Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 938 - Chương 954: Con Đường Mạnh Nhất (2)

Thánh Khư Chương 954: Con đường mạnh nhất (2)

Quân Đà muốn tiến vào Trái đất, giết chết cô gái kia, nhưng ông ta lại không có khả năng, không đánh vào được.

Còn nữa, Quân Đà không hiểu, ngay cả tinh cầu của ông ta không có rùa Tinh Hạch thuần huyết trẻ tuổi, vậy thúc thúc của công chúa Yêu tìm được tám quả trứng đó ở đâu?

Núi Long Hổ, Sở Phong nấu trứng cả nửa ngày cũng không chín, cuối cùng chỉ có thể bỏ qua nồi sắt, vận dụng năng lượng hỏa diễm, trực tiếp nấu chín trứng á thần thú này.

Sau nửa khắc, vỏ trứng rùa nứt ra, tràn ngập mùi thơm, rốt cuộc thì cũng đã chín.

Công chúa Yêu hờ hững nói: “Thử xem hương vị như thế nào. Ta biết còn có một tổ trứng rùa Tinh Hạch được phong ấn bên trong một tinh cầu, đến lúc đó có thể đi móc.”

Bên ngoài Trái đất, Quân Đà cuối cùng cũng biết được lai lịch của tám quả trứng thần này. Nó có xuất xứ từ tinh cầu cổ mà ông ta không biết, bây giờ đã được khai quật ra.

Ông ta vô cùng e dè, chẳng lẽ còn có ổ trứng rùa Tinh Hạch thứ hai? Nếu là như vậy, ông ta sẽ suy nghĩ đến việc trao đổi lợi ích với công chúa Yêu.

Quân Đà muốn âm thầm liên lạc với công chúa Yêu. Nếu thật sự vẫn còn một ổ trứng thần, cho dù tạm thời ông ta cúi đầu cũng được.

Trên bình đài Nguyên Thú, rất nhiều lão gia hỏa đều động dung. Yêu Yêu Thành Tiên đã nắm chắc mệnh môn của Quân Đà, đồng thời các nhân vật nổi tiếng cũng muốn liên hệ với Yêu Yêu Thành Tiên trao đổi trứng rùa Tinh Hạch.

“Vị trứng gà, ngoại trừ mùi thơm thì ăn chẳng có cảm giác ngon gì cả.” Ở núi Long Hổ, Sở Phong lên tiếng.

Hắn vừa nói xong, trên bình đài Nguyên Thú ồn ào náo loạn.

Trứng thần rùa Tinh Hạch lại bị ví thành trứng gà? Đây là lần đầu tiên từ lúc khai thiên tích địa đến giờ mới nghe. Đây là chuyện bại gia đáng xấu hổ hay là thấp điệu khoe khoang?

Một số lão giả dậm chân đấm ngực, cảm thấy đây là một hành động rất đáng chê cười và lãng phí.

Còn đám thanh niên thì ước ao ghen tỵ. Đây chính là trứng của á thần thú. Có thể ăn được một miếng đã là phước đức tám đời, còn chê ỏng chê eo, không sợ bị trời đánh sao?

Bên ngoài Trái đất, Quân Đà chung quy không thể nhịn được nữa. Ông ta nhảy ra khỏi chiến xa, hai mắt như thiểm điện chăm chú nhìn bên dưới. Ông ta đã lộ ra chân thân của mình.

Dáng người ông ta không cao nhưng rất cường tráng, dung mạo không nhìn thấy rõ vì bị hỗn độn bao phủ. Lúc này, ông ta phát ra tiếng gầm.

Công chúa Yêu gật đầu: “Đúng là cái mùi đó. Nếu ướp gia vị vào trứng rùa Tinh Hạch, xem nó là món ăn phụ thì cảm giác sẽ tốt hơn một chút.”

Rất nhiều người nghe xong đều hóa đá. Đây là kinh nghiệm đã từng ăn sao? Yêu tiên tỷ tỷ này quá nghịch thiên. Trong quá khứ khẳng định là ăn không ít.

Trên bình đài Nguyên Thú, rất nhiều người giống như hăng tiết vịt, không khỏi kêu to, bội phục sát đất vị thiên nữ bản lĩnh nghịch thiên này. Nàng ta đã ép cổ thánh phải nổi điên, nhưng lại không dám chấp nhận lời khiêu chiến quyết đấu sinh tử của nàng. Nàng ấy sao mà kinh diễm và bá khí quá!

Mặc dù Sở Phong nói như thế, nhưng ngay từ lúc ban đầu hắn đã cảm nhận được dược hiệu, toàn thân dâng lên một ráng mây màu bạc, một luồng nguyên khí nồng đậm đang khuấy động trong máu của hắn.

Yêu Yêu Thành Tiên vung tay lên, khiến cho núi Long Hổ biến mất khỏi bình đài Nguyên Thú, không để cho người khác nhìn trộm màn kế tiếp.

Đồng thời, nàng ngẩng đầu nhìn thiên khung, nói: “Mấy người đi đi, ở lại thì còn có ý nghĩa gì?”

Trên bầu trời, ba đại thánh nhân, hai đạo đồng, Âm Cửu Tước, còn có đầu lĩnh tộc Cơ Giới và tộc Tây Lâm, tất cả đều im lặng. Thật sự quá mất mặt.

Dứt lời, công chúa Yêu vung tay lên, sương trắng bao phủ toàn khu vực, đồng thời nàng còn lấy ra một cây dù thanh kim che đậy lại nơi này, ngay cả thánh nhân cũng không thể nhìn trộm.

“Thời gian không còn nhiều, ta chỉ nói điểm chính, ngươi nhất định phải cẩn thận lắng nghe.” Công chúa Yêu vẫn mỉm cười như cũ, nhưng lại khiến Sở Phong run lên. Cho dù bên trong cơ thể của hắn đang khô nóng, ngân quang sôi trào, khí tức sinh mệnh bổn nguyên đang lan tràn mãnh liệt như đại hải, hắn cũng bắt bản thân phải tĩnh tâm, cẩn thận lắng nghe.

“Cảnh giới Gông Xiềng rất quan trọng, nhưng lại bị người ta coi thường nhất.” Chỉ một câu thôi cũng đủ để Sở Phong phải nghiêm túc vô cùng, không dám bỏ lỡ một chữ.

“Thế gian đều nói đánh gãy mười hai gông xiềng đủ để tiến vào cảnh giới Tiêu Dao. Điều này không sai, nhưng muốn trở thành một cao thủ cái thế, bước ra khỏi con đường của mình, chân chính có một ngày vô địch tinh không. Câu nói như vậy là sai, là hoang ngôn, là cạm bẫy, lừa dối rất nhiều người đi vào con đường sai trái.”

Mái tóc công chúa Yêu óng ánh, ánh mắt sáng động lòng người, mỉm cười một cách nhẹ nhàng. Phong thái của nàng vẫn tuyệt thế. Nàng đang nói đến điều kiện cần thiết để trở thành cường giả tối cường, được xưng tụng là bí truyền.

Sở Phong thỉnh giáo: “Nhân thể có tổng cộng bao nhiêu gông xiềng?”

“Có người nói ba mươi sáu, cũng có người nói bốn mươi chín, còn có người nói năm mươi.” Công chúa Yêu đáp, đồng thời nói cho hắn biết, tiêu chuẩn phân chia cũng khác nhau, tất nhiên sẽ có kết quả khác nhau. Có người chỉ nhìn gông xiềng lớn, có người coi trọng gông xiềng nhỏ bé nhất.

“Muốn vô địch dưới tinh không này, phải mở hết tất cả gông xiềng.” Công chúa Yêu nói.

Sở Phong lập tức cau mày. Bây giờ hắn chỉ mới mở được mười hai gông xiềng. Chẳng phải vẫn còn một khoảng đường xa nữa sao? Phải mất đến ngày tháng năm nào mới đi xong đây?

“Đối với Nhân tộc ta mà nói, muốn xé đứt toàn bộ gông xiềng, trong tình huống bình thường sẽ rất khó khăn. Ngươi cần phải biết mỗi một đạo gông xiềng nằm ở chỗ nào, tiến hành nấu luyện qua năm tháng. Bây giờ ngươi gặp được cơ hội tốt, hành tinh mẹ khôi phục, thời gian không còn bị giới hạn. Tu luyện một năm ở đây bằng mười năm nơi khác, thậm chí còn nhiều hơn. Ngoài ra còn được thánh dược tẩy lễ, mở ra gông xiềng toàn thân, vô củng triệt để chứ không cần dần dần. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi phải bất tử trong quá trình này.”

“Ta có thể chịu đựng được.” Sở Phong rất kiên định, nói: “Tỷ tỷ nói thánh dược chính là bàn đào, thảo hoàn đan trên tế đàn Phong Thiện Chi Địa sao?”

“Không sao, cơ duyên của ngươi sẽ do ngươi tự lấy.” Công chúa Yêu gật đầu.

Sở Phong nói: “Ta nghe nói tỷ tỷ một mình đến chỗ sâu nhất trong Côn luân, muốn đến quê hương của vạn thần để hái trái cây do tổ căn bàn đào kết xuất nhằm cứu một người. Tại sao ngươi lại không đi với ta đến Phong Thiện Chi Địa để mang bàn đào xuống?

“Người ta muốn cứu sống chính là ta. Ta phải đợi tổ căn bàn đào chín mùi, khi đó nó mới có tác dụng đối với ta. Bàn đào ở Phong Thiện Chi Địa không phải là tổ căn. Tế phẩm ở đó không biết đã bày ra bao nhiêu năm, dược hiệu tiêu hao không ít, vô dụng đối với ta, nhưng lại đủ đối với ngươi.”

Khi công chúa Yêu nói người muốn cứu là mình, nàng vẫn mỉm cười, chẳng có gì thương cảm, hoàn toàn coi nhẹ sinh tử, giống như buồn vui đã hoàn toàn cách biệt với nàng.

Bình Luận (0)
Comment