Ban đầu có rất nhiều người khá là tẩy chay việc gọi đồ ăn ngoài, cho rằng nó không hợp vệ sinh, không tốt cho sức khỏe, nhưng nhân cơ hội này, sau khi hiểu rõ về Thực Hoà và Takeaway Netfish, thì ấn tượng cứng nhắc ban đầu đã bị phá vỡ!
Càng hỏng bét hơn nữa là, Takeaway Netfish dường như cũng đã xảy ra một số ảnh hưởng bất lợi đối với phòng tập thể hình Thác Quản.
Trên Takeaway Netfish có đồ ăn healthy, mà đồ ăn healthy đặc biệt phù hợp với phòng tập thể hình Thác Quản, rất nhiều người tò mò về điều này, sẽ đi tìm hiểu về phòng tập thể hình Thác Quản.
Mặc dù tình trạng này chưa xuất hiện trên quy mô lớn, nhưng đã có đầu mối, không thể không cảnh giác.
Nói tóm lại, tình hình dường như ngày càng trở nên khó xử lý hơn!
Máy xử lý chất thải vi sinh vật vẫn đang trong quá trình thu mua, dù sao thì số lượng cũng khá là nhiều, ước chừng tuần sau mới có thể lần lượt đến nơi. Nhưng sau khi tiêu hết số tiền này, trong lòng Bùi Khiêm cảm thấy yên ổn hơn một chút.
Số tiền không tính là nhiều, nhưng điều này có nghĩa là sau này mỗi lần mở một chi nhánh Takeaway Netfish, đều phải bỏ ra hơn một trăm nghìn phụ phí.
Đây có lẽ được xem là tin tốt duy nhất.
Bùi Khiêm rất buồn phiền, hắn có thể cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không thể nghĩ ra cách nào để tự cứu mình.
“Cốc cốc cốc.”
Đang lúc rầu rĩ thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Bùi Khiêm ngẩng đầu lên nhìn, là Hạ Đắc Thắng, không khỏi nhíu mày.
“Ừm? Máy nâng tự động có vấn đề gì không?”
Máy nâng tự động hiện tại là cục cưng mà Bùi Khiêm cất giấu cẩn thận, tuyệt đối không thể để người khác phát hiện ra!
Yêu cầu của Bùi Khiêm cũng không quá đáng, chỉ cần có thể giấu qua được chu kỳ lần này, lỗ mất vài triệu là được.
Còn về việc có thể giấu được đến chu kỳ kết toán tiếp theo hay không, đến lúc đó rồi nói.
Hạ Đắc Thắng nhất thời không biết phải trả lời như thế nào: “Uh, Trương Vọng hẳn là đã báo cáo qua vấn đề của máy nâng tự động rồi đúng không?”
Bùi Khiêm gật đầu: “Ồ, vậy là không có vấn đề gì hết, còn có chuyện gì khác sao?”
Hạ Đắc Thắng rất gấp gáp: “Đương nhiên là có! Tổng giám đốc Bùi, Tập đoàn Dayak muốn mua cổ phần của công ty Finger trong tay chúng ta, bao gồm cả quyền vận hành sever trong nước của IOI, cũng muốn lấy về cùng nhau!”
Bùi Khiêm không khỏi nhíu mày.
Thật sự đã tìm tới cửa?
Theo lý mà nói, họ không nhất thiết phải chạy theo việc nắm giữ 100% cổ phần, vả lại họ muốn quyền vận hành sever trong nước của IOI để làm gì?
Bùi Khiêm đã quyết định biến sever trong nước của IOI thành cây đốt tiền của riêng mình, Tập đoàn Dayak muốn thu mua công ty Finger, Bùi Khiêm không có tiền để chen vào cũng thôi đi, hiện tại muốn đụng đến cây đốt tiền của mình, làm gì có lý đó.
Bùi Khiêm cau mày hỏi: “Tại sao Dayak lại muốn quyền vận hành sever trong nước của IOI?”
Hạ Đắc Thắng do dự một lúc rồi trả lời: “Tập đoàn Dayak và công ty Finger luôn cho rằng chúng ta đã biểu hiện không tốt trong quá trình quảng bá sever trong nước của IOI, vì vậy ...”
Bùi Khiêm không nói nên lời: “Nhảm nhí!”
Game của các ngươi làm thành cái dạng gì tự mình còn không rõ hay sao?
Ta đã giúp các ngươi đến vậy mà vẫn không cứu nổi, các ngươi không phải nên tự tìm vấn đề từ trên người mình sao? Tại sao lại còn đổ lỗi cho chúng ta!
Rất lâu trước đây, ta đã đề xuất đủ mọi ý kiến sửa đổi cho các ngươi, kết quả là các ngươi ngày ngày đánh Thái Cực Quyền không thèm thay đổi, hiện giờ lại nói cách vận hành của chúng ta có vấn đề?
Mẹ nó cái đồ khuyết tật trí tuệ!
Bùi Khiêm vốn không định bán, nhưng khi nghe bên kia có thái độ như vậy, thì lại càng không định bán.
“Cho dù là cổ phần hay là quyền vận hành sever trong nước, hết thảy đều không bán!”
Bùi Khiêm cũng lười beep beep với những người nước ngoài này.
Hạ Đắc Thắng do dự một chút: “Ừm... Tổng giám đốc Bùi, Tập đoàn Dayak sẵn lòng trả 50 triệu đô, so với giá khi chúng ta mua về, đây quả thực là một món hời lớn.”
“Bọn họ còn nói, chúng ta tốt nhất nên cầm tiền rời đi, bằng không sẽ không nể nang gì, mọi người đều đẹp mặt...”
Bùi Khiêm: “?”
Ý gì đây?
Ngươi muốn sử dụng năng lực giàu có với ta?
Vậy thật là ngại quá, ta có một buff kháng làm miễn giảm 99,9% đối với năng lực giàu có...
Với lại, thái độ này là có ý gì? Không nể nang gì, mọi người đều đẹp mặt?
Ngươi có giỏi đến thế nào đi chăng nữa, có thể từ bờ bên kia đại dương bơi qua đánh ta hay sao? Đằng Đạt chúng ta hoàn toàn không có hoạt động kinh doanh quốc tế nào cả!
Hơn nữa, nếu như vạch mặt ta thật sự có thể làm ta lỗ vốn, ta xé tại chỗ cho ngươi xem, còn cần ngươi chạy đến đây cái bíp?
Bùi Khiêm tính toán một chút, 50 triệu đô, mẹ nó tương đương với hơn bốn trăm nghìn mà thôi, nếu như đem sever trong nước của IOI trong tay làm thành cây đốt tiền mà sử dụng, có thể thoải mái đốt được vài triệu, trên mười triệu, chỉ bốn trăm nghìn ít ỏi mà muốn ta từ bỏ?
Không có cửa đâu!
Sắc mặt Bùi Khiêm trầm xuống: “Ngươi trả lời theo nguyên văn cho bọn họ: fuck off!”
Hạ Đắc Thắng giật mình, vội vàng nói: “Vâng Tổng giám đốc Bùi!”
......
Ra khỏi văn phòng của Tổng giám đốc Bùi, Hạ Đắc Thắng xoa xoa ngực, bình tĩnh lại.
Vừa rồi thực sự có hơi bị dọa cho sợ hãi.
Hình như là chưa thấy Tổng giám đốc Bùi chửi tục bao giờ.
Nhưng dù sao đi nữa, Tổng giám đốc Bùi đúng là không phải người bình thường.
Nếu là người khác, nghe đến 50 triệu đô, thế nào cũng sẽ có chút dao động đúng không?
Vả lại đối phương còn là một công ty lớn tầm cỡ thế giới như Tập đoàn Dayak, ít nhiều gì cũng sẽ có chút sợ hãi.
Kết quả là Tổng giám đốc Bùi nghĩ cũng không thèm nghĩ đã từ chối rồi, dễ như trở bàn tay bắt đầu bằng một chữ f, phản kích ngay tại chỗ.
Kiểu quyết đoán này, thật sự là quá đỉnh!