Nguyên Ma, một cường giả trẻ tuổi tóc đen, ánh mắt như mãnh thú, mang theo dã tính, kiệt ngạo bất tuần.
Ở trong vực ngoại tinh không, danh khí lớn doạ người, đã từng dung một giọt ma huyết đánh giết một vị Thần Tử, đã từng một mình xâm nhập một viên tinh cầu, hàng phục tất cả thổ dân, tuổi còn trẻ thì đã có được một viên tinh cầu thuộc về bản thân mình.
Hắn ta còn từng đổ chiến với một vài Thánh Tử, một người thắng một đám người, từ đó chấn động tinh không, khi nhắc tới hắn ta, ấn tượng đầu tiên mà người ta nghĩ tới đó là dã tính, lãnh khốc, cường đại.
Trong mắt rất nhiều người, hắn ta không thể chiến thắng!
Cho dù là Phục Hoang, có được phương pháp hô hấp chung cực biến chủng - Thiên Thần Đồ Ma Lục, có thể nói là Thần Tử ngút trời, khó tìm được kẻ xứng tay, cũng không giết được Nguyên Ma.
Hai người này luận bàn mấy lần, cũng chỉ sàn sàn với nhau.
Nhưng mà, trước mắt, mọi người nhìn thấy cái gì, Nguyên Ma thật thê thảm, đang bị người đánh!
Không sai, đây cũng không phải là chiến đấu, mà là đơn phương ẩu đả!
Ma Tử ngút trời, Nguyên Ma, miệng mũi phun máu, con mắt sưng, bị đánh thành thâm đen, trong miệng không ngừng phun máu, lảo đảo lùi lại, không hề có sức đánh trả.
Mọi người trợn mắt hốc mồm, cảm thấy quá quỷ dị, chuyện này có vẻ rất khó tin, quá hư ảo, đây chính là Nguyên Ma, một người thì có thể trấn sát vố số tinh anh cùng thế hệ, nhưng bây giờ, lại bị ngược thành chó.
"Ầm!"
Sở Phong một cước đạp ra ngoài, Nguyên Ma giống như là một đống cát, bay ra ngoài xa vài dặm, nện ở trên mặt biển, chấn động ra sóng cao hơn ba trăm mét.
"Thổ dân!" Nguyên Ma muốn điên rồi, đây chính là sỉ nhục, lại bị người hành hung như vậy, nội tâm vô cùng sụp đổ, khiến cho ánh mắt của hắn ta đỏ ngầu.
"Thổ ông nội ngươi!" Sở Phong quát lớn, tung người một cái thì vượt qua vài dặm, từ không trung lao xuống, một quyền đánh xuống mặt biển.
Oanh!
Nước biển đang lún xuống, trong phương viên vài dặm mặt biển trắng xoá, dè ép xuống dưới, sau đó đốt cháy, ầm vang một tiếng nổ tung, đáy biển cũng sắp bị đánh cho lộ ra.
Mặc dù Nguyên Ma dùng hết khả năng chống lại, nhưng vẫn bị áp chế xuống đáy biển, toàn thân xuất huyết, vết rách dày đặc trên da, cuối cùng gian nan vọt tới mặt biển.
Hắn ta gặp trọng kích, liên tiếp thổ mười mấy ngụm huyết, con mắt hung ác nói: "Ngươi dám làm nhục ta!"
"Làm nhục ngươi thì sao? !" Sở Phong tiến lên, không nói hai lời, trực tiếp lại nâng lên một chân, lăng không đạp về hướng của Nguyên Ma.
Nguyên Ma lửa giận ngút trời, cả người đều tức giận muốn nổ tung, đối phương dùng chân giẫm tới, đây là đang miệt thị hắn ta.
Thế nhưng là, hắn ta cũng không dám nghênh đón, lướt ngang qua một bên, hết sức tránh né, bởi vì hắn ta chiến đấu với Phục Hoang, lưỡng bại câu thương, bây giờ không muốn cứng đối cứng.
Ầm!
Cuối cùng, một chân này hắn ta không thể hoàn toàn tránh thoát, cả người bay ra ngoài, lần nữa cắm đầu vào trong biển rộng, máu me khắp người.
Mọi người rung động!
Sở Phong muốn nghịch thiên sao? Một người áp chế Nguyên Ma không còn sức đánh trả!
"Dọa chết người, đơn giản không thể tưởng tượng, Sở Phong dọn dẹp Nguyên Ma? !"
"Nguyên Ma, danh xưng Ma Tử thiên phú hiếm có, một thân ma công đã đạt tới cảnh giới tiểu thành, có thể trấn áp các lộ Thánh Tử, lại bị đánh bại như vậy?”
Mọi người xôn xao, từng nghe đến các loại truyền thuyết về Nguyên Ma và chiến tích huy hoàng của hắn ta, mà bây giờ lại bị người hành hung, thật sự là nghe danh không bằng gặp mặt.
Phục Hoang cường đại, ai ai cũng biết, nhưng Nguyên Ma có thể sánh ngang với hắn ta lại yếu ớt như vậy sao?
Xương cốt của Nguyên Ma đều gãy mất một chút, khó khăn leo ra từ trong biển, nghe được lời như vậy, trực tiếp ói ba ngụm máu, hắn ta cảm thấy quá oan ức.
Đều đang nói hắn ta bại? Trong lòng của hắn ta đang cố nén giận, hắn ta tin chắc, nếu là một trận chiến công bằng, hắn ta cũng sẽ không thua.
"Sở Phong, ngươi còn muốn mặt sao, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, sau khi ta kịch chiến với Phục Hoang, năng lượng khô kiệt thì tới tập sát, có gì tài ba, nếu là có liêm sỉ thì đánh một trận đang hoàng với ta!” Nguyên Ma quát.
Hắn ta thật gấp, lại tiếp tục như thế thì sẽ bị đánh chết tươi, đây cũng chính là mục đích của tên thổ dân này, đang trừng trị hắn ta một cách cực kỳ tàn ác.
Mọi người giật mình, trong nháy mắt hiểu rõ chuyện gì xảy ra, thở dài ra một hơi, bọn họ đều bị hù dọa một trận, Nguyên Ma lại bị ẩu đả như vậy.
"Ngươi nói nhảm nhiều quá, bại chính là bại, bị ta tát vào miệng chính là tát vào miệng, đây chính là hiện thực, tìm lý do làm cái gì!" Sở Phong nói ra.
Hắn tỏ vẻ nghiêm trang, giả vờ thâm trầm.
Nguyên Ma lại thổ huyết một lần nữa, thổ dân này đang dùng hắn ta làm chiến tích, rõ ràng là cố ý gièm pha hắn ta, tâng bốc chính mình.
Hắn ta và Phục Hoang chiến đấu một trận, thất tha thất thểu, bị thổ dân này điên cuồng tập kích, sao có thể là đối thủ, kém nhiều so với lúc toàn thịnh.
"Ngươi thật là đáng chết!" Khóe miệng Nguyên Ma chảy máu, ánh mắt lạnh lẽo.
"Ngươi mới đáng chết!"
Sở Phong dáng vẻ tức giận, lúc này hỏa khí còn lớn hơn cả Nguyên Ma, lại lao xuống tới, truy đuổi Nguyên Ma ẩu đả, khiến cho hắn ta vỡ đầu chảy máu, xương ngực gãy mất vài cái, cuối cùng giống như là một cái túi vải rách bay lên trời, lại rơi vào trong biển.
Trước đây không lâu, Sở Phong chào hỏi với Nguyên Ma, bày tỏ thiện ý, kết quả lại bị nhục nhã, kêu hắn cút đi, nói hắn không có tư cách tiếp cận.
Mà bây giờ, biến hóa kinh người!
Nhìn thấy Nguyên Ma liều lĩnh đào vong, muốn rời khỏi nơi này, Sở Phong gào to một tiếng, nói: "Ta đánh gãy chân chó của ngươi!"
Sau đó, hắn làm như vậy, lao xuống trong biển, hai tay ôm một cây cột đồng thau thô to như là cây cột - Tỏa Long Thung, nện tới Nguyên Ma.
Phanh phanh phanh. . .
Sở Phong hạ tử thủ.
Giờ khắc này Nguyên Ma kêu thảm, dù là hắn ta rất anh hùng đến, bây giờ cũng muốn nguyền rủa và mắng to một trận, tên thổ dân dã man này!
Không chỉ hai cái đùi của Nguyên Ma bị đánh gãy, ngay cả các loại xương sườn, cánh tay cũng đều mềm nhũn, bị thương nặng, tất cả đều xương cốt đứt gãy.
"Thật sự là đánh gãy chân chó!"
"Nguyên Ma thật thê thảm, hai chân đều bị đánh gãy, muốn chạy trốn cũng không thể chạy, Sở Ma Vương này thật sự là hung tàn!"
Một đám người sợ hãi thán phục, rung động!
"Các ngươi cũng không suy nghĩ kỹ một chút, một cái gọi Nguyên Ma, một cái gọi Sở Ma Vương, người sau rõ ràng là thủ lĩnh trong ma, Nguyên Ma gặp gỡ hắn chắc chắn phải xui xẻo." Có người cưỡng ép giải thích.
Nguyên Ma muốn điên rồi.
Nghĩ tới hắn ta từng lẻ loi một mình đi săn một cái tinh cầu mạnh hơn nhiều so với Địa Cầu bây giờ, săn giết vố số sinh linh Quan Tưởng cảnh ở nơi đó, cuối cùng thu hoạch một viên thuộc tinh, thành tựu một đoạn thần thoại.
Hắn ta từng một đường hát vang, đối mặt mặt Thần Tử, Thánh Nữ khác, chỉ cần hắn ta muốn động thủ, chắc chắn có thể bắt giết, từ lúc chào đời tới nay còn chưa từng thế thảm như vậy.
Lần này, tự chém đạo hạnh, vượt giới tiến vào Địa Cầu, muốn tìm được « Nguyên Thủy Chân Ma Bí Giải » trong một mảnh di tích nào đó, kết quả xuất sư chưa bao lâu thì bản thân sắp bị một tên thổ dân đánh nổ.