Nhưng là, cô gái ngủ say trong khối ma phương lại báo mộng, cảnh cáo một bộ phận Hải tộc đó, vực ngoại cường giả sắp xuất hiện, lại không liên thủ, có lẽ có đại họa.
Cho nên, một bộ phận Hải tộc tuân theo thần dụ trên khối ma phương, muốn hòa hoãn quan hệ, mời trên các cao thủ lục địa tới dự tiệc.
Hoàng Ngưu, lão Lạt Ma bị gọt sạch một thân năng lượng, sẽ không đi, về phần Sở Phong càng không thể đi, có chút Hải tộc quá cừu thị hắn.
Mặt khác, trạng thái của hắn bây giờ càng thêm hỏng bét so với Hoàng Ngưu và lão Lạt Ma.
Đây cũng chuyện mà Hoàng Ngưu lo lắng nhất trong mấy ngày nay.
Vật chất màu đen và màu bạc ở trong cơ thể của Sở Phong kịch liệt chuyển hóa, tần suất cao dọa người, trong chớp mắt bị cắt rơi thành người bình thường, mà trong nháy mắt lại sẽ trở thành vương giả đỉnh cấp.
Hắn muốn dựa vào cái này đột phá đạo gông xiềng thứ sáu, nhưng là thời gian cho hắn quá ngắn, loại trạng thái mạnh nhất đó cũng chỉ có thể dừng chân trong giây lát, căn bản là không có cách xông quan.
Loại tình huống này liền ngay cả Hoàng Ngưu cũng đoán không ra, không biết nên giải quyết như thế nào, cũng vô pháp đoán trước trạng thái sau này của Sở Phong.
Mấy ngày về sau, bọn họ quyết định đi cứu người, bởi vì trì hoãn thời gian quá lâu, có lẽ đám đại yêu của núi Côn Lôn trong toà cổ tháp kia sẽ chết trong giấc ngủ.
Không ăn không uống lâu như vậy, nếu như là sinh vật bình thường đã sớm mất mạng.
Lần này, Sở Phong, Tuyết Báo Vương, Hoàng Ngưu còn có lão Lạt Ma cùng nhau đi vào trong mười dặm tịnh thổ, bọn hắn dùng đồ vật của Phật môn hộ thể.
Đáng tiếc, Hoàng Ngưu, lão Lạt Ma còn không có khôi phục, chưa từng đặt chân vào lĩnh vực vương cấp, chỉ có thể lấy Tuyết Báo Vương là chủ lực, Sở Phong trạng thái lúc tốt lúc xấu làm phụ.
Thế nhưng mà Tuyết Báo Vương mới vừa tới gần cây Bồ Đề thì trực tiếp ngủ say, không thể tỉnh lại, tình huống này khiến cho bọn họ cũng cạn lời, nếu biết như vậy thì trước đó đã báo trước cho Tuyết Báo Vương tất cả thông tin về nơi này rồi.
Lão Lạt Ma, Hoàng Ngưu còn không có khôi phục lại lĩnh vực vương cấp, cuối cùng Sở Phong xuất thủ lần nữa.
Coi như thuận lợi, trong tiếng ầm ầm, cổ thụ lay động, rất nhiều chạc cây rơi lã chã, đều mục nát, cuối cùng đám đại yêu nằm trên đất cũng thức tỉnh.
Đáng tiếc, lần này không có kinh văn gì được tụng lên, thậm chí cả cây cổ thụ đều đang rạn nứt, muốn sụp đổ, sắp hủy diệt.
Một tòa miếu thờ lần nữa hiển hiện, hùng vĩ mà thần thánh, phát ra vô lượng Phật quang, tiếp giáp cây Bồ Đề mục nát, trước chùa chiền có mấy cái kinh đồng, Sở Phong cách đó cũng không xa, rất muốn chạy qua.
Lúc này, hắn như lần trước, toàn thân rạn nứt, cả người là máu, hắn nhìn chằm chằm bên trong một cái kinh đồng bằng đá, cảm giác nơi đó cất giấu phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm.
"Sở Phong trở về, ta biết thân thể của ngươi vì sao biến thành như vậy, da đá của kinh đồng bằng đá đó chính là vật ẩn chứa vật chất màu, kích thích vật chất đáng sợ trong cơ thể ngươi." Hoàng Ngưu lo lắng hô.
Theo lời nó nói, loại vật chất chỉ có Yêu Thánh mới có thể rèn luyện này cực kỳ quỷ dị, cực kì thưa thớt, có da đá đặc thù bao vây lấy, người bình thường căn bản không phát hiện được.
Bây giờ kinh đồng đó, chính là loại da đá đặc thù mà nó nói, cộng minh với vật chất màu đen bên trong cơ thể Sở Phong, mới đưa đến trạng thái thân thể của hắn càng thêm hỏng bét.
Sở Phong không có lập tức rút đi, vật chất trong cơ thể hắn điên cuồng hơn, biến hóa vô cùng nhanh, đồng thời hắn cảm giác đến kinh đồng da đá đó cũng cộng minh theo.
Thậm chí, hắn cảm ứng được kinh văn!
Lần trước, hắn lấy được phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm, nhưng vẫn là bản thiếu, chỉ là một bộ phận mà thôi, kinh thư trên cây Bồ Đề bị người xé rách một nửa.
Bây giờ, hắn thật sự rất muốn bù đắp.
"Trở về đi, kinh đồng đó là trống không, tất cả đều là ảo giác." Lão Lạt Ma mở miệng, thở dài một tiếng.
"Thật sao? !" Sở Phong đi thẳng về phía trước, thân thể đều bị xé nứt, dị thường đau đớn, nhưng mà hắn vẫn cố cất bước, chính là muốn chạm đến kinh đồng.
Hắn nếm thử vận dụng tinh thần năng lượng, tiến hành vận chuyển, kết quả tinh thần năng lượng bị Phật quang bao trùm, cũng bị ngăn cản cản, không thể tiếp cận nơi đó.
Cho đến cuối cùng, hắn chuyển bước chân, khoảng cách vài chục bước giống như là hao hết lực lượng toàn thân của hắn, rốt cục sờ đến kinh đồng bằng đá kia, quả nhiên khi ngón tay chạm vào, quyển kinh thư kia biến mất trong chớp mắt.
Phía sau, dù là lão Lạt Ma, Hoàng Ngưu biết đây hết thảy là hư ảo, nhưng vẫn là nhịn không được thở dài, vô cùng tiếc nuối.
Sở Phong một phát bắt được kinh đồng bằng đá, quay người đi trở về, cả người là máu, lúc hai chân chạm đất để lại từng vũng máu, nhìn thấy mà giật mình.
Trong quá trình này, nội tâm của hắn rung động, bởi vì cảm ứng của mình không có sai lầm, kinh đồng làm bằng da đá đặc thù cộng minh với vật chất màu đen trong cơ thể của hắn, nhịp đập nhất trí.
Trong kinh đồng cổ xưa này có tiếng kinh văn nho nhỏ vang lên trong cơ thể của hắn, hiển hiện trên những vật chất đặc thù đó.
Rất nhanh, kinh đồng da đá liền vỡ vụn, hóa thành bột mịn, từ trong tay hắn rơi trên mặt đất, nhưng trong cơ thể hắn lại hiện lên một bản phương pháp hô hấp, đây là hoàn chỉnh!
Ngay cả đại năng của Phật tộc ở nơi này cũng sẽ không nghĩ đến, kinh đồng bằng da đá có thể hoàn chỉnh tái hiện lại kinh quyển ngày xưa trên vật chất màu đen.
Sở Phong lung lay sắp đổ, máu me khắp người, thân thể đều sắp chia năm xẻ bảy, còn nghiêm trong hơn cả lần trước, nhưng trong nội tâm hắn lại rất vui sướng, quay trở về, kết quả mới tới gần mấy người Hoàng Ngưu thì hôn mê.
Một đám đại yêu lao đến, nhanh chóng đỡ lấy hắn.
Bọn nó mới thức tỉnh, mới vừa rồi còn có chút choáng váng, sau khi nghe Hoàng Ngưu giới thiệu mới biết mình ngủ mê bao lâu, Tuyết Báo Vương cũng tỉnh, có chút xấu hổ.
Ầm ầm!
Sau lưng, cây Bồ Đề chia năm xẻ bảy, rốt cục hóa thành bột phấn, cứ thế biến mất.
Bất quá, toà miếu thờ hùng vĩ sau lưng nó vẫn còn, những kinh đồng khác vẫn phát sáng như cũ, thậm chí có kinh quyển đang nhấp nháy.
"Có lẽ, có phương pháp hô hấp của cấp độ Kim Thân La Hán, chỉ là vì cam đoan truyền thừa của Phật tộc trên địa cầu bất diệt, nhưng phương pháp hô hấp cấp Bồ Tát không có khả năng tùy ý bày ra ở chỗ này, kinh quyển kia cũng là hư ảo." Lão Lạt Ma than nhẹ.
Cuối cùng, bọn họ đều rút lui.
Trên đường về, Sở Phong tỉnh lại, trong lòng tràn ngập cảm giác vui sướng khi thu hoạch, hắn biết, lần này kinh văn hẳn là trọn vẹn.
Hai loại phương pháp hô hấp, cung cấp đủ vốn liến cho hắn có thể tranh phong với quần hùng tới từ vực ngoại.
Toàn cầu tiến hóa, các phương nhân mã đều đang trở nên mạnh mẽ, thậm chí người vực ngoại đã tùy thời xuất hiện, thu hoạch được phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm với hắn mà nói quá kịp thời và trọng yếu.