Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 838 - Chương 854: Nổi Lên (2)

Thánh Khư Chương 854: Nổi lên (2)

Khổn Linh Thằng, thứ này khó chơi nhất , bình thường mà nói, có thể đủ trấn áp tiến hóa giả Gia Tỏa cảnh.

Có một sợi dây thừng như này ở đây, dưới tình huống bình thường mà nói, đủ để bắt lấy Sở Phong.

Sưu!

Sở Phong lui lại trong nháy mắt, hai tay cầm kiếm, đột nhiên phát lực, hai tay sáng chói chói mắt, đem rất nhiều năng lượng quán chú vào trong kiếm thể, sau đó ra sức một kích.

Keng!

Sở Phong một kiếm bổ trúng Khổn Linh Thằng, phát ra tiếng kim loại va chạm, cuối cùng sợi dây thừng này đứt gãy, không địch lại thanh đồng kiếm khí.

Lần trước, Hàn Văn Trạch và Hoàng Vi Nguyệt đi truy nã Sở Phong, liền từng vận dụng một sợi Khổn Linh Thằng như vậy, lúc ấy hắn trút xuống hỏa tinh đốt đứt sợi dây thừng đó.

Mà lần này, Sở Phong trực tiếp hơn, một kiếm chém đứt!

Sở Phong hai mắt hàn quang lấp lóe, đám người này có chuẩn bị mà đến, từng cái cầm bí bảo trong tay, một cái sơ sẩy liền sẽ bị bọn họ bắt được, đều đáng chém.

"Thương thương thương. . ."

Hắn huy động kiếm khí, quyết chiến với bốn người còn lại, liên tiếp đánh tan bí bảo, phù một tiếng, một người đầu người bay lên, máu tươi dâng trào.

Xoẹt xoẹt!

Một kiếm xẹt qua, một người khác bị chém ngang lưng.

Phốc!

Người thứ ba bị Sở Phong một kiếm xuyên thủng cái trán, mất mạng.

Đại chiến kịch liệt, cuối cùng phù một tiếng, Sở Phong lại một lần huy động thanh đồng kiếm khí, chém rụng đầu người cuối cùng, đầu người nhanh như chớp lăn xuống trên mặt đất.

Sở Phong sắc mặt âm tình bất định, có người một hơi xuất động năm vị cao thủ thì cũng thôi đi, đều đã đột phá mười đạo gông xiềng, quan trọng nhất là đều cầm bí bảo trong tay!

Phải biết bây giờ hắn là trên danh nghĩa thiên tuyển chi tử, các phương đều đang lôi kéo, hôm nay lại có thể có người bắt đầu tới giết hắn, khiến cho sắc mặt hắn trở nên ngưng trọng.

Nếu như trên người không có ẩn chứa hỏa tinh Kim Cương Trác và thanh đồng kiếm khí này, sợi Khổn Linh Thằng đó sẽ rất khó đối phó, có lẽ hắn sẽ bị bắt được.

Hiển nhiên, người tới không biết trên người hắn có bí khí có thể đối phó Khổn Linh Thằng.

"Người của Bồng Lai tiên đảo." Sở Phong sắc mặt u ám, bởi vì hắn ngửi được mùi tanh mặn của gió biển từ trên người của những người này, thật ra mùi đó rất nhạt, những người này cũng chỉ là vượt qua Đông Hải mà thôi, cũng không có dính nước biển, chỉ bị gió biển thổi qua như vậy, có thể lưu lại bao nhiêu hương vị?

Tiến hóa giả bình thường cũng không ngửi ra được, chỉ có thể nói thần giác của Sở Phong quá mạnh!

"Là thiếu chủ có được Độc Giác Thú của nhà họ Trần đó chỉ điểm sao, ngươi muốn chết!" Thần sắc hắn lạnh lẽo.

Trước đó Sở Phong còn có chỗ kiêng kỵ đối với Bồng Lai, bây giờ biết, bọn họ giống như sinh linh ở vực ngoại, còn muốn chạy ra bí cảnh cũng có độ khó nhất định.

Trước mắt, đại cao thủ chân chính ra không được, hắn có gì có thể kiêng kỵ!

Sở Phong nhìn chăm chú phương xa, tinh thần lực lao ra hơn trăm dặm, không phát hiện địch nhân.

Thiếu chủ của nhà họ Trần trong Bồng Lai đó trực tiếp phái người giết hắn, xem ra người này cực kỳ tự cao, không cho phép người khác đối nghịch, sau khi Độc Giác Thú bị giết lập tức lựa chọn trả thù.

"Cũng không phải ta giết!" Trong lòng Sở Phong có một luồng khí nóng.

Ngày đó, một kẻ đánh xe, một con Độc Giác Thú thản nhiên xông tới núi Tử Kim, kiêu ngạo lớn nha, triệu hoán Sở Phong đi gặp thiếu chủ của nhà họ Trần.

Lúc đó, một người một thú đó không nhìn tiến hóa giả trên địa Địa Cầu, tươi cười với hàng lâm giả tới từ vực ngoại, loại tư thái đó thực sự để cho người ta nhìn không được.

Phải biết, Bồng Lai di tộc tự cho mình là chính thống của Địa Cầu.

Kết quả là Độc Giác Thú bị đám người Hoàng Thông, Diệp Lan đánh giết, cũng nướng chín, bây giờ vị thiếu chủ này của Bồng Lai tiên đảo đem sổ sách tính tới trên đầu hắn?

"Thật sự cho rằng ta dễ ức hiếp hả? !" Trong mắt Sở Phong có thần mang nổ bắn ra, tuôn ra sát khí mãnh liệt.

Từ đầu đến cuối hắn đều không có động thủ với một người một thú đó, ngược lại lại bị để mắt tới, hôm nay Bồng Lai trực tiếp có năm tên cao thủ vượt biển mà tới giết hắn, vị thiếu chủ của nhà họ Trần đó ngang ngược cỡ nào? !

"Nói mình là chính thống, còn tưởng rằng mình là chủ nhân của viên tinh cầu này? Muốn chém giết muốn róc thịt, tùy vào ý của ngươi? !" Sở Phong phun ra một ngụm trọc khí, bình phục nỗi lòng.

Bồng Lai, một mạch đó của thiếu chủ nhà họ Trần, xông vào chỗ sâu nào đó trong danh sơn, đang nhiệt liệt truy cầu một vị Thánh Nữ đến từ vực ngoại.

Sở Phong suy nghĩ một phen, bây giờ không có thời gian phân cao thấp với vị thiếu chủ của nhà họ Trần này, hẳn là mau chóng tăng lên chính mình, không thể bị dở dang, có cơ hội lại đi trừng trị hắn ta.

Trong mấy ngày nay, hắn ở Hoàng Sơn nghiên cứu địa thế, nghĩ trăm phương ngàn kế tiếp cận gốc cây táo cổ đó, thỉnh thoảng dẫn dắt ra Thái Dương Hỏa Tinh, trận vực tạo nghệ tăng lên rất nhanh.

"Trong lòng núi này, hoặc là nói trong miệng giếng này, khẳng định có thứ gì."

Sở Phong lần nữa tiếp cận cây táo, nó cắm rễ ở trên vách đá dựng đứng, hắn dùng Hỏa Nhãn Kim Tinh, hai chùm sáng nhấp nháy, thấy rõ, ngọn núi này tựa như là một cái giếng, bên trong ẩn chứa nồng đậm Thái Dương Hỏa Tinh.

Thế nhưng là, cho dù là năng lực của Hỏa Nhãn Kim Tinh cũng có lúc cạn kiệt, không có khả năng nhìn xuyên Hỏa Tinh Chi Tỉnh trong một ngọn núi.

"Cây táo này có thể là một đoạn mầm non của thánh căn, bây giờ còn kém xa khí tượng của thánh dược, nhưng mấy năm sau nói không chừng liền có thể dần dần hiện ra dược hiệu."

Sở Phong nhìn chằm chằm nơi này không rời mắt, ở trong tất cả tòa danh sơn đều có sợi rễ của Thánh Thụ, bọn chúng sẽ không khôi phục trong chớp mắt, mà là từ từ khôi phục.

Hắn nghiên cứu Trận Vực Thiên Thư mà Thánh Nữ Dương San tặng hắn, không ngừng thực tiễn trong này, ngộ ra rất nhiều nội dung trong sách, cái này khiến hắn tràn ngập cảm giác vui sướng khi thu hoạch.

Hai ngày sau, Sở Phong rốt cục tới gần cây táo, đây là bởi vì hắn lĩnh hội bí sách, tiến lên rất xa trong lĩnh vực này, giai đoạn bây giờ trên Địa Cầu không người có thể bằng!

Mà hết thảy này đều là hắn tự học đoạt được.

Thành tựu ngộ tính bực này, cho dù đến trong tinh không cũng phải khiến cho vô số nhà nghiên cứu trận vực kinh ngạc đến ngây người, bị danh túc biết được khẳng định phải đánh nhau vỡ đầu tranh nhau nhận hắn làm đồ đệ.

Nói theo một ý nghĩa nào đó, thiên phú của Sở Phong ở trên trận vực có chút doạ người!

Mùi hương đậm đặc xông vào mũi, sau khi phá vỡ trận vực ở nơi đây, mùi thơm ngát của Hỏa Táo vọt thẳng đi ra, thực sự mê người, cả cây già rất xanh ngắt, tán cây to lớn, nhưng cả cây cũng chỉ có mười mấy cái trái cây mà thôi.

Bích diệp xanh mơn mởn, mười mấy trái Hỏa Táo đều nhấp náy nở rộ hào quang như một ngọn đèn lồng nhỏ, đều to bằng nắm đấm, toàn thân kim hoàng, nhìn xem liền rất mê người.

Sở Phong trực tiếp ngắt lấy một trái Hỏa Táo, há miệng liền cắn, dù sao có nhiều như vậy cũng đủ cho hắn đi luyện dược, hắn muốn thử xem dược tính như thế nào.

Bình Luận (0)
Comment