ điên, có thể nói là phóng đãng không bị trói buộc, cảm giác được bàn tay truyền đến cảm giác mềm mại và co dãn kinh người, hắn lại vỗ xuống một bàn tay nữa.

Ba!

"A. . ." Khương Lạc Thần kêu lên sợ hãi, rất thê thảm, cũng rất khiếp sợ và tức giận. Sau khi tỉnh hồn lại thì vèo một tiếng, hoành không mà lên, thân thể thướt tha bay ngược.

Cô đứng ở đằng xa, nổi giận trừng mắt nhìn Sở Phong.

"Về nhà an tâm dưỡng thai đi!" Sở Phong vẫy tay với cô, trương dương mà bá đạo, vẻ mặt khinh cuồng. Sau đó liếc xéo Bạch Long, nói: "Tới, giết mi!"

Lúc này đừng nói là Bạch Long, ngay cả Mục Thiên và Tề Thịnh tê liệt trên mặt đất cũng nhất trí cho rằng, quan hệ giữa Khương Lạc Thần và Sở Phong không minh bạch.

Bạch Long tức giận, sắc mặt tái xanh, nhìn về phía Khương Lạc Thần, lại tức giận nhìn Sở Phong, nói: "Mi muốn chết!"

Bình Luận (0)
Comment