Hoàng Tư Bác thở dài một hơi: “Được rồi Tổng giám đốc Bùi, ta quay về sẽ bắt đầu xác định hành trình.”
Bùi Khiêm đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Đợi một lúc.”
Hoàng Tư Bác bất giác mừng rỡ: “Hửm? Tổng giám đốc Bùi, ngươi thay đổi chủ ý rồi sao?”
Bùi Khiêm lắc đầu: “Không phải.”
“Ngươi vẫn phải đi, nhưng mà chỉ được điều một người đi cùng với ngươi.”
“Đương nhiên tất cả chi tiêu cũng đều sẽ do công ty chi trả, cũng là nghỉ phép năm đi du lịch!”
Bùi Khiêm cân nhắc, lúc trước đều là một người ra nước ngoài du lịch, chỉ có thể tiêu tiền cho một người.
Hai người đi nước ngoài du lịch, không phải có thể tiêu tiền cho hai người rồi sao?
Lần trước Lý Nhã Đạt đi cùng Bao Húc, đã rất thành công rồi mà, hệ thống cũng không ngăn cản.
Cái lỗ tiêu tiền này đã mở ra tuy rằng không lớn, nhưng tuyệt đối đừng hòng khép lại!
Dù sao thì hệ thống cũng không ngăn cản, sau này tất cả nhân viên nhận được hạng hai nhân viên ưu tú ra ngoài đi du lịch, đều bắt buộc phải mang theo thêm một người, một lần sắp xếp hai người, niềm vui nhân đôi, há không phải hoàn mỹ sao?
Hoàng Tư Bác sửng sốt: “Điều thêm một người đồng hành với ta sao?”
Bùi Khiêm mỉm cười gật đầu: “Đúng vậy, ví dụ như ngươi có thể điều Chu Tiểu Sách đi cùng với ngươi.”
Như vậy cho dù phim tuyên truyền của chung cư Sloth có thể ra mắt, chắc chắn phẩm chất cũng sẽ hạ thấp, không phải ta sẽ an toàn sao?
Hoàng Tư Bác chìm vào do dự.
Tìm Chu Tiểu Sách chắc chắn không được, phim tuyên truyền vẫn chưa cắt xong, hắn không gánh nổi tội danh làm chậm trễ tuyên truyền chung cư Sloth của Tổng giám đốc Bùi đâu!
Nhưng mà Hoàng Tư Bác nhìn về hướng người khác, lại cảm thấy ngại mời.
Mọi người đều có công việc nha!
Bạn bè của Hoàng Tư Bác trong tập đoàn Đằng Đạt, cơ bản đều là người phụ trách các bộ phận.
Những người phụ trách bộ phận này đều có chuyện rất quan trọng phải xử lý, nếu đi ra ngoài du lịch cùng mình, sẽ phải sắp xếp xong công việc trước, sẽ rất phiền phức.
Dường như chậm trễ công việc của ai cũng không hay.
Suy bụng ta ra bụng người, Hoàng Tư Bác cảm thấy vẫn không nên làm phiền bọn họ.
Các nhân viên bình thường của bộ phận thì lại không có vấn đề này, nhưng mà Hoàng Tư Bác không thể nói là quá thân thiết với mọi ngươi, đột nhiên gửi lời mời hình như có chút không thoả đáng lắm.
Hơn nữa, nếu tìm một nhân viên bình thường có thể sẽ có người cảm thấy không phục, dựa vào cái gì mà người này không có thành tích gì lại có thể nghỉ phép năm đi du lịch? Như vậy không công bằng!
Cho nên tốt nhất là tìm một người:
Có quan hệ không tệ với mình, là bạn bè tốt;
Không phải người phụ trách bộ phận, cũng không phụ trách công việc quan trọng gì;
Tốt nhất là phải có tư cách và độ từng trải nhất định, nghỉ phép năm đi du lịch, tất cả mọi người đều sẽ không cảm thấy không công bằng.
Nhưng vậy là có thể làm được lưỡng toàn kỳ mỹ rồi.
Ánh mắt của Hoàng Tư Bác nhanh chóng lướt qua, đột nhiên trước mắt hắn bừng sáng, phát hiện một người phù hợp hoàn mỹ với điều kiện này!
“Anh Bao! Ngươi đi cùng ta một chuyến được không?” Hoàng Tư Bác chân thành đưa ra lời mời với Bao Húc.
Mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Bao Húc.
Chỉ thấy Bao Húc đang cúi đầu nghiêm túc chơi game.
Mãi đến khi bị ánh mắt của mọi người nhìn đến ê ẩm, Bao Húc mới ngẩng đầu lên, vẻ mặt mê mang nhìn mọi người.
“Sao vậy?”
Sau khi Bao Húc nhìn thấy cuộc bình chọn nhân viên ưu tú nhất hoàn thành, ba hạng đầu đều không liên quan gì với bộ phận game thì đã yên tâm rồi, phần thưởng về sau cũng không muốn xem nữa, vui vẻ chơi điện thoại.
Lúc mọi người dồn ánh mắt về phía hắn, khiến hắn bừng tỉnh trong mê mang, lại có chút dự cảm không lành.
Hoàng Tư Bác mời mình thêm một lần vô cùng chân thành.
“Vừa rồi ngươi... nói gì vậy?” Sắc mặt Bao Húc không thể tin được.
Hoàng Tư Bác mỉm cười nói: “Anh Bao, cùng ta đi chơi đi, ngươi không phụ trách công việc quan trọng gì, lại hiểu rất rõ lưu trình du lịch, ta cảm thấy ngươi là người thích hợp nhất!”
“Hai anh em chúng ta cũng đã lâu không ôn lại chuyện xưa rồi, vừa hay nhân cơ hội lần này trò chuyện cho thỏa một phen!”
“Như vậy đi vì để tỏ thành ý, để ngươi sắp xếp hành trình! Ngươi đi đâu, ta đi theo đó! Bất kể cực khổ khó khăn thế nào, ta cũng tuyệt đối không oán trách nửa lời!”
Biểu cảm của Bao Húc, từ mê man biến thành kinh ngạc, lại từ kinh ngạc biến thành tuyệt vọng.
Trong tuyệt vọng lại có chút hy vọng, hy vọng này chính là đến từ Tổng giám đốc Bùi.
Hiện tại, chỉ có Tổng giám đốc Bùi có thể cứu hắn.
Bao Húc vội vàng biện bạch: “Tổng giám đốc Bùi! Lần này khác với lần đi cùng Lý Nhã Đạt! Hoàng Tư Bác hoàn toàn có thể tự mình đi du lịch mà, không cần ta đi cùng với hắn!”
Bùi Khiêm vô cùng đồng tình vỗ vỗ bả vai Bao Húc: “Ta biết rồi.”
“Nhưng mà, đây là chọn lựa của Hoàng Tư Bác, hoàn toàn phù hợp quy định, ta cũng không thể nói gì.”
Trên miệng Bùi Khiêm tuy rằng đang an ủi, nhưng biểu cảm rõ ràng là đang nói: Ngươi xem lần này không thể trách ta nha, không liên quan gì đến ta, là do Hoàng Tư Bác điểm danh ngươi!
Mọi người lũ lượt vỗ tay, biểu cảm chúc mừng nhiệt liệt.
Quả nhiên, bình chọn nhân viên xuất sắc ra ngoài du lịch mà không có anh Bao, là không trọn vẹn!
Lúc trước cứ cảm thấy còn thiếu gì đó, hiện tại cuối cùng cũng đầy đủ rồi!
Mọi người vô thức có một cảm giác viên mãn.
Bao Húc trầm ngâm hồi lâu, mặt sa sầm nói: “Tổng giám đốc Bùi, lần này ta phải đi thung lũng tách giãn lớn ở Đông Phi, sa mạc Sahara và núi Kilimanjaro!”
Bùi Khiêm rất cao hứng: “Được đấy!”
Không ngờ ngươi lại chủ động chọn lựa những địa điểm này? Đúng là tuyệt vời! vừa hay hợp ý ta!
Nụ cười trên mặt Hoàng Tư Bác thì lại cứng đờ, trên đầu chầm chậm bay ra một dấu chấm hỏi.?
Thung lũng tách giãn lớn ở Đông Phi, sa mạc Sahara và núi Kilimanjaro?
Đây là nơi người ta thường đi chơi sao?
Sao lại muốn đi đến nơi thế này để chơi vậy chứ?
Bao Húc cười khà khà.