Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 726 - Chương 742: Thu Hoạch (2)

Thánh Khư Chương 742: Thu hoạch (2)

Con cóc nhìn trợn mắt hốc mồm, nó cũng cố gắng trừng mắt, nhưng cũng không trừng ra chùm sáng, cảm giác có chút run rẩy , nói: "Không cho ngươi nhìn ta, về sau ta không liếc mắt nhìn miệt thị ngươi."

Nó thật sự sợ trong con mắt Sở Phong bắn ra hai đạo thần mang, bổ chết nó.

Sau đó, nó chảy nước bọt ầm ầm, nhìn xem dị quả giống như Kim Đan đó, trực tiếp ngắt lấy một viên, nuốt vào trong miệng, nó còn tưởng rằng là quả hồng này đã giúp Sở Phong mở ra thần thông đây.

"Đừng lãng phí, tránh qua một bên đi." Sở Phong đuổi nó đi, không để cho nó lại tuỳ tiện tiêu xài dị quả.

Bởi vì, những trái cây này bất luận một viên nào đều đủ để cho người ta đột phá đạo gông xiềng thứ sáu, có thể tạo ra được vương giả đỉnh cấp, con cóc đã đạt tới cấp độ này, có ăn nữa cũng chỉ là lãng phí.

Con cóc chạy qua một bên tiêu hóa, cố gắng ngưng tụ năng lượng trong hai mắt, lẩm bẩm: "Kỳ quái, trong cơ thể ta không có gông xiềng, vì sao không thể xuất hiện Hỏa Nhãn Kim Tinh, đây là bởi vì thân thể của ta quá hoàn mỹ, quá cân bằng, từ đó không có chỗ nổi bật đặc biệt nào sao?"

Nó rất tự luyến, luôn luôn cho rằng con đường tiến hóa của bản thân đã hoàn mỹ.

Sở Phong không có phản ứng nó, nhắm hai mắt, cẩn thận cảm ứng biến hóa của bản thân, ở khu vực phần mắt, giống như là có hồng lô mở ra, phun ra năng lượng kinh người.

Loại năng lượng này tẩm bổ hai mắt, để nơi đó óng ánh khắp nơi, sau đó lại lan tràn khắp các bộ phận khác của cơ thể, để năng lượng trong cơ thể hắn tiêu thăng, cường thịnh một mảng lớn.

Sau khi đột phá đạo gông xiềng thứ sáu, trở thành vương cấp cường giả tuyệt thế trên lục địa, chiến lực của Sở Phong đang tăng lên mãnh liệt, mạnh mẽ hơn trước đó rất nhiều!

Thời gian rất lâu, biến hóa trong cơ thể Sở Phong mới hòa hoãn lại, sau khi năng lượng bạo tăng, hắn tự tin có thể quét ngang chư địch, dù là nhân số đông đảo, vây công hắn, đều không phải là cái vấn đề gì lớn, hắn có thể không sợ.

Hắn có tự tin, có thể vượt qua cảnh giới đại chiến, bây giờ hẳn là không sợ sinh vật khủng bố đã đột phá đạo gông xiềng thứ bảy, tỉ như nói bọn người Lý Thương Hà, bà lão đó.

Bây giờ hắn có thể tranh cao thấp với người ngoài hành tinh, thậm chí còn có thể thô bạo trấn ấp!

"Ta cảm giác mạnh lên, lại cho ta một viên dị quả." Con cóc hô, con đường tiến hóa của nó cũng không có bình cảnh gì, bình thường mà nói, thuận lợi hơn những người khác rất nhiều.

Hơn nữa, một khi nó có chỗ tinh tiến, chiến lực cũng biến hóa kinh người, dù sao nó cũng là một con Thần Thú.

Sở Phong trong lòng khẽ động, để nó tự mình đi ngắt lấy, nhưng cảnh cáo nó nếu như nó ăn vào không có tác dụng thì không cần vì thỏa mãn ăn uống mà lãng phí.

Trên thực tế, bản thân hắn lại phá giới trước, bởi vì nhìn thấy một trái cây đỏ tươi ướt át trên một bụi cây khác, giống như Chu Quả trong truyền thuyết, hắn trực tiếp hái xuống một trái, bắt đầu gặm ăn.

"Hương vị cực kỳ tốt." Sở Phong vừa thưởng thức trái cây vừa tự nói, híp mắt, cảm thấy đây là một loại mỹ vị khó tả, nước quả đỏ tươi tràn ngập trong khoang miệng, hóa thành ánh sáng đỏ, mùi hương đậm đặc trào dâng, khiến cho hắn đều sắp say ngã.

Hiển nhiên, loại trái cây này cũng không có hiệu quả gì với hắn, chỉ có thể giúp người đột phá đạo gông xiềng thứ sáu, hắn đã đạt tới cấp độ này.

"Hắc hắc, quả nhiên các loại dị quả khác nhau sẽ có chỗ tốt cực lớn với ta, có thể làm cho ta không ngừng mạnh lên." Con cóc dương dương đắc ý, mang theo điểm khiêu khích hương vị.

Nó không có gông xiềng gì, không dậm chân tại chỗ giống như những người khác, sau khi các loại điều kiện thỏa mãn mới có thể đột phá một cái đại cảnh giới, nó thì là không ngừng tăng trưởng, mặc dù biên độ không lớn, nhưng luôn luôn có tiến bộ, cái này mới lộ ra mặt đáng sợ của nó.

Sở Phong không nói hai lời, đi lên đánh cho nó một trận tê người.

Con cóc này không đánh không chịu thua, trong chốc lát liền để nó gào thét như quỷ, vừa chạy vừa nhảy, la hét không có thiên lý, con cóc bị đánh mặt mũi bầm dập, phẫn uất muốn lấy đập đầu đi chết.

Nó thật sự rất bi phẫn, tự nhận là thực lực vẫn luôn đang mạnh lên, nhưng vẫn là không đáng chú ý, lại bị Sở Phong ngược.

Sở Phong hái xuống toàn bộ số dị quả còn lại, bỏ vào trong Ngọc Tịnh Bình, hắn muốn giữ lại cho mấy người Hoàng Ngưu, không biết bọn chúng bây giờ ra sao, có những trái cây này, đủ để cho bọn chúng tiến hóa tấn mãnh!

Lúc này, quanh người hắn ấm áp dễ chịu, đó là kết quả của năng lượng nồng đậm, tinh thần khí của bản thân vô cùng thịnh vượng.

Ùng ục ục!

Đáng tiếc, chưa qua bao lâu, bụng của hắn kêu, cảm giác đói bụng đáng sợ xuất hiện, khiến cho hắn đói đến trong lòng hốt hoảng, không có cách nào chịu đựng được loại đói khát này.

Đây không phải lần đầu tiên, mỗi lần đột phá hắn đều như thế.

May mắn chính là trong Ngọc Tịnh Bình có dự trữ, có một ít thịt của sinh vật vương cấp, tỉ như thịt Nam Hải Giao Xà, còn có các loại cánh của Cầm Vương.

Có thực phẩm chín cũng có thịt tươi đã được rửa sạch sẽ, Sở Phong nhanh chóng ăn hết số thịt chín có sẵn, sau đó lòng bàn tay phải phát sáng, bắt đầu thôi động hỏa diễm, nướng thịt tại chỗ.

Phong quyển tàn vân, hắn một hơi ăn một đống lớn thịt của sinh vật vương cấp, hơi giải quyết cảm giác đói, sau đó cũng không tiếp tục ăn.

Bởi vì, hắn lo lắng đêm dài lắm mộng, hay là nên tranh thủ thời gian xử lý Năng Lượng Tháp mới tốt, nhưng mà, rốt cuộc phải làm sao mới có được truyền thừa?

"Đặt mình vào trong tháp, liền có thể đạt được kinh văn quán đỉnh." Con cóc nói ra.

Nó đã từng ở trên núi Thái Sơn rất lâu, trước khi không có ấp đi ra đã từng nghe đến một đám tiến hóa giả giảng đạo cho nó, rất nhiều chuyện đều nhớ không rõ, nhưng gặp khi gặp phải đều có thể nhớ lại một chút.

"Vậy ngươi đi thử một chút." Sở Phong liếc xéo nó.

"Được thôi!" Lá gan của con cóc rất lớn, thấy Sở Phong không tin nó, trực tiếp nhảy tới, bay vào trong Năng Lượng Tháp.

Xoát!

Vừa tiếp cận, một mảnh quang mang bay tới, bao phủ thân thể của nó, khiến cho nó không thể cử động.

Sở Phong lấy làm kinh hãi, Năng Lượng Tháp này giống như là một cái dụng cụ tinh vi, giống như là đang khóa chặt con cóc, tiến hành quét hình, muốn tiến hành một loại kiểm tra đo lường nào đó.

Năng Lượng Tháp ánh sáng nở rộ, ẩn chứa một loại tin tức, có thể để cho người ta cảm giác được, con cóc bị phủ định, nó không phù hợp điều kiện, không thể tiếp nhận truyền thừa.

"Thứ quỷ gì, nó là sống? Nó đang nói cho ta biết, huyết mạch của ta không xứng đôi với phương pháp hô hấp!" Con cóc kinh hãi.

Tia sáng đó biến mất, con cóc nhanh chóng lùi lại.

"Chuyện gì xảy ra?" Sở Phong hỏi nó.

"Năng Lượng Tháp này giống như là có thể nói chuyện với ta!" Con cóc kinh nghi bất định.

Cuối cùng, Sở Phong tiến lên, hắn muốn tự mình thử một lần.

Trong chớp mắt, một vùng ánh sáng trong tháp bay ra, bao phủ hắn, bắt đầu quét hình toàn thân cao thấp, thấu thị huyết nhục của hắn vân vân.

Bình Luận (0)
Comment