"Chúng ta không tin người đó là Sở phong, lần trước bị bầy vương săn bắn, may mắn sống sót còn chưa nói, còn vọng tưởng một mình giết bầy vương, các ngươi nghĩ hắn là ai? Chỉ với một mình hắn cũng không có loại năng lực này, không thể nào trực tiếp trở thành cao thủ tuyệt thế!" Thương Lang tộc phát biểu, căn bản không biết Sở Phong đã đang trên đường đuổi tới núi Phổ Đà.
Sở Phong giảm tốc độ đi đường, để cho nhiệt độ cơ thể hạ xuống.
Hắn đã biết, Thương Lang tộc được Khổng Tước Vương che chở, khó trách còn dám nhảy ra, hắn cười lạnh, hôm nay sát phạt sẽ bắt đầu từ tộc đàn được Khổng Tước Vương che chở này.
Sở Phong từ từ đi đường, nghỉ ngơi hơn nửa giờ, hắn lần nữa tăng tốc, vừa nhảy lên chính là hai ba dặm, vượt qua trời cao, tái hiện tốc độ gấp năm lần vận tốc âm thanh.
Hắn đã từ Giang Tây đi đến địa phận của tỉnh Chiết Giang, đi về phía duyên hải.
Lai qua nửa giờ, lại là hơn ba ngàn cây số, Sở Phong tới gần mục đích, nhìn thấy bờ biển!
Cuối cùng, hắn đạp trên một tấm ván gỗ, trực tiếp vượt biển!
Phóng thích năng lượng của nhục thân, Sở Phong thôi động tấm ván gỗ dưới chân, quần áo phần phật, theo gió vượt sóng, cứ như vậy giết tới quần đảo Chu Sơn.
Hắn chạy tới mục đích!
Sau khi lên bờ, hắn tản ra thần giác, nhìn chăm chú tòa Thánh sơn của Phật giáo ở nơi xa xa.
"Ừm? !" Rất nhanh, Sở Phong phát hiện Thương Lang tộc, đúng là bọn họ đang ở chỗ này, nhưng không có dừng chân ở trên núi, mà là trong một cánh rừng dưới chân núi.
Sở Phong bước từng bước một, đi thẳng về phía trước, trong quá trình này hắn vận chuyển phương pháp hô hấp, để cho thân thể nóng hổi của mình hạ nhiệt, khiến cho tinh khí thần khôi phục lại trạng thái mạnh nhất.
Sau khi hắn đi bộ tới đến chân núi, tiến vào nơi nghỉ chân của Thương Lang tộc, quanh thân óng ánh, bắt đầu phát sáng.
"Người nào, ngươi là. . ."
Trong cánh rừng, có người của Thương Lang tộc phát hiện Sở Phong, sau đó trực tiếp kêu lên sợ hãi, suýt nữa tê liệt trên mặt đất, bọn họ nhìn thấy ai? Sở Đại Ma Vương!
Trước đây không lâu, bọn họ còn đang bàn luận, có thể nào ngờ tới chính chủ trực tiếp xuất hiện ở chỗ này!
Thương Lang tộc bị kinh động, từng con cự lang như một ngọn núi nhỏ vọt ra, sợ hãi mà cừu hận, người này giết vương của bọn họ.
"Các ngươi muốn động tới cha mẹ ta? !" Sở Phong lạnh lùng hỏi.
"Sở Phong, đừng làm loạn, đây hết thảy đều là hiểu lầm." Một con sói già run giọng nói.
"Không có hiểu lầm gì!" Sở Phong nói.
"Sở Phong, ngươi phải biết, chúng ta được Khổng Tước Vương che chở, ngươi tùy tiện xông đến nơi này là đã phạm phải tối kỵ, nếu như ra tay với chúng ta, vậy thì thật là vượt quá giới hạn, sẽ có đại họa sát thân."
Sở Phong trầm giọng nói: "Khổng Tước Vương che chở? Ta còn muốn thanh toán với lão ta đây, đừng nói các ngươi, hôm nay ta còn phải trèo lên núi Phổ Đà, các ngươi chỉ tính là đồng lõa bị ta thuận tay diệt trừ mà thôi, ngay cả Khổng Tước nhất tộc đó và những người khác cũng phải đón nhận lửa giận của ta!"
Oanh!
Sau một khắc, Sở Phong bộc phát, quanh thân ánh sáng loá mắt, như liệt dương hoành không, thần huy chiếu rọi khắp nơi!
"Là ngươi, người đánh giết bầy vương ở núi Vân Lạc thật là ngươi!" Một số người của Thương Lang tộc kêu to, triệt để kinh hãi.
Những đặc thù này quá rõ ràng, quanh thân như là đại nhật, phóng thích hào quang chói lọi, tuyệt đối là cao thủ tuyệt thế thần bí đang được mọi người nhắc tới.
Ầm!
Sở Phong phất tay, vài con cự lang đang há miệng to như chậu máu bị đánh bay, ở giữa không trung chia năm xẻ bảy.
Đối diện với mấy con hung lang này, hắn tiện tay vỗ, năng lượng hừng hực tựa như như sóng to gió lớn quét sạch, đánh bay cự lang mấy vạn cân, máu nhuộm cánh rừng.
"Người một mình giết bầy vương ở núi Vân Lạc chính là Sở Phong, Sở Ma Vương!" Có người trong Thương Lang tộc phát tính hiệu cầu cứu, kèm theo là mấy tấm ảnh chụp mơ hồ, sợ hãi viết: "Khổng Tước Vương đại nhân, cứu mạng, báo thù cho chúng ta!"
Cấp độ của bọn chúng làm sao biết được Khổng Tước Vương đã từng đích thân tới núi Vân Lạc, không đánh mà lui.
Ảnh chụp và lời cầu cứu truyền đến ngoại giới, dẫn tới gợn sóng to lớn.
Mọi người phát hiện trong mấy tấm ảnh chụp này, nhân loại sáng chói như kiêu dương, thánh huy chiếu rọi khắp nơi đó, tuyệt đối là cùng một người với cường giả tuyệt thế ở núi Vân Lạc!
"Trời ạ, hắn thật sự là Sở Phong, Thương Lang tộc đang bị quét ngang!"
Mọi người rốt cuộc biết người một mình giết bầy vương đó là ai, tất cả đều rung động, Thương Lang tộc đang gặp đại kiếp, bị thanh toán, liều chết phát ra tin tức như vậy.
Khắp thế gian đều kinh ngạc!
Trong cánh rừng có hơn hai mươi mấy con Thương Lang, da lông như kim loại, ánh sang lạnh như băng, cái miệng há to như chậu máu, bên trong rang trắng lởm chởm, giống như là dao găm, bọn chúng sợ hãi, ánh mắt thù hận, không ngừng lùi lại.
Chỉ trong chốc lát, mười mấy con Thương Lang nhào tới đều bị Sở Phong chụp chết, không hề có chút hoảng hốt.
Thương Lang nhất mạch vốn có thể xem như là một chủng tộc rất mạnh mẽ, khi thiên địa vừa mới bắt đầu dị biến thì xuất hiện vương giả, hơn xa rất nhiều chủng tộc khác.
Nếu như Thương Lang Vương sống đến bây giờ, có lẽ đã đột phá bốn năm đạo gông xiềng.
Đáng tiếc, nó đi theo Khổng Tước Vương, nghe theo hiệu lệnh của lão ta, gây họa ở cao nguyên Vân Quý, muốn phân tán lực chú ý của cường giả nhân loại, kết quả dẫn đến bản thân chết thảm, bộ tộc này cũng triệt để xuống dốc.
"Sở Ma Vương, chúng ta liều mạng với ngươi, ngươi giết vương giả của tộc ta, khiến cho Thương Lang nhất mạch bị suy yếu, ngươi tên đao phủ này!"
Đến giờ khắc này, những Thương Lang biến dị này đều quyết tâm liều mạng, cảm thấy đối phương sẽ không lưu tình, bọn chúng dù là cầu xin tha thứ cũng sống không nổi.
"Ngao. . ." Đàn sói gào thét, từng con dữ tợn vô cùng, miệng to như chậu máu phát sáng, các loại chùm sáng bay ra, công kích Sở Phong, mang theo luồng gió tanh hôi.
Lang tộc vốn là khát máu, bây giờ liều mạng, cho dù là đang đối mặt với vương giả cũng muốn liều chết chém giết.
Đáng tiếc, một cơ hội nhỏ nhoi bọn chúng cũng không có, chênh lệch giữa hai bên quá lớn, cho dù Sở Phong đứng tại chỗ cho bọn chúng cắn xé, cũng vô pháp rung chuyển hắn.
"Thương Lang Vương đồ thành, giết chết bảy trăm ngàn người, máu chảy thành sông, các ngươi cũng xứng nói ta là đao phủ."
Sở Phong lời nói bình thản, tế ra một thanh xích hồng phi kiếm, hắn không muốn kéo dài thời gian, xoẹt một tiếng, như một đầu Giao Long màu đỏ bay múa, trong này chém xoáy.
Tiếng phốc phốc vang lên bên tai không dứt, toàn bộ Thương Lang biến dị đều bị chém giết!
Nơi này không có già yếu tàn tật, đều là cường giả biến dị của Lang tộc.
Sở Phong cất bước, đi ra khỏi cánh rừng, hướng về chủ phong của núi Phổ Đà mà đi, bây giờ nơi này hoàn toàn biến dạng, thực vật xanh mơn mởn, toát ra từng sợi linh khí nồng nặc.
Thay đổi lớn nhất là, cả hòn đảo nhỏ cũng trở nên rộng lớn không biết bao nhiêu lần!