"Còn muốn chạy? Ý nghĩ hão huyền, các ngươi đều đều lưu lại tính mệnh cho ta, không giết các ngươi ta đều không muốn rời đi!" Hải Thần Hổ gào thét, vô cùng hung ác điên cuồng.
Lúc nó muốn giết Ngao Vương và chủ nhân của Bát Cảnh cung thì bị Sở Phong ngăn lại.
Tiếp theo, nó đại chiến với Sở Phong, thế mà không có cường thế trấn sát đối phương, ngược lại làm cho Sở Phong lại cứu viện đi núi Võ Đang lão Tông Sư.
Theo Hải Thần Hổ, đây là một loại khiêu khích, một Nhân tộc tuổi trẻ nhiều lần cứu người trong tay bọn nó, khiêu chiến và chém giết với bọn nó, còn vọng tưởng thuận lợi đào tẩu?
"Các ngươi đều phải chết!" Hải Thần Hổ rống to, nó toàn thân kim hoàng, lân phiến dày đặc, thể phách đường cong trôi chảy, cảm giác có được một cỗ lực lượng không gì so sánh nổi, hai cánh kích thiên, giống như muốn xé rách thương khung.
Nó mang theo quang diễm màu vàng kim, như là thiên thạch va chạm đại địa, từ không trung cao mấy ngàn thước lao xuống, hướng về Sở Phong đánh tới!
Lúc này, Sở Phong đang đối đầu với Chương Ngư Vương, quanh thân huyết khí sôi trào, dùng hết lực lượng, đối mặt cường địch bực này không cho phép hắn có bất kỳ bảo lưu.
Hải Thần Hổ giết tới, gấp năm lần vận tốc âm thanh, từ trên cao lao xuống phía dưới, mượn nhờ quán tính, còn có nó lực bộc phát không gì so sánh nổi, oanh sát nhục thân của Sở Phong.
Nơi xa, vô luận là Hải tộc hay là sinh linh trên lục địa, tất cả đều kinh hãi mà nhìn, Hải Thần Hổ nhô ra móng vuốt lớn kia, gần như vặn vẹo hư không, ánh sáng màu vàng phun trào, năng lượng như là lũ ống vỡ đê.
Oanh!
Cứ giáng xuống như vậy, hoàng kim hổ trảo còn không có tiếp xúc với Sở Phong, năng lượng trút xuống đã trùng kích cho sơn lĩnh phía dưới thất linh bát lạc.
Ông! Đông!
Sơn lĩnh phía dưới bị năng lượng quét sạch, trực tiếp xé mở, sau đó hai tòa sơn phong kế đó chia năm xẻ bảy, ầm vang giải thể, tràng diện kinh người.
Có thể tưởng tượng, đòn tấn công lần này của Hải Thần Hổ cuồng bạo mạnh mẽ cỡ nào, nó muốn tuyệt sát Sở Phong.
Coong!
Quả nhiên, khi hổ trảo này chân chính đánh trúng, ngay cả Kim Chung Tráo do Sở Phong vận chuyển Hình Ý đều không có ngăn trở được.
Phải biết bầy giờ hắn vận dụng bảy loại chân hình, lạc ấn ở trên vách chuông, mjanh hơn rất nhiều so với trận chiến với Càn Việt, Kim Ô Vương lúc trước.
Nhưng bây giờ lại răng rắc một tiếng, vách chuông bị xé nứt, hổ trảo mò vào, xuyên thủng Hình Ý Kim Chung Tráo.
Hàn quang lập loè, kim mang chói mắt, Hải Thần Hổ hung ác điên cuồng một kích không gì không phá, Hình Ý chân hình bị đánh tan, chộp tới xương cột sống của Sở Phong.
Sở Phong cảm giác cực kỳ ngoài ý muốn, Kim Chung Tráo bị phá khiến cho hắn phi thường bị động, vốn còn kịch chiến với Chương Ngư Vương, năng lượng hộ thể lại bị người khác xuyên thủng.
Không chỉ có phía sau lưng bị tập kích, phía trước Bát Trảo Chương Ngư Vương cũng hưng phấn, điên cuồng vũ động tám cái cánh tay, cùng đánh về phía trước..
Phanh phanh phanh. . .
Sở Phong hai tay tề động, chưởng ấn khiếp người, đối kháng với tám cái cánh tay, giống như một mảnh huyễn ảnh, bắn ra năng lượng phong bạo kinh người, quét sạch vùng núi rách rưới phía dưới.
Đồng thời, hắn tế ra một thanh phi kiếm, đỏ tươi ướt át, rót năng lượng khiếp người vào trong đó, dùng tinh thần vận chuyển, chém về phía sau, ngăn cản móng vuốt lớn sắc bén của Hải Thần Hổ.
Đương đương đương. . .
Phi kiếm tung hoành, không ngừng phách trảm, cuối cùng hóa thành một tấm chắn đỏ thẫm, ngăn cản ở sau lưng của hắn, mà bản thân hắn cũng nhanh chóng lướt ngang qua một bên.
Hổ trảo kia quá kinh người, không sợ phi kiếm, đến cuối cùng lại chấn khai kiếm thể, đập xuống, dù là Sở Phong lướt ngang, không có bắt được xương sống của hắn, cũng tại để lại một dấu vết đang sợ ở bên cạnh, sâu đủ thấy xương, dòng máu óng ánh đỏ tươi trào ra.
"Sở Phong!"
Trên mặt đất, mấy người Hoàng Ngưu, Đông Bắc Hổ kinh hô, Sở Phong bị thương nặng, con Hải Thần Hổ này quả nhiên lợi hại đến tà dị, quá hung mãnh.
Nếu như là sinh vật vương cấp đột phá sáu đạo gông xiềng bình thường, vừa rồi chắc chắn đã bị nắm gãy xương cột sống, cứ thế mất mạng.
Đông Bắc Hổ lông tóc dựng đứng, cùng là loài hổ, nó hiểu rõ sự đáng sợ của con Hổ Vương này hơn ai hết, toàn thân đều là lân phiến màu vàng dày đặc.
"Ngao rống. . ."
Hải Thần Hổ gào thét, kim quang đại thịnh, vỗ một đôi cánh, ngưng lại ở giữa không trung, điên cuồng công kích Sở Phong, chỉ hận không thể lập tức xé rách hắn.
"Nhân loại, ta đã nói là ngươi đi không được, lưu lại tính mệnh!" Hải Thần Hổ giọng nói lạnh lùng nói.
Vết thương bị xé mở phía sau lưng Sở Phong đang lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được nhanh chóng khép lại, hắn đã hoành không mà đi, né qua đòn đánh giết tiếp theo của Hải Thần Hổ.
Đồng thời, hắn điều chỉnh mục tiêu chủ động tấn công, Hình Ý Kim Chung Tráo lần nữa hiển hiện, ngăn cản Chương Ngư Vương, sau đó hắn vọt lên, nhào về phía Hải Thần Hổ.
Sở Phong tay trái bóp Long ấn, tay phải bóp Hổ ấn, vừa đi lên chính là tuyệt chiêu trong Hình Ý Quyền —— Long Hổ Tranh Bá!
Đánh Hải Thần Hổ như này, không thể dùng các loại quyền pháp khác, đều phải là sát chiêu lợi hại, nếu không quyền ấn bình thường vô hiệu.
Ngao rống. . .
Âm thanh rồng ngâm hổ gầm vang lên, đây cũng không phải quyền ấn bình thường, mà là tuyệt sát chi thuật trong cổ pháp, mãnh liệt khuấy động, một vòng xoáy đáng sợ hiển hiện, muốn xé rách tất cả ngăn cản!
Phanh phanh phanh. . .
Giữa không trung, Sở Phong cùng Hải Thần Hổ quấn quýt lấy nhau, quyền ấn rộng rãi, đại khí bàng bạc, không ngừng đánh tới phía trước, mỗi lần đều giống như một ngọn thần sơn trấn áp xuống.
Mà quyền ấn này một khi tiếp xúc với Hải Thần Hổ, lại tự động hiển hiện ra vòng xoáy, lực xoắn quá kinh khủng.
Có thể nhìn thấy, vùng đất này hình thành gió lốc xoắn ốc, mang theo màu vàng nhạt, mạnh mẽ xé mở toàn bộ sơn phong nơi bọn họ đi qua.
Phốc!
Đệm thịt giữa móng vuốt lớn của Hải Thần Hổ, có huyết dịch tóe lên, bị xé ra một đạo vết thương.
Oanh!
Sau một khắc, quyền ấn của Sở Phong lại biến, tay trái Giao Ma Quyền, tay phải Ngưu Ma Quyền, đây là thủ đoạn công kích mạnh nhất hiện nay của hắn, nhưng mà khi thi triển như vậy thì Kim Chung Tráo liền biến mất.
Hắn chủ công Hải Thần Hổ, dùng gấp năm lần vận tốc âm thanh tung hoành trong sơn lĩnh, tránh đi Chương Ngư Vương, buộc Hải Thần Hổ quyết chiến.
Giao Ma Quyền và Hình Ý Quyền có chỗ tương cận, đều là lực xoắn ốc đáng sợ, hơi chạm đến, liền muốn từ bên ngoài bắt đầu xé rách sâu vào bên trong, dị thường bá đạo, Sở Phong hoành không mà đi.
Hải Thần Hổ lúc tránh né ra ngoài, quyền ấn chạm đến sơn lĩnh, lập tức tạo ra một lỗ thủng to lớn trên vùng đất này, đất đá xoay tròn, như là gió lốc, cảnh tượng có chút kinh khủng.
Mà Ngưu Ma Quyền rất đặc biệt, có thể thẩm thấu vào bên trong của mục tiêu công kích, hình thành chấn động, năng lượng giống như là có thể tăng vọt, phá hư từ bên trong nội bộ sau đó bộc phát ra.
Sở Phong phát cuồng, lấy gấp năm lần vận tốc âm thanh buộc Hải Thần Hổ đối công với hắn.