Nhưng mà, sau một khắc, bầy vương liền hiểu, có cường giả muốn hợp tác với Sở Phong.
Long Nữ trực tiếp động thủ, đừng xem thường cô ta là nữ giới, tương đối quả quyết, bởi vì cô ta từ trong khắc đá ở dưới đáy biển hiểu rõ được nhà nghiên cứu trận vực siêu phàm cỡ nào, nếu như có thể thu hoạch được tình hữu nghị với loại người này, sau này mở ra Chân Long sào huyệt ở Đông Hải đều có thể không thành vấn đề!
Đối với Long tộc mà nói, cái đó rất quan trọng!
Oanh!
Long Nữ thực lực vượt quá tưởng tượng, kinh thế hãi tục, đột nhiên xuất thủ, đánh bay Cửu Mệnh Miêu Vương, trong miệng ho ra máu.
Con mẹ nó! Có vương giả nhịn không được bạo nói tục, Sở Phong vừa mới nói xong thì liền có người hưởng ứng? Bọn họ ý thức được, bọn họ đã đánh giá thấp địa vị của nhà nghiên cứu trận vực, loại người này có tác dụng lớn!
Tiếp theo, có chút tài phiệt rục rịch, âm thầm thương lượng, phải chăng muốn xuất kích, bây giờ bọn họ cũng có cao thủ tuyệt đỉnh đột phá sáu đạo gông xiềng, không kém ai!
Xoẹt!
Kim quang bành trướng, Bằng Vương xuất kích, tốc độ của hắn ta không nói thiên hạ đệ nhất, cũng có thể xếp vào trong ba vị trí đầu, chim đại bàng ở trong truyền thuyết thần thoại có thể lên như diều gặp gió chín vạn dặm.
Meo!
Miêu Vương gào lớn, Bằng Vương công kích, khiến cho nó suýt chút bị thương lần nữa.
Sưu sưu sưu!
Sau một khắc, lão quái của núi Trường Bạch, chưởng giáo núi Không Động cũng đều động, đánh tới phía trước, lão Tông Sư của núi Võ Đang thì canh giữ ở bên người Sở Phong.
Mọi người đều bị sợ ngây người, bầy vương run sợ, bọn họ nhìn thấy một chút thế lực lớn cũng bắt đầu động thủ, đuổi theo giết Miêu Vương.
Tài phiệt nghiên cứu qua tiến hóa giả cổ đại, và đỉnh cấp thế lực lớn, đều hiểu giá trị và tác dụng của nhà nghiên cứu trận vực, bây giờ không ít người động thủ.
Tình huống như thế nào? Thiếu môn chủ của Bát Cực môn Cao Nguyên cũng ở nơi đây, hắn ta không biết lực ảnh hưởng và tác dụng của nhà nghiên cứu trận vực, một mặt choáng váng.
Bởi vì, hắn ta không rõ, một người tàn phế mà thôi, dù là nắm giữ một loại kỹ pháp nào đó, đáng giá như vậy không?
"Ngươi nói chỉ vận dụng năng lượng ở Giác Tỉnh cảnh giới đọ sức với ta?" Lúc này, Sở Phong nhìn về phía hắn ta.
"Đúng thì sao? !" Cao Nguyên thuận miệng đáp, kết quả sau một khắc hắn ta biết hỏng chuyện.
Sở Phong còn không có nói cái gì, sưu sưu sưu liền đến mấy người, trực tiếp xuất thủ với Cao Nguyên, đó là mệnh lệnh của Long Nữ, bởi vì trong nội tâm cô ta không thể bình tĩnh, quyết định nhất định phải mượn sức Sở Phong, mời hắn tương trợ đi dò xét Chân Long sào huyệt!
Người là động vật sống theo số đông, những người khác nhìn thấy Long Nữ sai người động thủ, chấp nhận đầu tư như thế, sau đó cũng có mấy vị cường giả vương cấp trên lục địa cũng tham chiến.
Phanh phanh. . .
Cao Nguyên rất mạnh, nhưng là trong nháy mắt bị người vây công, trực tiếp trúng quyền, bay ngang ra ngoài, khóe miệng chảy máu, hắn ta cảm thấy. . . Quá mẹ nó oan!
Sở Phong há to miệng, muốn nói cho bọn họ, hắn thật sự không có muốn mọi người động thủ truy sát Cao Nguyên, hiểu lầm.
"Meo!"
Nơi xa, Cửu Mệnh Miêu Vương nổi trận lôi đình, con mắt đều đang phun lửa, đồng thời kinh dị, bởi vì một đám người đánh tới, lấy Long Nữ còn có Kim Sí Đại Bằng làm chủ.
Trong chốc lát, nó liền bị trọng thương, suýt nữa chết mất.
"Ấy, mọi người kiềm chế một chút, ta chỉ cần cái đuôi mèo, đừng thương tới tính mệnh của nó." Sở Phong hô, bởi vì trong lòng hắn có hỏa khí, muốn sau này tự mình thu thập Cửu Mệnh Miêu Vương, bây giờ chỉ muốn xuất một ngụm ác khí trước thôi.
"Meo meo meo. . ." Cửu Mệnh Miêu Vương càng phẫn nộ, coi nó là cái gì rồi?
Nhưng là, nó không thể không sợ hãi, bởi vì lời nói của Sở Phong cực kỳ có tác dụng.
Trong chốc lát, cái đuôi của nó bị chém đứt xuống dưới vài đoạn ngắn, một đám người tranh nhau động thủ, thực sự. . . Quá kinh khủng!
Nó muốn chạy trốn cũng chạy không thoát, bởi vì Kim Sí Đại Bằng Vương quá nhanh, so với lúc toàn thịnh của Sở Phong cũng không kém bao nhiêu.
Lại thêm một cái Long Nữ kinh khủng, nó rất bi kịch.
Một đám người đoạt cái đuôi của Cửu Mệnh Miêu Vương, nó tức hổn hển, đơn giản muốn điên rồi.
Cách đó không xa, Khổng Tước Vương cũng đổ mồ hôi lạnh.
Về phần trên mặt đất, mấy người Khổng Thịnh tiếp tục giả chết, khiến cho mình bất tỉnh thêm một lần nữa.
Đám người Khổng Thịnh nằm rạp trên mặt đất giả chết rất xui xẻo, bị đám vương giả đang kịch chiến mãnh lực giẫm đạp, đó cũng đều là người quanh thân lóa mắt, đang phóng thích năng lượng cường đại.
Mấy người trên mặt đất có người xương cốt tại chỗ đứt gãy, đây quả thực là đau nhức thấu xương tủy, nhịn không được phát ra tiếng kêu thảm thiết như dã thú.
"Ngao. . ."
Giả chết cũng không được? Đám người Khổng Thịnh tất cả đều muốn chửi má nó, vốn đã bị đánh gần chết, bây giờ càng là thương càng thêm thương.
"Mả mẹ nó!"
Người sát bên Khổng Thịnh cũng coi là một vị cường giả, có quan hệ tâm đầu ý hợp với hắn, bị một vệt sáng đánh tới bẹn đùi, mặt lập tức tái rồi, nhảy dựng lên nhảy nhót, tiếng kêu thê thảm, sau đó thống khổ bỏ chạy mà đi.
Vốn dĩ không ai chú ý bọn họ, nhưng bây giờ có người chú ý, có người hỏi thăm Sở Phong, phải chăng muốn động thủ.
"Huynh đệ, Khổng Tước con non này cũng muốn thu thập sao?"
Mấy người Khổng Thịnh nghe vậy, trực tiếp nhảy dựng lên bỏ chạy, nhưng đều là khập khễnh, bởi vì đều từng bị Sở Phong dùng Tử Kim Lôi Điện Chùy nện một trận tơi bời.
Bây giờ lúc mấy người chạy trốn, tự nhiên cực kỳ cố hết sức.
Ầm!
Sau khi lão quái ở núi Trường Bạch thấy được, hoành không mà đến, râu tóc bạc trắng, giống như lão thần tiên, tiên phong đạo cốt, nhưng là mà khi ra tay lại rất nghiêm túc, đạp mấy người lộn nhào, ngã sấp xuống, tư thế phi thường chướng tai gai mắt.
Phù phù! Phù phù. . .
Mấy người giống như hồ lô lăn lông lốc trên mặt đất, cuối cùng đều bị đạp rơi vào trong hồ Huyền Vũ, xương cốt lại gãy mất mấy cây, mặt mũi bầm dập, răng hòa với máu hướng phun ra ngoài.
Đau nhức kịch liệt khó nhịn, cảnh tượng thê thảm.
Khổng Thịnh tức bể phổi, mấy người khác cũng đi theo chửi mẹ, đây thật là gặp xui xẻo, nằm rạp trên mặt đất giả chết, cũng không có buông tha, thực sự đáng hận.
Đồng thời, bọn họ cũng giật nảy mình, rùng mình một cái, sâu sắc hiểu được, cho dù bây giờ Sở Phong đã tàn phế, cũng lần nữa trở thành thượng khách của đỉnh cấp thế lực lớn, rất khó trêu chọc.
Khổng Tước Vương mí mắt trực nhảy, thấy mấy người trẻ tuổi không có lo nguy hiểm tới mạng, liền không có để ý, mang theo Ngũ Sắc Thần Quang phóng tới chỗ Cửu Mệnh Miêu Vương, bởi vì vị minh hữu này sắp chết mất.
Lúc này Miêu Vương hóa ra bản thể, trở thành một con mèo to lộng lẫy, còn to lớn hơn cả mãnh hổ, nhưng là bây giờ không có ai thê thảm như nó, da lông sáng ngời trên người bị thiếu một khối lại một khối, thất linh bát lạc.
Cái đuôi là trọng điểm chiếu cố của mọi người, cũng không biết bị mấy người đánh trúng, một mảnh thê diễm, huyết phun phần phật, nó đang nhảy loạng choạng, đang nguyền rủa, chưa bao giờ thấy thống hạn địch nhân như vậy.