Từ khi IOI quốc phục vận hành đến nay, đã liên tục xuất chiêu ba lần, nhưng mỗi lần đều bị GOG hoá giải hoàn mỹ, đốt không ít tiền, nhưng mà đều là làm áo cưới cho GOG.
Hiện tại địa vị thị trường của GOG trong nước dĩ nhiên vững nhưu thái sơn, khó thể lay chuyển.
Cũng đã thất bại liên tục ba lần có thể không nản lòng sao?
Chẳng lẽ phải bị bắt bảy lần thả ra bảy lần mới phục sao?
Tóm lại, đây vẫn là lần thất bại đầu tiên đám người của game Thương Dương trải qua thất vọng như thế, kể từ khi đi theo Tổng giám đốc Bùi đến nay, tâm trạng của mọi người chắc chắn thất vọng.
Cũng xem như đã trải nghiệm được cảm giác bất lực xuất phát từ tận đáy lòng của các công ty khác lúc cạnh tranh với Đằng Đạt.
Cho nên, tiếp theo đây IOI quốc phục nên làm thế nào, chính là vấn đề quan trọng nhất.
Cách nghĩ của Bùi Khiêm chính là tiếp tục bán sống bán chết như thế, đốt thêm ít tiền, biến thành công cụ lỗ tiền của mình là tốt nhất.
Sau khi ngẫm nghĩ giây lát, Bùi Khiêm mở miệng: “Mọi người không cần buồn bã quá, thất bại của IOI quốc phục không phải lỗi của mọi người, chủ yếu là vấn đề của công ty Finger.”
“Tiếp theo, để lại mấy người phối hợp với bên phía công ty Finger ở hạng mục IOI vận hành bình thường quốc phục, người khác có thể nghỉ ngơi, chuẩn bị cho hạng mục mới.”
Biểu cảm của Bùi Khiêm vô cùng điềm tĩnh, giống như đây là một sự kiện rất bình thường.
Hắn quả thực nhìn rất lạc quan, dù sao GOG và IOI bất kể ai thua, đều sẽ biến thành công cụ lỗ tiền của mình, không có gì phải xoắn xuýt.
Tuy rằng IOI quốc phục thất bại quả thực khiến hắn có chút đau trứng, nhưng hiện tại việc cần hắn lo lắng quá nhiều, IOI quốc phục chỉ là một chuyện tương đối nhỏ nhặt vụn vặt không đáng nhắc đến trong số đó.
Diệp Chi Chu trầm mặc giây lát, nói: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi định bỏ rơi IOI quốc phục đúng không...”
Bùi Khiêm ho nhẹ hai tiếng, vội vàng an ủi: “Không liên quan, đều như nhau.”
Còn định tìm thêm vài từ ngữ an ủi, lại phát hiện nhất thời cạn lời.
Nhưng mà Lâm Vãn ngồi bên cạnh đã lên tiếng: “Đúng, Tổng giám đốc Bùi nói không sai, đều như nhau.”
“Chạy đua vũ trang” của GOG và IOI, đã mở rộng cực đại ranh giới của thể loại game này, ba vòng cạnh tranh liên tục, đã thu hút được rất nhiều người chơi các thể loại game khác sang.”
“Cho nên, tiền chúng ta đốt đều không hề uổng phí, những ngươi chơi này cuối cùng đều GOG hấp dẫn, thế này có hiệu quả tốt hơn GOG một mình quảng bá hoạt động.
“Bất kể là GOG thắng hay là IOI thắng, Đằng Đạt đều là người chiến thắng. Thậm chí GOG thắng, đối với Đằng Đạt còn có lợi hơn!”
“Càng huống hồ, nguyên nhân thất bại chủ yếu của chúng ta cũng không phải là vấn đề ở phương diện vận hành, mà là vấn đề của công ty Finger, IOI lạc hậu về thiết kế game, ứng đối cũng không linh hoạt như GOG, thất bại ở thị trường trong nước cũng là chuyện rất bình thường.”
“Cho nên...”
“Tổng giám đốc Bùi, mọi việc này đều nằm trong kế hoạch của ngươi sao?”
Lâm Vãn đi đến suy đoán ngược từ kết quả hiện tại, đột nhiên sâu sắc nhận ra kế sách quảng bá “dưỡng cổ” quả thực là tốt nhất!
Cộng thêm việc Tổng giám đốc Bùi liên tục nhúng tay vào hai bên trong quá trình cạnh tranh GOG và IOI, trước là nhắc nhỡ Mẫn Tĩnh Siêu xoay sở tướng từ quần chúng, lại để cho game Thương Dương bên này cử hành thi đấu đối kháng Trung Ngoại, kết quả thế này chính là điều Tổng giám đốc Bùi muốn.
Bùi Khiêm trầm mặc giây lát, chỉ có thể gật đầu: “Gần gần như vậy.”
Hắn vốn muốn nói, tình hình hiện tại tồn tại sai lệch rất lớn với kế hoạch của mình, nhưng suy nghĩ thay đổi, vừa nói câu này ra, mọi người lại phải tiếp tục suy diễn.
Nói không chừng mọi người sẽ nghĩ, kế hoạch ban đầu của Tổng giám đốc Bùi rốt cuộc là như thế nào? Phải chăng có chỗ này chúng ta làm chưa tốt? Phải chăng vẫn có thể vớt vát! Tổng giám đốc Bùi tại sao không chỉ ra sai lầm của chúng ta?
Nếu như mọi người đều tiếp tục khai mở trí tuệ vô hạn như thế, hậu quả thật khó tưởng tượng.
Dứt khoát vẫn nên thành thật thừa nhận, để mọi người yên tâm từ bỏ IOI là xong chuyện.
Nghe đến câu bốn chữ “gần gần như vậy” của Tổng giám đốc Bùi, biểu cảm của mọi người đều giãn ra.
Xem ra không phải vấn đề của chúng ta, kế hoạch của Tổng giám đốc Bùi chính là như vậy!
Hơn nữa, lỗi lầm thất bại chủ yếu là ở trên người công ty Finger, không liên quan gì với chúng ta!
Lỗi lầm được đổ ra, tâm trạng đương nhiên tốt hơn nhiều.
Nghiêm túc mà nói lần này cũng không phải thất bại, mọi người đều đóng vai nhân vật mình nên đóng, phối hợp với game Đằng Đạt đưa GOG lên ngôi vương.
Đổi một góc độ khác để ngẫm nghĩ, đây đúng là chuyện tốt. Đều là game của nhà mình, ai thắng không phải đều giống nhau sao? Hơn nữa GOG còn là con trai ruột của Đằng Đạt, có thể kiếm được càng nhiều.
Bùi Khiêm thì lại đang vui vẻ vì lời nói lần này của Lâm Vãn.
Cách nghĩ của Lâm Vãn rộng rãi như vậy, đủ để chứng minh chuyện lần này không mang lại cho nàng cảm giác thất bại quá lớn, về sau tiếp tục cố gắng dụ dỗ nàng quay về kế thừa gia nghiệp, chắc vẫn còn hi vọng...
Nhưng mà Lâm Vãn khựng lại một chút, bèn cảm khái nói: “Có điều, trải qua thời gian lần này, ta đã nhận thức rõ ràng hơn sự thiếu sót trong năng lực bản thân, còn kém rất nhiều với mục tiêu trong lòng ta. Ta cảm thấy bản thân vẫn nên ở lại Đằng Đạt rèn luyện thêm! Tổng giám đốc Bùi, xin hãy giao cho game Thương Dương nhiều nhiệm vụ hơn đi!”
Đợi đã, không phải đã đổ lỗi ra rồi sao?
Sao vẫn muốn ở Đằng Đạt rèn luyện thêm chứ?
Người có thể đừng rèn luyện, nhanh chóng về nhà đi được không!
Bùi Khiêm vội vàng nói: “Đây không phải vấn đề của ngươi, ngươi đã làm rất tốt! Tuyệt đối không nên quá khắt khe với bản thân!”
Lâm Vãn lắc đầu: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi không cần an ủi ta, ta hiểu rất rõ trình độ của bản thân.”