Trong lúc nhất thời, vương giả tuyệt đỉnh ở đây đều lộ ra sắc mặt khác thường, tâm tình phức tạp.
Đối với Sở Phong, ai có thể không biết? Thế mà hắn còn dám xuất hiện, hơn nữa lúc động thủ tuyệt đối không nương tay, khiến cho bọn họ cảm thấy rất giật mình.
"Nếu Sở Phong tới, hắn đã từng là một vị cao thủ đỉnh cấp, sao không hắn đến nơi này, gặp mặt mọi người một lần." Có người mở miệng đề nghị.
"Có đạo lý!" Một số người mỉm cười gật đầu, trong đó có người của tài phiệt, cũng có cường giả của Hải tộc, không ít người đều là kẻ địch của Sở Phong.
Bọn họ cảm thấy bây giờ Sở Phong đã tàn phế, mời hắn tới đây cũng tốt, vô luận hắn có biểu hiện gì, cũng không gây nên nổi sóng gió, bây giờ đã trở thành đối tượng bị nhìn xuống.
Có ít người vui mừng khi thấy hắn quẫn bách, để hắn cảm nhận được xưa nay khác biệt, để hắn hiểu được đã từ trên trời cao rơi vào vực sâu, cũng không còn là Sở Ma Vương uy chấn thiên hạ.
Khi Khổng Tước Vương chạy đến, nghe được Sở Phong đang cảm thán, đang lắc đầu.
"Chém chém giết giết không có ý nghĩa nhất." Hắn vừa nói, còn lộ ra dáng vẻ khinh thường.
Nhưng mà, sau khi Khổng Tước Vương nhìn thấy mấy người trên đất, sát quang tràn ngập trong mắt.
Trên mặt đất bao gồm cả Khổng Thịnh ở bên trong, quá thê thảm, bị người đánh tới nỗi không nhận ra được, gương mặt và thân thể sưng đến không phân biệt được.
Vừa rồi Sở Phong mang theo Tử Kim Lôi Điện Chùy cuồng nện một trậng, khiến cho mấy người đó xương cốt đứt gãy, toàn thân cháy đen, dù là tỉnh lại cũng không thể động đậy.
Khổng Tước Vương đơn giản muốn giết người, đây chính là cái gọi là chém chém giết giết không có ý nghĩa nhất?
Về phần người chung quanh, thì sớm đã trốn đến đằng xa, nhìn thấy Khổng Tước Vương chạy đến, bọn họ đều run rẩy, biết xảy ra đại sự.
Oanh!
Khổng Tước Vương đưa tay muốn muốn chụp chết Sở Phong, lão ta cũng không có kiêng kị gì, luôn luôn đối lập với đối phương, có đại thù, dù là sau đó bị người vây quét cũng không sợ.
Sở Phong sớm đã nhìn thấy lão ta, nam châm chung quanh hiển hiện ánh sáng, sương mù mịt mờ tràn ngập, sau đó tất cả đều biến mất.
Ầm!
Bất quá, không cần Sở Phong diễn hóa trận vực, lão Tông Sư xuất thủ, một phát bắt lấy bàn tay của Khổng Tước Vương, triệt tiêu năng lượng của lão ta.
"Nếu như ngươi động đến hắn, ta tất diệt Khổng Tước nhất tộc của các ngươi." Lão Tông Sư mở miệng, nét mặt nghiêm túc, khiến cho mọi người xung quanh rung động kinh hãi, vị lão nhân này rất ít quyết tâm, bây giờ lại mở miệng nói như vậy, cũng không phải tùy tiện nói một chút mà thôi.
"A, lão Tông Sư ngươi cũng quá tự tin chứ, hôm nay chúng ta chính là muốn giết hắn thì sao nào?" Đúng lúc này, ngoài đảo có một người nam tử đi tới, đi lại nhẹ nhàng, vô thanh vô tức, cách hòn đảo có hai ba trăm dặm.
"Cửu Mệnh Miêu Vương, ngươi quả nhiên còn sống!" Trong lòng Sở Phong run lên, sau khi nhìn thấy người đàn ông trung niên này, hắn hai mắt cũng u lãnh, lúc trước bị Cửu Mệnh Miêu Vương còn có Kim Ô Vương chặn giết, hắn toàn lực ứng phó, đập gãy nửa thân thể của Cửu Mệnh Miêu Vương, cũng vặn gãy cổ của hắn ta, nếu như là người khác chắc chắn đã chết rồi.
Chiến dịch đó, Cửu Mệnh Miêu Vương bị Kim Ô Vương mang theo tàn thể rời đi, hôm nay hắn ta lại tái hiện!
"Đều nói mèo có chín cái mệnh, thật đúng là không phải nói chơi." Sở Phong than nhẹ.
"Sở Phong, nhờ ngươi ban tặng, ta niết bàn một lần, tiêu hao một cái mạng , chờ ta khôi phục lại, bạn chí thân của ta là Kim Ô Vương lại cũng bị ngươi chém giết ở trong Ngọc Hư cung ở Thuận Thiên, thù này ta tất báo!" Cửu Mệnh Miêu Vương lạnh lẽo nói.
Bản thân hắn ta bị giết một lần , liên lụy tới Kim Ô Vương tới cứu hắn cũng bị Sở Phong chém giết, khiến hắn vừa nộ vừa hận.
"Bại tướng dưới tay, người đã từng bị bị ta giết, cũng dám ở trước mặt ta làm càn? Đến, đến, đến, ta liền đứng ở chỗ này, ngươi qua đây giết ta thử một chút xem!" Sở Phong đứng ở nơi đó, mặt không đổi sắc.
Lần này, tất cả mọi người giật mình, Cửu Mệnh Miêu Vương, Khổng Tước Vương tới, đây tuyệt đối không phải là cấp bậc như Khổng Thịnh có thể so sánh, chính là vương giả tuyệt đỉnh, có bao nhiêu người có thể địch?
Cửu Mệnh Miêu Vương mỉm cười, nhìn xuống Sở Phong nói: "Ngươi đã biến thành phế nhân, học được một chút trận vực chi thuật bất quá là trò trẻ con, chỉ có bấy nhiêu đó cũng vọng tưởng có thể vây khốn vương giả siêu cấp? Hôm nay ta muốn để ngươi hiểu rõ, ngoại vật ngoại lực đều là hư ảo, tất cả đều phải dựa vào sức mạnh của bản thân, không phải vậy chung quy là hoa trong gương, trăng trong nước, lục bình không rễ, giết ngươi dễ như trở bàn tay!"
Cửu Mệnh Miêu Vương rất bất phàm, biết được trận vực!
Hắn ta chắp hai tay sau lưng mà đến, vẻ mặt khinh thường, nhưng trên thân sát khí cuồn cuộn, kinh động hồ tất cả cao thủ xung quanh hồ Huyền Vũ, đây là thực lực của vương giả tuyệt đỉnh, năng lượng mênh mông khó lường.
Đám người hãi hùng khiếp vía, nhìn về phía Sở Phong, nghĩ đến ở quá khứ hắn có thể áp chế Miêu Vương như này, gần như chém giết, đây là uy thế cỡ nào?
Lại nhìn thấy bây giờ hắn đã tàn phế, so sánh thật sự là quá rõ ràng, bây giờ rất có thể sinh tử của hắn sẽ nằm trong tay của người khác.
"Quá khứ, Sở Ma Vương thật sự là khó lường!" Có người than nhẹ.
Sở Phong mở miệng: "Bại tướng dưới tay, ngươi cảm thấy bây giờ ngươi có thể quân lâm thiên hạ, khí thôn sơn hà? Cũng không nghĩ một chút ngày đó bỏ mạng mà chạy thảm, hôm nay ta ngay ở chỗ này, ngồi xem ngươi giết ta như thế nào!"
Sở Phong khiêu chiến, một ít nam châm trên người hóa thành vệt sáng, chui vào trong bãi cỏ xung quanh, bất kể là mới ném ra, hay là đã đặt xuống trước đó, đều sớm đã biến mất, đồng thời vùng đất này rung động ầm ầm.
Hiển nhiên, có trận vực càng mạnh hơn hình thành, những nam châm kia sau khi chui vào lòng đất, như là có sự sống, đang thay đổi vị trí, tự chủ biến mất.
"Ta nói, trước thực lực tuyệt đối, đây đều là tiểu đạo mà thôi, ta muốn giết ngươi, những đồ vật rách rưới này ngăn không được!" Cửu Mệnh Miêu Vương nhập đảo, đến gần!
Mọi người than nhẹ, cũng rất tán đồng hắn ta, ngoại trừ thực lực của bản thân cường đại ra thì những thứ khác cũng là hư ảo, dù là Sở Phong thật sự nắm giữ trận vực trong tay, thế nhưng là ở trước mặt tiến hóa giả tuyệt đỉnh vẫn không được, vận mệnh không nắm giữ trong tay của chính hắn.
"Cửu Mệnh Miêu Vương, nếu như hôm nay ngươi làm việc bá đạo, ta cũng muốn đại khai sát giới đối với tộc của ngươi." Lão Tông Sư quát, xoay người, một người đối mặt hai đại cường giả Khổng Tước Vương và Cửu Mệnh Miêu Vương.
"A, lần này ta xuất quan, chính là vì giết hắn mà đến, vừa vặn gặp được, tuyệt sẽ không buông tha, ta không sợ uy hiếp!" Cửu Mệnh Miêu Vương lạnh lẽo nói.
Một đạo lưu quang màu vàng vọt tới, mang theo khí tức bàng bạc, còn có dao động năng lượng giống như đại dương mênh mông chập trùng, khiến cho rất nhiều người gần như tê liệt trên mặt đất, một nam tử tóc vàng xuất hiện trong nháy mắt, ánh mắt như điện, đáp xuống trên mặt đất.