Ngoài không gian, Dương Tuyên hao hết khí lực, gần như hư thoát, hữu khí vô lực, cả giận nói với Hồ Khuynh Thành: "Ngươi lật lọng!"
"Ta cảm thấy, nên đại công vô tư thì tốt hơn." Hồ Khuynh Thành dáng tươi cười ngọt ngào.
Tình Lam xoắn xuýt, cuối cùng cũng khuyên nhủ: "Được rồi, Dương Tuyên huynh , lệnh muội tư chất ngút trời, có được Nguyên Quang Thần Thể trong lĩnh vực tiến hóa, vô luận đối đầu với ai cũng sẽ không thua thiệt, ngươi cũng không cần loạn quan tâm, ngũ tinh đấu thú của người ta cũng không cần."
Núi Nhạn Đãng, Dương Lâm nhìn về phía dị tượng biến mất ở xa xa, vẻ mặt khiếp sợ, lẩm bẩm nói: "Không hổ là thiên tuyển chi tử, quả nhiên là có người có đại khí vận, lần trước gặp hắn là ngân quang bừng bừng, bây giờ không ngờ là Tam Sắc Thần Quang che đậy thân thể, lần sau lại gặp nhau nói không chừng chính là Ngũ Sắc Thần Quang ngút trời, quả nhiên đáng giá Thánh Nữ lôi kéo và kết giao!"
Dương San đôi mắt đẹp thâm thúy, thần quang trong trẻo, nhìn chăm chú phương hướng Sở Phong rời đi.
Trong vũ trụ, phù một tiếng, lần này Dương Tuyên thật sự thổ huyết, một nửa là là do thoát lực, một nửa là tức giận! Ông nội hắn, lại thành toàn cho tiểu tử này? Ngay trước mặt tộc muội của hắn ta, tiến thêm một bước chứng thực và vững chắc địa vị thiên tuyển chi tử của hắn? !
Còn có thiên lý hay không? Hắn ta muốn kêu rên!
Sở Phong nhìn chằm chằm bầu trời nhìn hồi lâu, một trận hồ nghi, lại dọa hắn? Cuối cùng nhỏ giọng mắng: "Em gái ngươi!"
Ngoài không gian, Tình Lam và Hồ Khuynh Thành nhìn nhau, không còn gì để nói.
Sau khi Dương Tuyên nghe được, thì tức giận tới ngón tay đầu đều đang run rẩy, lỗ chân lông toàn thân đều đang bốc lên hắc khí.
"Ta rất muốn chụp chết hắn!"
Cuối cùng, hắn ta quả quyết bỏ kết tinh của Đạo Quả của Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ xuống, mắt không thấy tâm không phiền, nếu không, hắn ta thật sự không chịu được tiểu tử đó.
Hồ Khuynh Thành cười vui vẻ, giễu cợt Dương Tuyên.
Dương Tuyên tức giận nói: "Bây giờ ngươi cứ việc cười ta, muội muội của ngươi không phải đang ở chỗ sâu trong núi Hoa Sơn sao? Cô ta cũng phái người đi mời tiểu tử đó gặp mặt nói chuyện, ngươi cười ta, đến lúc đó hắn cũng sẽ hố em gái ngươi!"
Tiếng cười của Hồ Khuynh Thành mềm mại đáng yêu im bặt.
Dương Tuyên vừa nhìn về phía Tình Lam nói: "Trong tộc các ngươi cũng có người tới đi?"
Tình Lam luôn bình tĩnh cũng há to miệng, lập tức không còn bình tĩnh!
Trên mặt đất, trong lòng Sở Phong tràn đầy vui sướng, chuyến đi đến nui Nhạn Đãng lần này có thu hoạch quá lớn, không hiểu thấu lại có được thân phận của thiên tuyển chi tử, lại có thể mang đến nhiều chỗ tốt như vậy.
Hắn quyết định, phải giả mạo đến cùng!
Đã có Thần Tử, Thiên Nữ mời hắn, vì cái gì không đi? Ân, bây giờ có thể đi một vòng núi Hoàng Sơn, núi Hoa Sơn, trò chuyện với những Thánh Tử, Thần Nữ đó một chút, lảm nhảm tán gẫu, chờ lấy chỗ tốt.
Hắn đột nhiên cảm giác được, cuộc sống lại tốt đẹp như thế.
Sở Phong ung dung đi ra núi Nhạn Đãng, một đường đi lên phía bắc, rất là nhàn nhã, hắn đang quy hoạch cho mình, phải nhanh chóng tiến hóa, cũng tăng lên trận vực tạo nghệ, cơ hội khó được.
Còn chưa đi ra địa phận tỉnh Chiết Giang thì có người tìm đến, tự xưng là xứ giả của Hải Ngoại Tiên Đảo, mời hắn đi hải ngoại dự tiệc.
Tình huống như thế nào? Sở Phong hồ nghi, người của Bồng Lai tiên đảo thay đổi thái độ?
"Ta không phải là người của Bồng Lai, ta là sứ giả của Phương Trượng tiên đảo." Người tới đính chính.
Trong truyền thuyết thần thoại, hải ngoại có Tam Tiên Đảo, phân biệt là: Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu.
Sở Phong không hiểu, hắn không có quen biết với người của Phương Trượng tiên đảo, vì sao đến mời hắn đi gặp?
Tên sứ giả trung niên này mỉm cười, nhỏ giọng nói: "Chuyện tốt, một vị công chúa của Phương Trượng tiên đảo chúng ta đang kén rễ, có vài vị đại nhân nghe nói ngươi nhân phẩm không tồi, muốn cho ngươi một cái cơ hội."
Sở Phong ngẩn người, cái này thật đúng là vượt quá dự liệu của hắn!
Hắn suy nghĩ một lúc, lại là do thân phận của thiên tuyển chi tử đưa tới?
Nhưng mà, lần này hắn không có vui vẻ, mà là cảm giác kinh dị, mọi chuyện càng ngày càng nằm ngoài dự đoán của hắn.
Hắn có chút đổ mồ hôi, nhịn không được ngẩng đầu nhìn lên trời, lại tiếp tục như thế có khi nào sẽ bị thiên lôi đánh hay không! ?
Đúng là Sở Phong có chút chột dạ, chẳng hiểu ra sao liền trở thành thiên tuyển chi tử, hắn luôn cảm thấy không đáng tin cậy, nói không chừng một lúc nào đó sẽ xảy ra vấn đề.
Người của Phương Trượng tiên đảo tới mời, hắn cũng không luống cuống, tương đối thần côn, hoàn toàn nhập vai thiên tuyển chi tử, trò chuyện với người sứ giả này.
Hắn muốn tìm hiểu một chút ngọn nguồn của Hải Ngoại Tiên Đảo, rốt cục những di tộc này mạnh đến mức nào, có nội tình gì.
Nhưng mà, kết quả thuận lợi ngoài dự tính, sứ giả của Phương Trượng tiên đảo không có gì giấu diếm, nói thẳng cho hắn biết, trên đảo thật có đại cao thủ, vượt xa tiến hóa giả bên ngoài.
Bởi vì, truyền thừa của bọn họ có từ xa xưa, chưa từng đoạn tuyệt, không phải giống như ngoại giới, sau khi thiên địa dị biến mới có thể tiến hóa.
Đồng thời, Sở Phong hiểu rõ, vô luận là núi Himalaya, hay là các vùng Phương Trượng, Doanh Châu, nơi nghỉ chân của di tộc trên Địa Cầu đều thuộc về bí cảnh, cùng loại với không gian chồng chất, cũng là sau khi thiên địa dị biến mới hiển hóa ra.
Di tộc trong bí cảnh muốn đi ra cũng không phải là dễ dàng như vậy, cũng cần chịu đựng trận vực ở Địa Cầu khảo nghiệm, một cái sơ sẩy liền có thể sẽ tử vong.
Sở Phong nghe nói vậy cũng rất giật mình.
"Tương đối mà nói, dễ dàng hơn một chút so với sinh linh ở vực ngoại đi theo tinh lộ đị vào Địa Cầu." Sứ giả nói ra.
Đã là như thế, Sở Phong cũng kinh nghi không thôi, Địa Cầu ý chí còn có trận vực chẳng lẽ còn muốn hạn chế sinh linh ở trên đó? Di tộc cũng coi như là hậu duệ của cường giả thời cổ ở trên Địa Cầu.
Tương đối mà nói, huyết thống của những sinh vật này càng thuần túy một chút mới đúng. Mà cũng chính bởi vì vậy, bọn họ mới tự cho mình là chính thống.
Cuối cùng, hắn chỉ có thể tán đồng quan điểm của sứ giả, không có quan hệ với huyết mạch, chỉ luận không gian, bí cảnh và không gian chồng chất đều là bị bài xích ở bên ngoài, thuộc về nơi phụ thuộc.
Bởi vậy, muốn đi vào chủ không gian Địa Cầu, cần trải qua khảo nghiệm sinh tử.
Nói chuyện với nhau một phen, Sở Phong thu hoạch không nhỏ, tạm biệt sứ giả, nói sau khi xử lý xong một số việc của bản thân thì sẽ cân nhắc đi hải ngoại Phương Trượng tiên đảo.
Trước khi đi, sứ giả lại một lần tán thưởng vị tiểu công chúa ở trên đảo thiên sinh lệ chất, quốc sắc thiên hương, khuyên Sở Phong lên đường đi Phương Trượng tiên đảo sớm một chút.
"Đi tìm những Thần Tử, Thánh Nữ khác tán gẫu? Ân, nên tiêu hóa thành quả đạt được lần này trước đã." Sở Phong lẩm bẩm.
Hắn cõng thanh đồng kiếm khí lên đường, vừa đi vừa lấy ra quyển bí sách trận vực đó, thô sơ giản lược xem.
Bí sách trận vực lấy đặc thù kim loại chế thành, mỗi trang đều là mảnh kim loại, phía trên có khắc rất nhiều ký hiệu lít nha lít nhít, giống như là Thiên Thư.