Bao gồm cả bếp sau sạch sẽ ngăn nắp, còn có máy xử lý chất thải nhà bếp bằng vi sinh vật mới mua đến, nếu không có những thứ này, hiệu quả của cuộc phỏng vấn chắc chắn sẽ giảm đi rất nhiều.
Nhưng hiện tại, được phát trên bản tin buổi tối, thể diện này có bỏ ra bao nhiêu tiền làm quảng cáo cũng không mua được!
“Tổng giám đốc Bùi...”
“Ơ, Tổng giám đốc Bùi?”
Nhuế Vũ Thần tiễn phóng viên ra ngoài, khi quay lại cửa hàng, phát hiện Tổng giám đốc Bùi đã không còn ở đây nữa.
“Tại sao Tổng giám đốc Bùi lại rời đi rồi? Là do không hài lòng với biểu hiện của ta sao?”
“Không thể nào, biểu hiện của ta rất tốt mà.”
“Ừm, thức ăn đều ăn hết rồi, vậy chắc là vẫn xem như là hài lòng với ta.”
“Cũng có khả năng là bởi vì hắn hoàn toàn yên tâm về ta, nên mới nhẹ nhõm rời đi, dù sao thì Tổng giám đốc Bùi cũng là người có tính cách rộng rãi cởi mở như vậy.”
“Cũng may bình thường ta đều cố gắng nghiền ngẫm tinh thần của Tổng giám đốc Bùi, đã chuẩn bị từ sớm, nên mới có thể trả lời hoàn mỹ đến vậy.”
“May mà thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ!”
Trên khuôn mặt của Nhuế Vũ Thần lộ ra biểu cảm vui vẻ an tâm.
......
......
Ngày 12 tháng 8.
Phòng làm việc Phi Hoàng.
Hoàng Tư Bác và Chu Tiểu Sách vẫn đang chăm chỉ cắt nối biên tập lại bộ phim ngắn “Cuộc Sống Mới”.
Nó có hai ý nghĩa, lần lượt là “ngôi nhà cũ có một cuộc sống mới thông qua việc cải tạo, trang trí” và “người sống trong căn phòng bắt đầu một cuộc sống mới”, có thể coi như một video quảng bá cho chung cư Sloth.
Người quay phim quay tư liệu thực tế là người có tay nghề thành thạo, nghiêm túc có trách nhiệm trong công việc, đã quay rất nhiều cảnh quay, tư liệu thực tế cần có đều đầy đủ cả.
Nhưng nếu muốn giảm bớt xuống còn năm phút thì thực sự không phải là một chuyện dễ dàng.
Vì năm phút quá là ngắn, vừa phải đảm bảo mỗi khung hình đều có ý nghĩa khác, mỗi khi chuyển ống kính thì tất cả phải tự nhiên không bị đột ngột, vừa phải đảm bảo rằng hai hình ảnh ngôi nhà đổ nát và ngôi nhà mới phải chồng chéo lên nhau trong tâm trí khán giả, tạo ra ý nghĩa tượng trưng cho “Cuộc Sống Mới”.
Đây thực sự là một kỹ năng kỹ thuật.
May mà tất cả mọi người ở phòng làm việc Phi Hoàng đều có kinh nghiệm phong phú, đã cắt từng cắt qua phim điện ảnh, cắt loại phim ngắn này tuy là vẫn sẽ gặp một chút thách thức, nhưng cũng không có gì đáng phải lo ngại.
Hoàng Tư Bác và Chu Tiểu Sách vẫn đang nhiều lần thảo luận về ý nghĩa của từng khung cảnh, nhiều lần điều chỉnh thứ tự của các loại tài liệu, cố gắng đạt được hiệu quả tốt nhất.
Ngay khi bọn họ đang cau mày, trầm ngâm suy nghĩ, thì có tiếng hét mừng rỡ truyền đến từ khu vực làm việc.
“Sao ngươi lại đến đây?”
“Anh Hoàng! Đạo diễn Chu! Mau nhìn xem ai đến đây này!”
Hoàng Tư Bác và Chu Tiểu Sách ngẩng đầu nhìn lên, có hơi không thể tin nổi mà mở to hai mắt.
Là người quen.
Trần Lũy!
Hoàng Tư Bác vội đứng lên tiếp đón: “Trần Lũy? Ngươi về Kinh Châu hồi nào vậy?”
Trần Lũy cười cười: “Nửa đêm hôm qua. Muộn rồi nên không nói với các ngươi, hôm nay đặc biệt đến xem thử.”
“Vốn dĩ ta đến quán cà phê internet Netfish chính hãng một chuyến trước, nhưng không gặp được Tổng giám đốc Bùi và giám đốc Trương, nên đến chỗ các ngươi luôn.”
Đối với Trần Lũy, người có quan hệ thân thiết nhất trong tập đoàn Đằng Đạt, ngoài Tổng giám đốc Bùi và Trương Nguyên ra, chính là mấy người bên phòng làm việc Phi Hoàng.
Vì lúc hắn rời khỏi Kinh Châu, đến Ma Đô theo đuổi ước mơ, mấy người ở phòng làm việc Phi Hoàng đang ở Ma Đô quay phim tài liệu, giúp hắn giải quyết vấn đề ăn ở ở Ma Đa, quan hệ cực tốt.
Hoàng Tư Bác cảm thán: “Ngươi là siêu sao rồi, khoảng thời gian này ít khi về Kinh Châu, đến cả tình hình của Đằng Đạt bây giờ cũng không rõ nữa rồi.”
“Tổng giám đốc Bùi, giám đốc Trương và giám đốc Mã đều không còn ở quán cà phê internet Netfish chính hãng nữa rồi!”
“Giám đốc Mã đi phụ trách một công ty đầu tư, nghe nói trước đó đầu tư cho IOI, đã giúp Tổng giám đốc Bùi kiếm được hai trăm triệu.”
“Giám đốc Trương phụ trách quán cà phê internet Netfish, lại làm thương hiệu lắp ghép, bây giờ nhận được nhân viên giỏi nhất, thành công rút lui, đến câu lạc bộ Esports chơi rồi.”
“Về phần Tổng giám đốc Bùi, bây giờ cũng ngày càng bận rồi. Nhưng hắn vẫn hay lui tới quán cà phê internet Netfish chi nhánh Hán Đông, nếu ngươi may mắn có thể gặp được hắn đó.”
Trần Lũy cảm thán: “Các ngươi cũng vậy, nhát mắt đã giành được giải thưởng ở Cannes, ta còn đi xem “Ngày Mai Tươi Đẹp” nữa, thật sự quay rất tuyệt, gặp ai ta cũng chém đây là do anh em ta quay.”
“Năm này thay đổi nhiều quá, vật còn người mất.”
Hoàng Tư Bác cười cười: “Đúng vậy, bên ngươi thế nào rồi? Nghe nói sự nghiệp năm nay của ngươi thăng tiến dữ lắm, nghe nói đang chuẩn bị concert cá nhân?”
Trần Lũy gật đầu: “Ừm, tốt lắm. Nhưng ta vẫn nhớ nhất cảm giác ở Kinh Châu, nhất là những ngày hát trong quán cà phê internet.”
“Ta định nhân mấy ngày này về sẽ đến mấy quán cà phê internet Netfish diễn, hoài niệm, sẵn tiện giúp Tổng giám đốc Bùi bán thêm chút đồ uống, cũng có thể xem là nhớ về đắng cay ngọt bùi.”
Hoàng Tư Bác trầm tư: “Tuần diễn…”
“Lần này ngươi về mấy ngày?”
Trần Lũy nghĩ nghĩ: “Tầm hai tuần, năm năm bôn ba bên ngoài hơi mệt, lần trước về ở nhà cả ngày không ra ngoài, không đến gặp các ngươi. Lần này ta phải ở Kinh Châu nhiều hơn, bổ sung năng lượng.”
Hoàng Tư Bác nghĩ nghĩ, nói: “Bộ phim tài liệu lần trước chúng ta quay ở Ma Đô, vốn muốn nhờ ngươi hát một ca khúc chủ đề, sau đó thời gian lên sóng hơi gấp nên không thể hợp tác.”
“Bây giờ chúng ta lại có một bộ mới, là dự án của Tổng giám đốc Bùi, lần này ký với ngươi được không?”
Trần Lũy gật đầu: “Đương nhiên là được rồi! Phim của Tổng giám đốc Bùi, thế thì chắc chắn ta không từ chối rồi!”
“Nội dung gì vậy?”