“Kiều Lương cảm nhận được sự cảm hoá hữu nghị sâu sắc từ ngươi, quyết định tới mê cung Hoàng kim mua đạo cụ, khiêu chiến ‘Khủng Khiếp Cuối Cùng’.”
“Bọn ta đã đến khu màu vàng của mê cung Hoàng Kim.”
Rõ ràng nhân viên quản lý bồi dưỡng này đã tham gia vào bữa cơm này, hơn nữa vẫn luôn quán sát, tin nhắn cuối cùng là lúc Bùi Khiêm xem xét mới vừa gửi đến.
Trên đầu Bùi Khiêm nhất thời bay ra một dấu chấm hỏi.
?
Kiều Lão Thấp?
Nguyễn Quang Kiến?
Bất kỳ ai trong bọn họ xuất hiện ở Palpitation Hotel, Bùi Khiêm đều sẽ không cảm thấy kỳ lạ, nhưng hai người cùng nhau xuất hiện, còn cùng ăn cơm, thì là chuyện rất kỳ lạ.
Bùi khiêm không màng tìm hiểu chi tiết rốt cuộc bọn họ gặp nhau là ngẫu nhiên hay là có âm mưu, hiện tại có một chuyện vô cùng cấp bách, đang bày ra trước mặt Bùi Khiêm.
Kiều Lương muốn đi trải nghiệm ‘Khủng Khiếp Cuối Cùng’!
Bùi Khiêm vô cùng hiểu rõ năng lực phá hoại của Kiều Lương, nhân vật số hai trên cuốn sổ nhỏ của mình.
Người khác đi Palpitation Hotel chơi, Bùi Khiêm đều không sợ hãi, bởi vì bọn họ không có sức ảnh hưởng.
Nhưng mà Kiều Lương chính là một vlogger nổi tiếng, có hàng triệu fans trên trang web Ailidao, nếu hắn làm thêm một video thổi phồng cho Palpitation Hotel, thì phiền phức to rồi!
Cũng chính vì nguyên nhân này, trước khi Bùi Khiêm mở cửa Palpitation Hotel vốn không thông báo với hắn.
Tuy rằng nhìn thấy kẻ thù của mình bị doạ đến mất hết hồn vía trong Palpitation Hotel cũng có thể lấy được niềm vui báo thù, nhưng nghĩ đến kinh nghiệm thất bại của ‘Quay Đầu Là Bờ’, Bùi Khiêm cảm thấy kiểu phục thù này có chút mùi giết địch tám trăm, tự tổn thất một ngàn.
Cho nên, Bùi Khiêm vốn muốn buông tha cho đối phương, ta không báo cho ngươi, ngươi cũng đừng đến hại ta, chúng ta một người ở Kinh Châu, một người ở Đế Đô, đôi bên tự sống ngày tháng yên bình.
Nhưng lại không ngờ được rằng, một vlogger game như Kiều Lương, lại chủ động chạy đến đây trải nghiệm nhà kinh dị!”
“Không được, cần phải ngăn cản hắn!”
Bùi Khiêm thấp thoáng cảm thấy điềm báo chẳng lành.
Dự đoán phát triển Palpitation Hotel trước đây, đều xây dựng trên một tiền đề, đó chính là qua đoạn thời gian nổi tiếng ban đầu tự nhiên sẽ dần lắng xuống, không thể tiếp tục bền vững.
Nhưng nếu như trong khoảng thời gian này xuất hiện thêm hiện tượng hai lần truyền bá, thậm chí là truyền bá nhiều lần, hướng phát triển về sau hoàn toàn không thể dự đoán được!
Bùi Khiêm đứng dậy, chuẩn bị gọi điện cho tài xế tiểu Tôn, tự mình chạy đến Palpitation Hotel một chuyến, khuyên nhủ Kiều Lão Thấp.
Nhưng mà sau khi đứng lên được năm giây, Bùi Khiêm lại ngồi xuống.
Hắn nhận ra bản thân không thể lộ diện!
Bên phía Palpitation Hotel hiện tại có quá nhiều người quen biết mình!
Nếu mọi người mỗi người gọi một tiếng tổng giám đốc Bùi, sẽ có rất nhiều fans Đằng Đạt tò mò đến chụp ảnh?
Đến lúc đó hình tượng của bản thân không phải bại lộ rồi sao?
Nghĩ đi nghĩ lại vẫn là thôi đi, hiện tại là xã hội tin tức, chuyện có thể gửi tin nhắn gọi điện thoại giải quyết, sao phải tự mình chạy đi một chuyến chứ?
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm gọi điện thoại đến cho Kiều Lương.
......
Cùng lúc này, khu màu vàng của mê cung Hoàng Kim.
Đám người Lâm Vãn, Trần Khang Thác đều ở đó, Lý Thạch cũng đi theo đến, dự định thuận tiện xem thử tình hình tiêu thụ hàng hoá của mê cung Hoàng Kim.
Mọi người đi dạo lòng vòng trong mê cung Hoàng Kim hồi lâu cuối cùng mới tìm đến được khu màu vàng, lần đầu tiên mọi người đến đều tấm tắc khen lạ, kinh ngạc tại sao tổng giám đốc Bùi luôn có thể đưa ra được ý tưởng kỳ lạ tuyệt diệu và biến nó thành hiện thực như vậy.
Mê cung cửa hàng, mang đến trải nghiệm mua đồ vô cùng mới mẻ cho mọi ngời, hao phí sức lực lớn như vậy mới tìm được cửa hàng, không mua không phải quá lỗ rồi sao?
Nguyễn Quang Kiến cầm lấy mũ ác ma nhỏ, yêu thích không rời tay.
Mà Kiều Lương thì lại do dự ba lần bốn lượt, mặt dày cầm lấy đèn lồng màu vàng.
Hết cách, tuy rằng vì tình bạn của tổng giám đốc Bùi, không thể không đi “Khủng Khiếp Cuối Cùng”, nhưng tính ham sống căn bản nhất vẫn có.
Đèn lồng màu vàng có thể loại trừ phần lớn quỷ quái bên trong “Khủng Khiếp Cuối Cùng”, có thể nói là chế độ đơn giản nhất, Kiều Lương cân nhắc đến biểu hiện của bản thân ở trong “Nhà Ma Ác Mộng”, cũng chỉ dám chọn lựa độ khó này.
Lúc này cách nhìn của Kiều Lương đối với Trần Khang Thác cũng là lần thứ hai xảy ra thay đổi.
Lúc mới bắt đầu, Kiều Lương bị dọa đến bán sống bán chết trong “Nhà Ma Ác Mộng”, trong lòng không ngừng mắng chửi nhà thiết kế một ngàn lần.
Sau khi thật sự gặp mặt quen biết, nghe thấy Trần Khang Thác đã cống hiến rất nhiều cho Palpitation Hotel, Kiều Lương lại nảy sinh lòng kính phục.
Mà hiện tại, nhìn thấy bốn món đạo cụ này, nhìn thấy đèn lồng màu vàng chế độ đơn giản, Kiều Lương lại sản sinh tâm trạng cảm kích với Trần Khang Thác.
Ai có thể khiến ta bớt chịu khổ, người đó chính là người thân của ta!
Đèn lồng màu vàng vốn là đồ ở khu hàng mỹ nghệ, tạo hình tinh tế, chế tác rất tố, đương nhiên cũng là đồ đắt giá nhất.
Có điều đối với Kiều Lương giá cả này có thể tiếp nhận, dù sao thì thứ mua được không chỉ là một món đồ chơi nhỏ, mà là mua được trải nghiệm game!
Thứ này giống như Hỏa Kỳ Lân của “Pháo Đài Trên Biển”, đắt là đắt trên trải nghiệm game kèm theo.
Kiều Lương cầm lấy đèn lồng màu vàng, chuẩn bị trả tiền.
Nhưng mà chính ngay lúc này, điện thoại của hắn vang lên.
“Hửm? Là của tổng giám đốc Bùi??”
Nhìn thấy điện thoại tổng giám đốc Bùi gọi đến, Kiều Lương vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ.
Khoảnh khắc này, trong đầu hắn xuất hiện rất nhiều suy nghĩ.
Sao tổng giám đốc Bùi lại biết ta đang ở Palpitation Hotel?
Là có người nói riêng với tổng giám đốc Bùi sao?
Hay là tổng giám đốc Bùi vốn không biết, mà là ngẫu nhiên nhớ đến người bạn là ta, gọi điện thoại đến mời ta đi tham quan Palpitation Hotel?
Mau chóng nhận điện thoại.
“Tổng giám đốc Bùi!”