Hiển nhiên kỵ sĩ nọ đang muốn nói đến Sở Phong, đồng thời cũng đang trách cứ những kỵ sĩ khác.
Sở Phong nghe vậy, không biết là nên giận, hay nên cười, những đồ tể, đao phủ máu lạnh này, bọn họ gọi tiên dân là nghịch chủng, mà theo bọn họ nghĩ, một nam tính vượt qua mười tám tuổi chính là nghịch chủng không thể để lại, hẳn là phải diệt tuyệt mới đúng.
Đây là tàn khốc cỡ nào, bá đạo và máu lạnh cỡ nào, hiện trạng bi ai , khiến cho những phụ nữ trẻ em và người già yếu đó bất lực và tuyệt vọng.
Ầm ầm!
Một tiểu đội nhân mã chạy đến, chừng mười người, đều mặc lấy áo giáp thanh đồng, trong miệng phát ra tiếng kêu cổ quái, mang theo tiếng cười hưng phấn, ánh mắt ngoan lệ, hằm răng trắng sáng như tuyết, phóng tới Sở Phong.
Sở Phong xương trán phát sáng, vô số nam châm trên mặt đất sáng lên, đều bị chùm sáng tinh thần từ trong cái trán của hắn bay ra bắn trúng, hắn đang khắc ký hiệu lên trên nam châm, làm cho cộng minh.
Sau đó, vô số nam châm bay ra, lần này từng sợi dây nhỏ thi nhau tái hiện, oánh oánh phát sáng, từng tia từng sợi, tinh mịn kéo dài, còn nhiều hơn lúc mới nãy.
Dây nhỏ phát sáng, liên kết với nhau, giống như là một cái mạng nhện óng ánh mà xán lạn, đón lấy và bao phủ bọn họ, đây cũng không phải là trận khí thưa thớt như vừa rồi.
Phốc!
Theo thân thể của tên kỵ sĩ thứ nhất bị che phủ, thân thể của hắn ta giống như là bị đao tước, hóa thành vô số miếng thịt, sau đó những tên thiết kỵ đang hò hét xong tới cũng đi theo bước chân của hắn ta.
Vùng đất này có chút huyết tinh, sau khi cái mạng nhện phát sáng đó trùm xuống, chỉ có mắt lưới là an toàn, những chỗ khác đều như là lợi kiếm chém qua, cho nên người và tọa kỵ đều bị cắt chém thành vô số miếng thịt!
"A. . ."
Có người trước khi chết phát ra tiếng kêu thảm, bọn họ rất hung ác điên cuồng, nhưng ở trước mặt tử vong cũng sợ hãi, rất là thê lương.
Một màn này, khiến cho những phụ nữ và trẻ em đang cố gắng chạy trốn đều rất giật mình, lại có thể có người đang tuyệt sát những đao phủ đó.
"Ở trong bọn già yếu tàn phế này, thế mà trà trộn vào tới một con côn trùng răng nhọn, dám đả thương thủ hạ của ta, bắt hắn lại cho ta!"
Kỵ sĩ khổng lồ giống như núi nhỏ đó u lãnh nói, lần nữa hạ mệnh lệnh.
Hắn ta là một tên cự nhân, lại thêm làn da màu tím đen, khiến cho hắn ta nhìn phi thường hung mãnh, trong tay cầm một cây trường kích, sai người đi bắt giết Sở Phong đồng thời hắn ta cũng tự mình chạy đến.
Ở dưới trướng của hắn ta là một con voi ma mút, rất cao lớn, dài chừng vài trăm trượng, ngà voi trắng như tuyết vươn dài, cong vút như hai thanh đao, bắt đầu chạy đất rung núi chuyển.
Xung quanh có rất nhiều bãi máu, vậy cũng là tiên dân, trước đây không lâu bị con voi ma mút đặc thù này giẫm đạp mà chết, mười phần thảm liệt.
Sở Phong càng thêm tỉnh táo, dù là trong lồng ngực hắn đang có sát ý sôi trào, hắn cũng vẫn đang giữ cho đầu óc tỉnh táo, lựa chọn bố trí trận vực hợp lý nhất tới giết địch.
Đám kỵ sĩ đánh tới đó, kinh nghiệm phong phú, cách rất xa liền bắt đầu xuất thủ, năng lượng bị binh khí tăng phúc, dọc theo binh khí lóe ra, muốn cự ly xa chém giết Sở Phong.
Bất quá lần này Sở Phong bố trí là trận vực có tính phòng ngự, ở phía trước của hắn, giống như là có một cái vũng bùn, những sợi tơ phát sáng đó càng thêm dày đặc, chồng chất cùng một chỗ, có thể hấp thụ năng lượng bay tới, gia cố bản thân.
Trận vực mang tính phòng ngự - Nê Chiểu, bố trí rất viên mãn.
Cho đến khi đám kỵ sĩ đó vọt tới, nó đã hấp thụ đủ nhiều năng lượng, thiết kỵ không nhìn thấy những "trận khí" này, như ong vỡ tổ lao đến.
Quả nhiên, tựa như là xâm nhập đầm lầy, sau khi đi vào liền bị đình trệ, bọn họ càng giãy dụa thì sẽ càng lún sâu xuống.
Đến cuối cùng, một đám người kêu rên, sức sống toàn thân bị xói mòn sạch sẽ, bị tươi sống "chết chìm" ở bên trong.
"Giết!"
Cự nhân cưỡi ở trên voi ma mút , màu da là màu tím sậm đó rống to một tiếng, hắn ta tự mình đánh tới.
Tên đầu lĩnh này rất đáng sợ, trường kích trong tay đâm ra, chùm sáng kinh thiên, cách không đánh tới phía của Sở Phong, oanh một tiếng, trận vực phòng ngự —— Nê Chiểu, bị hắn ta đánh xuyên qua, trực tiếp nổ tung.
Sở Phong lướt ngang qua một bên, năng lượng do trường kích phát ra bay qua, oanh bạo một ngọn núi đá lớn ở phía xa.
Voi ma mút tru lên, phát ra khí thế hung ác, nhảy lên một cái, thế mà tuyệt đối không chút vụng về, như là phi hành, có thể vượt qua ngọn núi lớn, rất kinh người.
Loại tốc độ này quá nhanh, phịch một tiếng, khi nó rơi xuống, đáng thương đáng tiếc, có mấy tiên dân đi đứng không tiện, do chiến đấu trước đó mà đã mất đi hai chân, bây giờ không tránh kịp, bị voi ma mút đạp thành thịt nát, đến chết đều không có thể hừ ra một tiếng.
"Súc sinh!"
Sở Phong trong lòng có lửa giận hừng hực, dù là đại khái đoán được đây cũng không phải là tiên dân thật sự, nơi đây hẳn là một loại sân thí luyện, đang mô phỏng lại tình trạng năm đó, nhưng hắn vẫn thấy đau buồn trong lòng.
Sau một khắc, Sở Phong biến mất, tên cự nhân kỵ sĩ này quá mạnh, ngay cả con voi ma mút đó cũng rất dữ tợn, tiến hóa giả bình thường không đối phó được nó.
Sở Phong bố trí xuống, trận vực phòng ngự - Quỷ Vụ.
Nơi này, từ trường giá trị hỗn loạn, lại mang theo sát cơ, mê vụ khiến cho người ta bị mất đi cảm giác về phương hướng, sẽ bị vây ở bên trong, đây là bản thân cấp của trận vực Quỷ Đả Tường.
Quả nhiên, tên cự nhân kỵ sĩ này xông tới liền không tìm được Sở Phong.
Sở Phong nếm thử mấy lần, trận vực tấn công bình thường căn bản không giết được kỵ sĩ người khổng lồ này, hắn ta da dày thịt béo, trong cơ thể ẩn chứa năng lượng mênh mông, có thể ma diệt các loại sát cơ, đánh tan trận khí.
Đây mới thực là đại cao thủ.
Bất quá, một loại trận vực tấn công không được, vậy liền hai loại, hai loại không được liền ba loại. . . Thăng cấp mấy lần, không ngừng bố trí, chồng chất vào nhau.
"Nghịch chủng, quay lại đây nhận lấy cái chết! Tộc đàn của các ngươi nên bị hủy diệt, cái gì mà chiếu rọi Chư Thiên, hai người kia đều bị đánh bạo, biến thành đồ ăn cho tọa kỵ của các đại nhân, cái gì Thánh Sư, cũng sắp vẫn lạc, có đại nhân tự mình giáng lâm đi giết hắn ta, các ngươi lại không người có thể nghịch thiên, nghịch chủng còn sót lại đều muốn đi chết!"
Cự nhân kỵ sĩ nhẹ nhàng nói, nhưng rất lạnh lùng.
Hắn ta đang lùi lại, muốn rời khỏi quỷ vụ, nhưng trong lúc nhất thời khó mà thoát khốn.
Ầm ầm!
Cuối cùng, Sở Phong gộp chồng lại bốn loại trận vực tấn công cỡ nhỏ, đem hắn ta vây khốn, sau đó cuồng bạo tiến công.
Ầm!
Đầu vai bên phải của cự nhân nổ tung, cánh tay rơi xuống, hắn ta nổi giận gầm lên một tiếng, đổi một cái tay khác cầm trường kích, quét về phía tứ phương.
Sau một khắc, một vệt sáng đánh trúng xương trán của voi ma mút, khiến cho đầu lâu của nó phá toái, thân thể khổng lồ ầm vang ngã xuống, cự nhân đó cũng rơi xuống theo.