Bùi Khiêm cầm lên xem, vậy mà lại là tin nhắn từ nhân viên quản lý bồi dưỡng của phòng làm việc Phi Hoàng.
“Đàn anh, đạo diễn Chu đang hợp tác với chung cư Sloth, đang bắt tay chuẩn bị một video để vạch trần vấn đề phòng chứa formaldehyde của tập đoàn Household.”
Bùi Khiêm sững sờ một lúc.
Cảm giác tồn tại của những người trong phòng làm việc Phi Hoàng mạnh thật!
Chỉ mới kết thúc gây sốc có một tháng, đã làm hai video liên tiếp?
Không muốn lá gan nữa sao??
Bùi Khiêm có hơi không nói nên lời, video quảng bá chung cư Sloth lần trước vẫn chưa khiến ta trở lại bình thường, lại tới nữa à?
Phòng chứa formaldehyde của tập đoàn Household... là gì vậy?
Bùi Khiêm khẽ cau mày, gõ chữ trả lời lại: “Nói chi tiết.”
Nhân viên quản lý bồi dưỡng nhanh chóng trả lời lại.
“Là như thế này, Tổng giám đốc Bùi, tập đoàn Household luôn bôi nhọ chung cư Sloth của chúng ta ở trên mạng là không có tỉ suất giá thành quả. Nhưng trên thực tế, “ngôi nhà an toàn” mà tập đoàn Household giới thiệu luôn tồn tại vấn đề nghiêm trọng về lượng formaldehyde vượt quá tiêu chuẩn, người phụ trách chung cư Sloth, đạo diễn Chu và cả Kiều Lão Thấp quyết định cùng nhau vạch trần vấn đề này…”
Nhìn thấy thông tin chi tiết do nhân viên quản lý bồi dưỡng gửi đến, Bùi Khiêm chìm vào im lặng.
Có một câu nói rất hay, không có gì mới dưới ánh mặt trời.
Bùi Khiêm vốn là không hề quan tâm đến chuyện tập đoàn Household luôn bôi nhọ chung cư Sloth.
Nói tỉ suất giá thành quả của chung cư Sloth kém cũng được, không không thích hợp để sống cũng không sao, bởi vì vốn là Bùi Khiêm làm vậy để thuyết phục những người thuê nhà rời đi.
Bùi Khiêm biết rất rõ, một khi video của phòng làm việc Phi Hoàng và chung cư Sloth ra mắt, sẽ là một đòn phản kích mạnh mẽ đối với tập đoàn Household, rất có khả năng, cũng sẽ khiến chung cư Sloth hot lên theo.
Chỉ có thể nói, thế giới này huyền diệu như thế đó.
Trong một số ngành nghề, nếu ngươi kinh doanh tuân thủ theo pháp luật, lấy thành thật làm gốc, cho dù là không có bất kỳ đột phá nào, chỉ là đáp ứng yêu cầu đến giới hạn cuối cùng, là đã vượt qua 99% các đồng nghiệp cùng ngành.
Bởi vì 99% các đồng nghiệp cùng ngành hoàn toàn không có giới hạn nào cả.
Bùi Khiêm im lặng hồi lâu, gõ chữ trả lời: “Nói với bọn họ, làm rất tốt!”
Điều mà cả đời Bùi Khiêm ghét nhất, là loại rác rưởi hút máu người này.
Thậm chí còn chán ghét hơn cả bọn đầu cơ trục lợi!
Bọn đầu cơ trục lợi nhiễu loạn trật tự thị trường, là một đám sâu mọt, nhưng cũng chỉ muốn tiền của ngươi mà thôi.
Mà những công ty sản xuất loại phòng chứa formaldehyde này, không chỉ muốn tiền mà còn muốn cả mạng người!
Nếu tất cả đều sử dụng nước sơn bảo vệ môi trường để trang trí, khử mùi sau khi trang trí xong thì có thể tốn được bao nhiêu tiền chứ?
A? Có thể tốn nhiều nhất là bao nhiêu tiền?
Nếu một căn phòng được cho thuê sau khi sửa sang lại, có thể cho thuê được trong ba năm, năm năm thậm chí là mười năm cũng không cần cải tạo lại, trong khoảng thời gian này, cho là tập đoàn Household kiếm được 500 đồng chênh lệch giá mỗi tháng, tích lũy lại cũng có thể kiếm được hơn hàng chục nghìn đồng?
Rõ ràng là bảo vệ sức khỏe của người tiêu dùng cũng có thể kiếm được tiền, chỉ là ít hơn một chút mà thôi!
Cho dù là vì để tiết kiệm chi phí vài nghìn đồng một phòng, đã hoàn toàn coi thường sức khỏe của người tiêu dùng? Muốn giết người sao?
Đặc biệt là tập đoàn Household là một chuỗi công ty môi giới trên toàn quốc, trên tay có bao nhiêu ngôi nhà? Có biết bao nhiêu người sẽ bị ốm, nhập viện, mắc ung thư thậm chí là tử vong vì sống trong phòng chứa formaldehyde?
Lúc trước Bùi Khiêm không biết, chỉ nghĩ rằng tập đoàn Household và chung cư Sloth là cạnh tranh thương mại bình thường.
Ok, vậy cũng không sao hết, người mặc sức bôi nhọ ta, ta có thể không quan tâm đến thậm chí còn cảm thấy rất vui.
Nhưng mà, nếu tập đoàn Household là một công ty rác rưởi như vậy, vậy thì thật xin lỗi, cho dù ta mạo hiểm kiếm tiền, cũng nhất định phải giết chết ngươi!
Sau khi trả lời xong tin nhắn của nhân viên quản lý bồi dưỡng, Bùi Khiêm vẫn còn hơi tức giận.
Có lẽ hắn vĩnh viễn cũng sẽ không hiểu được, tại sao một số công ty chỉ vì muốn kiếm thêm hàng nghìn đồng mỗi phòng trong thời gian vài năm, thu nhập trung bình hàng tháng chỉ thêm được vài chục đồng, mà đã muốn giết người vì tiền?
Là một người bình thường, một người có nhân tính, hắn không có cách nào hiểu được.
Đang tức giận thì điện thoại lại reo lên.
“Đinh.”
Bùi Khiêm cầm lên, là tin nhắn của Trương Nguyên gửi đến.
“Tổng giám đốc Bùi, đoàn thanh tra của câu lạc bộ Esports khác đã đến Kinh Châu! Họ muốn bàn bạc với chúng ta về việc mua đội viên! Ngươi vẫn muốn đích thân đến đây một chuyến chứ? Không đến cũng không sao, ta trực tiếp ký hợp đồng với họ cũng được.”
Bùi Khiêm: “Đm?”
Câu lạc bộ Esports khác?
Còn đoàn thanh tra?
Điều này có nghĩa là, không chỉ có một câu lạc bộ?
Muốn mua đội viên DGE?
Tại sao chứ! Những đội viên khác cũng không phải thiên tài livestream như Hoàng Vượng! Các ngươi sẽ bỏ tiền ra mua sẽ rất lỗ đó!
Bùi Khiêm rất bất lực, chuyện hắn lo lắng đã xảy ra rồi.
Việc câu lạc bộ H4 mua Hoàng Vượng không phải là kết thúc, mà chỉ mới là mở đầu!
Bùi Khiêm vội vàng trả lời: “Ta đến ngay!”
Hắn không tin tưởng Trương Nguyên, lỡ như Trương Nguyên tăng giá đến chết, chín đội viên gộp lại với nhau bán ra 30 triệu phí chuyển nhượng, chẳng phải là xong đời rồi sao?
Đã đến lúc này rồi, tự dưng nhiều thêm 30 triệu sẽ khiến ta rất là bị động!
Bùi Khiêm lập tức gọi Tiểu Tôn đến, ngồi xe đi đến câu lạc bộ DGE.
......
Trong câu lạc bộ DGE.
Giám đốc của một số đội đã tập trung trong phòng họp, vừa uống trà vừa trò chuyện, vừa đợi Tổng giám đốc Bùi đến.
Những vị giám đốc này, đều có tính toán nhỏ nhặt của riêng họ.
Thực ra là bọn họ lần lượt liên lạc với Trương Nguyên, tổng cộng có 7 đội, mỗi đội đều muốn mua người từ câu lạc bộ DGE về bổ sung thêm sức mạnh, yêu cầu về vị trí cũng không giống nhau.