Trên trang web livestream, độ nổi tiếng của cả hai đang là được cái này mất cái kia, thay đổi hết sức rõ ràng.
Càng quá đáng hơn là, Bùi Khiêm còn phát hiện lại có người lén lút rời khỏi hiện trường trận đấu!
Thì sao thì vé cũng rất rẻ, nửa bán nửa tặng, rời đi từ sớm cũng sẽ không cảm thấy đau lòng.
Những người này hiển nhiên là cảm thấy cuộc thi đấu không hay, ngồi ở đây thật là lãng phí thời gian nên lần lượt rời đi trong im lặng.
Bùi Khiêm gần như hộc máu.
Các ngươi đừng đi! Ở lại tiếp tục xem đi mà!
Hắn rất muốn lớn tiếng hét to như vậy, nhưng trong lòng biết rất rõ, có la hét cỡ nào cũng vô ích, người chơi đều sẽ dùng chân để bỏ phiếu.
Bùi Khiêm thở dài một tiếng, dựa vào ghế, tâm trạng phức tạp.
Mặc dù ngày mai cuộc thi mới chính thức kết thúc, nhưng nhìn tình hình hiện tại, e rằng kết quả đã được định sẵn rồi, không có cách nào xoay chuyển tình hình.
Phải làm thế nào đây?
......
......
Chủ nhật, ngày 24 tháng 7.
Hôm nay Bùi Khiêm không đi xem thi đấu nữa, bởi vì kết quả đã định sẵn rồi, nếu lại đi xem, cũng chỉ bị xúc phạm thêm thôi.
Tối hôm qua Bùi Khiêm đã lướt diễn đàn rất lâu, đọc bình luận của người chơi về hai cuộc thi, quả nhiên, không có bất kỳ vận may nào.
Độ nổi tiếng của cuộc thi đã đánh vào mọi mặt!
Đến nổi có nhiều người chơi đều đau lòng cho IOI.
“Mắt thấy độ nổi tiếng của cuộc thi IOI liên tục giảm xuống, ta thực sự cảm thấy đau lòng. Ban tổ chức chắc hẳn đã chi rất nhiều tiền cho việc tuyên truyền trong giai đoạn đầu, bây giờ thì hay rồi, tất cả người chơi bị thu hút đến hiện giờ đều trở thành sự nổi tiếng của GOG rồi! “
“Đúng vậy, xung quanh ta có ví dụ về fan trung thành của IOI chuyển sang GOG rồi đây ...”
“Không còn cách nào, GOG vẫn còn quá mạnh, game mobile liên kết với game PC, cơ chế game hay, thậm chí ngay cả thi đấu chuyên nghiệp cũng hay hơn so với IOI!”
“IOI thực sự thảm thương.”
“Theo lý mà nói, một game nước ngoài thành công tiến vào thị trường trong nước, chất lượng game vượt trội, cập nhật lại rất nhanh chóng, hoạt động vận hành cũng rất ấn tượng, không có lý do gì lại không hot được?” “
“Hừm, nếu như không có Đằng Đạt thì thực sự là như thế.”
“Thật ra sever trong nước của IOI chưa từng có một nước đi sai lầm bao giờ, nếu đối thủ không phải là GOG, thì đã phát triển từ lâu rồi, không biết làm sao mà GOG thực sự quá biến thái, game gọi vốn cộng đồng, quảng bá quán cà phê Internet, tổ chức cuộc thi.. . . cộng thêm double-ended liên thông từ lúc mới bắt đầu, và phần thưởng thanh toán theo mùa giải, đã chiếm lĩnh thị trường từ sớm rồi, mà mỗi một lần IOI tiến công đều bị hóa giải một cách hoàn mỹ, thật sự là quá mạnh rồi!”
“Thiên tài kinh doanh Tổng giám đốc Bùi.”
“Quả thật, không thắng nổi Tổng giám đốc Bùi cầm đao.”
“Khoan đã, không phải IOI cũng do Đằng Đạt vận hành sao? Game Thương Dương hình như là chi nhánh sở hữu toàn bộ của Đằng Đạt đúng không?”
“Ôi, họ hàng gần xa khác nhau hiểu hay không? Chiến thuật nuôi cổ hiểu hay không? Bây giờ ngươi còn không nhìn ra được Tổng giám đốc Bùi đứng ở bên nào?”
“Thật vậy, Tổng giám đốc Bùi chắc chắn là càng thêm nghiêng về bên GOG rồi, đây là con ruột của hắn.”
Nhìn thấy những bình luận này, Bùi Khiêm cảm thấy trong lòng rất mệt mỏi.
Ta đứng ở bên nào?
Mẹ nó tất nhiên là ta đứng về phía IOI rồi! Còn cần phải nói sao!
Tuy nhiên, câu này đừng nói là người chơi, ngay cả mọi người ở Game Thương Dương cũng chưa chắc sẽ tin.
Bùi Khiêm rất bất lực, chuyện này xem như là đã thất bại rồi.
Nhưng nếu nghĩ về chỗ tốt của nó ...
Sau này sever trong nước của IOI có thể nằm im chịu thua lỗ rồi hay không?
Mặc dù không có quá nhiều khả năng Lâm Vãn sẽ rời khỏi Đằng Đạt quay về thừa kế gia sản của gia đình, nhưng trận giày vò này, thắng bại ở thị trường trong nước đã được định đoạt, tiếp tục đốt tiền vào IOI, là có thể vui vẻ phung phí tiền bạc rồi hay không?
Bùi Khiêm cho rằng, con người phải tuỳ cơ ứng biến.
Cho dù IOI thực sự không còn giúp đỡ được nữa, thì nên thay đổi suy nghĩ, biến nó thành công cụ thua lỗ, dường như cũng không tồi!
......
Bùi Khiêm vừa suy nghĩ về các biện pháp đối phó về sau vừa đến quán cà phê, lắng nghe Khâu Hồng giảng về kinh nghiệm thất bại.
Cho đến nay, Khâu Hồng đã chia sẻ được một số kinh nghiệm thất bại.
Quản lý dự án lộn xộn.
Ông chủ hoặc các tác động bên ngoài can thiệp vào.
Không khai thác được nhân tài.
Lệch lạc nhận thức, giao tiếp kém.
Tổ R&D không thống nhất được tiếng nói chung.
Không thể không nói, những kinh nghiệm thất bại này đều là những lời nói xuất phát từ đáy lòng của Khâu Hồng.
Theo như cách nói của hắn, nếu dính vào bất cứ một điều nào, thì việc phát triển dự án sẽ gặp phải khó khăn, nếu dính vào hai điều, công việc nghiên cứu và phát triển sẽ rơi vào bùn lầy, nếu dính vào ba điều, thì chính là địa ngục trần gian.
Nhưng Bùi Khiêm phát hiện ra, những vấn đề chí mạng này đã được giải quyết hết một cách thần kỳ bên trong nội bộ Đằng Đạt!
Mẹ nó chuyện này rất là vô lý.
Giống như thi chạy vậy, người ta đều bắt đầu chạy từ vạch xuất phát, Bùi Khiêm nhận ra hình như mình vừa bước lên đã đứng ở vạch đích rồi.
Nhưng mấu chốt là, hắn mẹ nó phải chạy lùi về sau!
Tóm lại, rất là cứng nhắc.
Trong số tất cả những kinh nghiệm thất bại, Bùi Khiêm cảm thấy chỉ có điều “không có tiếng nói chung trong nội bộ của tổ R&D”, là có thể thử tận dụng một chút, nhưng cụ thể là làm thế nào để tận dụng nó thì hắn hoàn toàn không có đầu mối.
Chỉ có thể hy vọng ngày hôm nay Khâu Hồng sẽ chia sẻ thêm một kinh nghiệm thất bại khác có ích hơn với mình.
Khâu Hồng nhấp một ngụm cà phê, quan sát biểu cảm của “Mã Dương”: “Tổng giám đốc Mã, nhìn vẻ mặt của ngươi, dường như là vui buồn lẫn lộn.”
Bùi Khiêm gật đầu: “Ừ.”
Câu này thực sự không có nói sai, chỉ là chuyện về “vui mừng” và “buồn lo” là hoàn toàn ngược lại.