Chỉ cần Sở Phong dám đặt chân, Vũ Văn Phong thề, sẽ khiến cho hắn sống không bằng chết, khiến cho hắn hối hận đi đến thế giới này, dùng đủ kiểu tra tấn huyết tinh nhất, khiến cho hắn dở sống dở chết!
Ầm!
Tại tất cả mọi người nhìn soi mói, Sở Phong động, hắn thật sự đặt chân vào trong không gian chồng chất, trực tiếp xông vào.
"Tốt, ngươi có gan!" Vũ Văn Phong gào to, cảm thấy ngoài ý muốn, lạnh lẽo nói: "Tới đây đánh một trận!"
Tay của hắn ta hơi run rẩy, đó là kích động, còn có hưng phấn, nhẫn nhịn đã lâu, giờ đã có thể ra tay với tên thổ dân này, muốn để cho hắn kêu rên, hối hận sống ở thế gian này!
Bạch Thanh chấn kinh, cô ta cũng không ngờ được, Sở Phong lại dám đi tìm đường chết, không biết trời cao đất rộng như thế, không biết sống chết.
Thần Tử Kê Lăng, Thánh Nữ của Yêu tộc Kỷ Huyên cũng đều ngạc nhiên, khó có thể tin, không ngờ rằng Sở Phong sẽ làm chuyện không khôn ngoan như thế, đây là đang tự tuyệt đường sống.
Lâm công chúa ngẩn người, cô ta cảm thấy Sở Phong làm như vậy không khác gì là đang tự sát!
Nhưng mà, mọi người còn chưa hết kinh ngạc thì động tác tiếp theo của Sở Phong khiến cho tất cả mọi người đều trợn mắt hốc mồm.
Hắn bước một bước vào, bước thứ hai lại vèo một cái, lùi trở về, hơn nữa còn lui rất xa, trơn trượt như một con lươn thành tinh.
Tình huống như thế nào?
Tất cả mọi người không hiểu, không phải thanh thế to lớn, khí thôn sơn hà sao, sao hắn lại không có cốt khí như vậy được, vừa mới đi vào lại trốn ra?
Đây là lâm trận khiếp đảm, triệt để sợ hãi sao?
Cho đến khi Sở Phong quang minh lẫm liệt, chững chạc đàng hoàng gào to, mọi người mới hiểu rõ tình huống như thế nào, lập tức tất cả đều hóa đá, vẻ mặt như là nhìn thấy quỷ.
"Bạch Thanh, còn không mau tới nhận chủ, bản tọa vừa mới đi vào trong không gian chồng chất, tới thực hiện lời hứa!" Hắn bộ dáng nghiêm túc, giống như là mới làm một chuyện lớn lao dữ lắm.
"¥#@%&. . ."
Tất cả mọi người hóa đá, bị tư thế này của hắn khiến cho kinh ngạc đến ngây người.
Ngay cả Khổng Tước Vương, Cửu Mệnh Miêu Vương đều cứng họng, âm thầm thở dài, da mặt này dày tới cỡ nào chứ! ?
"Ta đánh giá thấp hắn." Thánh Nữ của Yêu tộc Kỷ Huyên thở dài, sau đó lại bổ sung nói: "Còn mặt dày hơn cả tưởng tượng của ta, đúng là mặt dày tâm đen, khó trách có thể luôn nhảy nhót tưng bừng."
Về phần trong không gian chồng chất, Bạch Thanh mới đầu là khó hiểu, ngạc nhiên, sau đó giận tím mặt, đây thật là khinh người quá đáng. Cô ta muốn nguyền rủa, nghịch chủng này huy động nhân lực, chính là vì trêu đùa cô ta?
"Bạch Thanh, ngươi muốn nuốt lời sao, còn không qua đây chào!" Sở Phong ở phía xa hô.
"Ta @# ¥. . ." Bạch Thanh bão nổi, lời mắng chửi thô tục cũng nói ra, quát lớn một tiếng, đồng thời cô ta vọt tới biên giới của không gian chồng chất, thỏa thích thi triển bí thuật, công kích từ cự ly xa.
Trên thực tế, một đám thiết huyết kỵ sĩ con mắt cũng đều đỏ lên, như phát điên đi tới biên giới, điên cuồng công kích, chỉ hận không thể trực tiếp đánh nổ Sở Phong.
Nhưng mà, khoảng cách thực sự quá xa, căn bản vô dụng!
Theo bọn họ nghĩ, thổ dân này quá không biết xấu hổ, hoàn toàn là đang trêu đùa bọn họ, lẽ nào lại như vậy!
Sở Phong híp mắt lại, âm thầm đánh giá, hiệu quả cực kỳ tốt!
Đám người này đều bị chọc giận, tất cả đều đi vào biên giới của không gian chồng chất.
Chỉ có Vũ Văn Phong rất trầm mặc, đứng trong chỗ sâu trong không gian chồng chất, không nhúc nhích, lúc này hắn ta giống như là một pho tượng đá, yên tĩnh im ắng.
Chủ yếu là, hắn ta vô cùng phẫn nộ, bị thổ dân trong mắt của hắn ta liên tục giày vò, nếu như bị lan truyền ra ngoài mà nói, hắn ta còn uy nghiên gì nữa?
Cho dù hắn ta có giết tên nghịch chủng này cũng là chuyện vô bổ, chuyện vừa đã xảy ra đã không còn có thể thay đổi nữa!
Vũ Văn Phong ỷ vào thân phận của mình, đứng ở trong chỗ sâu trong không gian chồng chất, không nhúc nhích, hắn ta cho rằng Sở Phong sẽ không tiến đến, hành động của hắn cũng là vì muốn nhục nhã hắn ta mà thôi.
Giờ khắc này, hai mắt ta của hắn u lãnh, gần như trống rỗng, đang yên lặng suy nghĩ, đang suy nghĩ sau này khi đặt chân tới không gian Địa Cầu, làm sao diệt cửu tộc của Sở Phong, giết tới trong lòng của hắn ta rỉ máu, đau đến không muốn sống mới thôi!
Khóe miệng Sở Phong nở nụ cười, chỉ là nụ cười này có chút lạnh.
Trong dự tính của hắn, phải giày vò mấy lần mới có thể đạt tới cái hiệu quả này, không ngờ lại thuận lợi như vậy, lúc này mới bắt đầu thì đã đạt tới tiêu chuẩn tấn công của hắn.
Bây giờ không cách nào đánh giá thực lực của Vũ Văn Phong ở phía xa, chỉ có Bạch Thanh và một đám kỵ sĩ ở gần đó, dán sát vào biên giới của không gian chồng chất, gầm thét trong đó, chỉ hận không thể giết ra tới.
Sở Phong đang chuẩn bị, trong mắt tinh mang ẩn hiện, đã sớm quan sát thấu triệt đị thế ở xung quanh!
Sau đó, hắn liền muốn phát động!
Lúc này, hầu như không có ai tin tưởng hắn sẽ xông vào trong không gian chồng chất, không dám tiến công, đều cho rằng hắn là đang trêu đùa Vũ Văn Phong.
Thậm chí, có người lộ ra vẻ khinh thường, cho rằng hắn làm như vậy giống như là một tên dở hơi, căn bản không đủ để xứng đôi với thân phận thiên tuyển chi tử của hắn, không đủ ổn trọng, không thành được đại sự!
Nhưng mà, sau một khắc, tất cả mọi người trợn to con ngươi, sau đó kinh dị, cả đám đều rung động!
Sở Phong động, cuồng bạo vô cùng, mãnh liệt như là núi lửa phun trào, lưng đeo một đôi quang dực, thần khí sôi trào, cung cấp năng lượng cho hắn, cực tốc phóng tới không gian chồng chất.
Quá đột nhiên, hầu như không có người ngờ tới, thời khắc cuối cùng hắn lại phát động, dám lấy trứng chọi đá!
Đương nhiên, đây chỉ là ảo giác của mọi người, nghĩ lầm loại hành động này sẽ khiến cho hắn vẫn lạc.
Trong chớp mắt thì có kết quả, cà sa trên người Sở Phong phát sáng, ánh sáng đỏ giống như đại dương chập trùng, hắn kích hoạt uy thế chân chính của trận vực bí bảo này.
Đương nhiên, quan trọng nhất là dưới mặt đất, thần quang dâng lên, đó là trận vực có sẵn ở bên trong danh sơn, đang thức tỉnh, đang bị kích hoạt, giảo sát hết thảy.
Nơi này cũng không phải nơi khác, mà là núi Lư, một trong những danh sơn nổi tiếng nhất trong thiên hạ!
Ở trong loại khu vực này cũng không hề thiếu trận vực, lấy năng lực mà Sở Phong học được ở trên mặt trăngthì làm sao có thể không cảm ứng được, hắn đã quan sát thấy từ trước!
Lại thêm Hỏa Nhãn Kim Tinh toàn diện mở ra, có thể nhìn thấu hết thảy.
Hắn không chỉ có kích hoạt trận vực, hơn nữa xương trán phát sáng, còn đang sửa chữa trận vực, dùng tinh thần lực hoàn thành khắc phù văn trong nháy mắt!
Đồng thời, trong bình không gian trên người hắn, vô số nam châm bay ra, bao phủ dãy đất phía trước, đây là từng trận vực triều dâng, hắn tiến công như phát điên!
Giờ khắc này, cà sa màu đỏ trên người hắn run run, như phô thiên cái địa, phối hợp với trận vực xung quanh, khiến cho vùng đất này khí sát phạt ngập trời!