Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 414 - Chương 430: Giữ Ngươi Lại Có Tác Dụng Gì? (1)

Thánh Khư Chương 430: Giữ ngươi lại có tác dụng gì? (1)

"A..."

Bạch Long kêu thảm, lấy lỗ máu kinh khủng ở giữa ngực làm trung tâm, toàn bộ bộ ngực nổ tung, gã cả người là máu, bay rớt ra ngoài, va sụp một ngọn núi giả.

Gã lăn lộn đầy đất, thân thể gần như đứt thành hai đoạn, chỉ có một số chỗ còn dính liền với nhau, một quyền đó xé rách thân thể của gã, lực phá hoại kinh người.

Sở Phong đi tới, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn gã chăm chú.

Nơi xa, Khương Lạc Thần lộ ra vẻ mặt kinh sợ, đây là lần đầu tiên cô ta ở hiện trường chứng kiến Sở Phong đã tiến hóa thành Vương giả quyết chiến với người khác, loại tràng diện này quá rung động.

Cô ta nhìn thấy toàn bộ mọi chuyện, Sở Phong như là một vị chiến thần, thân thể ánh sáng, da thịt sáng chói, ánh mắt nổ bắn ra hai chùm sáng, có loại khí chất phi phàm, cường thế trấn sát đối thủ, rung động lòng người.

"Hắn mạnh như vậy..." Cô ta không khỏi tự nói, khoảng cách gần nhìn thấy loại đại chiến như thế này, khiến cho trong nội tâm của cô ta nổi sóng chập trùng, không cách nào yên tĩnh xuống tới.

Mấy người Hùng Khôn, Hồ Sinh, Lục Tinh rung động, yên tĩnh một lát sau đó phát ra tiếng hoan hô, một con Bạch Long mạnh mẽ như vậy lại bị Sở Phong đánh bại!

Tất cả bọn hắn đều kinh hỉ, ánh mắt phát ra ánh sáng nóng bỏng, chân chính tin phục, cảm thấy đi theo Sở Ma Vương như vậy, loại phong cách vô địch như là Ma thần này, khiến cho bọn hắn rung động.

Bạch Long lăn lộn trên mặt đất, vô cùng thống khổ, sinh mệnh lực của gã đang giảm mạnh, đã mất đi năng lực chiến đấu, khi thấy Sở Phong đi tới, nôn nóng bất an, không ngừng gầm nhẹ.

Sở Phong đi tới gần, nhìn xuống gã, mở miệng nói: "Vừa mới làm nóng người xong, thân thể mới vừa nóng lên thì người liền ngã xuống.”

Hắn rất bình tĩnh nói ra những lời này, đơn giản kích thích đến Bạch Long không chịu được, mở to hai mắt ở nơi đó, toàn thân điện quang rung động lốp bốp.

"Ngươi hơi yếu." Sở Phong nói.

Kỳ thật, trong lòng của hắn công nhận Bạch Long thật sự rất mạnh, hơn xa những sinh vật đột phá năm đạo gông xiềng khác. Nhất là chuỗi hạt châu xanh biếc của đối phương càng thêm kinh khủng, đủ để trấn sát tất cả các sinh vật ở dưới cao thủ tuyệt thế!

Lúc này, chuỗi hạt châu rách nát đó đã rơi vào trong tay của hắn, cần mang về nghiên cứu kĩ lưỡng.

"Ngươi..." Bạch Long bị kích thích muốn rống lên một tiếng, đây là trần trụi miệt thị, khiến cho gã cảm thấy nhục nhã, đường đường là Bạch Long, đánh đâu thắng đó, thế mà lại bị người xem thường.

Nhất là trước đây gã đã công bố với mọi người, xem Sở Phong là con mồi, muốn đi săn giết hắn, nhưng cuối cùng lại là một kết quả như vậy.

Bạch Long thẹn quá hoá giận, gã lại đại bại ở trong tay con mồi, không phải là đối thủ, khiến cho gã cảm thấy rất sỉ nhục.

"Ngươi đừng có đắc ý, trong biển rộng có vô số chủng tộc, cường giả xuất hiện lớp lớp, một khi tuyệt đỉnh cao thủ chân chính đến, chắc chắn sơn băng địa liệt!” Gã hung ác nói, ánh mắt lạnh lẽo, mặc dù bại, nhưng vẫn là không chịu chịu thua.

"A, Hải tộc sẽ đi lên lục địa với quy mô lớn?” Sở Phong kinh ngạc.

"Hải nhân tộc cuối cùng sẽ lên bờ, chiếm cứ danh sơn đại xuyên bên trên lục địa, đến lúc đó ngươi sẽ biết bản thân mình nhỏ bé cỡ nào!" Bạch Long nói.

Sở Phong nhịn không được cười lên, không lẽ bên trên lục địa thì không có cao thủ tuyệt thế đột phá sáu đạo gông xiềng sao? Hắn cúi đầu nhìn Bạch Long nói: "Ngươi muốn chết như thế nào?"

Giờ khắc này, Bạch Long sắc mặt biến đổi, trước đây không lâu gã còn hỏi Sở Phong như vậy, muốn chết như thế nào, kết quả kết quả bây giờ Sở Phong hỏi ngược lại gã?

Mặc dù gã mạnh miệng, nhưng mà có người nào lại không muốn sống?

"Lần này ta lỗ mãng, không nên nghe lời Tề Thịnh châm ngòi, ta ở chỗ này trịnh trọng nói xin lỗi ngươi, có thể hóa thù làm bạn không?" Bạch Long nói nhỏ.

Lấy tính cách cường thế của gã, có thể cuối đầu nhận thua như vậy cũng coi là hiếm thấy.

Sở Phong nhìn chằm chằm gã, không nói gì.

Nơi xa, Tề Thịnh tức giận, thật sự là hắn ta mê hoặc Bạch Long xuất thủ, nhưng là Bạch Long rõ ràng cũng đang hoài nghi là trên người Sở Ma Vương có phương pháp hô hấp thần bí, sớm đã có quyết đoán muốn săn giết hắn.

"Nói cho ta biết một chút về Hải tộc." Sở Phong bình hòa mở miệng.

"Đại dương vô tận, cao thủ tuyệt thế xuất hiện lớp lớp, hơn xa lục địa, có một ít cường giả của Hải tộc đã lên bờ, muốn tranh đoạt danh sơn đại xuyên." Bạch Long nói.

Gã không ngại tiết lộ một chút tin tức, muốn tạo thành áp lực cực lớn cho Sở Phong.

"Còn có cái khác sao? Tỉ như Phù Tang Thần Thụ ở nơi nào, Hải Ngoại Tiên Đảo và Hải Nhãn Long cung vân vân, những thứ đó có tồn tại hay không." Sở Phong nói.

Bạch Long ngạc nhiên, gã chỉ có thể coi là bá chủ của một mảnh hải vực nhỏ, liên quan tới những cái đó gã cũng không biết rõ.

"Ta khuyên ngươi vẫn là hết hi vọng đi, những chỗ đó chắc chắn sẽ tụ tập rất nhiều tuyệt đại bá chủ bên trong Hải tộc, các sinh vật trên lục địa các ngươi không tranh nổi."

Sở Phong nhìn gã nói: "Đã ngươi không biết những này, vậy giữ ngươi lại thì có tác dụng gì!"

Bạch Long sắc mặt biến đổi nói: "Sở Phong, ngươi phải biết, trong biển rộng có vô số cao thủ, vô tận chủng tộc, căn bản không phải các ngươi có khả năng đối kháng, nếu như ngươi giết ta sẽ dẫn chiến tranh."

Sở Phong bình tĩnh hỏi: "Còn có gì nữa không?"

"Nếu như ngươi thả ta, hôm nay ta sẽ coi như cái gì cũng không có xảy ra!" Bạch Long nói.

"Phốc!"

Sau một khắc, Sở Phong tế ra một thanh phi kiếm màu đỏ thắm, phù một tiếng, chém đầu của Bạch Long xuống nói: "Ta xưa nay không tiếp nhận uy hiếp."

"Ngươi..." Bạch Long dù là đầu lâu rơi xuống đất, cũng không có lập tức chết đi, mở to hai mắt, nhìn chòng chọc vào hắn.

Sau một lúc lâu, gã mới mất mạng!

Cùng lúc đó gã cũng hóa ra bản thể, một con cá trình điện trắng như tuyết, nằm ngang ở bên trong phế tích do chiến đấu tạo thành, dài chừng mấy chục thước, điện quang lốp bốp.

Mất một lúc lâu sau, hồ quang điện trên người nó mới biến mất sạch sẽ.

Sở Phong sắc mặt không gợn sóng, tuyệt không hối hận, Hải tộc lại như thế nào, đều lấn đến trên đầu của hắn, sao có thể buông tha được?

Cho dù tay hắn nương tay, giữ lại cho gã một cái mạng, con cá chình biển này cũng sẽ trả thù, hơn nữa sẽ cực kỳ điên cuồng, còn không bằng trực tiếp đánh giết!

"Một con cá chình điện, ăn ngon không?" Sở Phong tự nói.

Nơi xa, Khương Lạc Thần rất rung động, đây chính là một vị bá chủ nhỏ trong biển, được xưng tụng một vị cấp Vương giả, liền bị Sở Phong chém giết như thế này.

Nhất là nghe được lời của hắn, cô ta hoàn toàn không còn lời gì để nói, gia hỏa này thần kinh thô to cỡ nào? Vậy mà điều hắn nghĩ tới trước nhất lại là ăn!

Tề Thịnh trước mắt đen ngòm, kém chút nữa là ngất đi, hắn ta biết phiền phức lớn rồi.

Mã Khoát cùng Tề Đằng càng thêm sợ hãi, lạnh run run.

Bình Luận (0)
Comment