Mà câu lạc bộ ra giá thấp nhất chỉ chuẩn bị 6 triệu, ra giá hợp lý như khi H4 mua Hoàng Vượng, đoán chừng là bọn họ thật sự không thể xoay được nhiều tiền hơn nữa.
Bùi Khiêm lấy giấy bút qua, bắt đầu nhanh chóng phân câu lạc bộ cho những đội viên này, đồng thời ở mặt sau viết số tiền của phí chuyển nhượng, tiền thưởng khi ký kết và tiền lương hàng năm.
Tất cả phí chuyển nhượng đều là 3 triệu, 2,2 triệu trong đó được dùng để cải thiện môi trường huấn luyện của câu lạc bộ, giống với câu lạc bộ H4.
Tiền thưởng khi ký kết và tiền lương hàng năm được quyết định tùy theo thực lực của đội viên, đồng thời cũng suy nghĩ đến tài chính của câu lạc bộ.
Việc phân cầu thủ không hoàn toàn dựa trên người trả giá cao nhất thì thắng mà là quyết định dựa theo vị trí cần tăng cường nhất của từng câu lạc bộ.
Như câu lạc bộ SUG ra giá cao nhất, vốn đã giành được chức vô địch trong cuộc thi GOG lần trước, có thực lực mạnh nhất, lần này lại chuẩn bị 25 triệu, muốn mua ba đội viên cùng một lúc. Vị trí đường trên của bọn họ rất mạnh, nhưng vẫn quyết tâm mua Khương Hoán.
Đối với câu lạc bộ này, Bùi Khiêm chỉ hỏi Trương Nguyên một chút, sau đó tăng cường cho hắn bằng tuyển thủ đi rừng.
Mục đích của Bùi Khiêm rất rõ ràng, đó là đảm bảo các đội viên của DGE khi đến những đội này đều có thể không có bất kỳ sự bất ngờ nào mà trở thành chủ lực.
Mặc dù những tuyển thủ của DGE mạnh hơn những tuyển thủ vốn có của các câu lạc bộ này, nhưng nếu những tuyển thủ ban đầu này cũng rất mạnh, nếu câu lạc bộ thua thi đấu hoặc là đội viên của DGE không dung hòa được với nhau, họ có thể sẽ bị cân nhắc luân chuyển.
Vì vậy, Bùi Khiêm rất nhanh đã phân xong tuyển thủ, giá cả không khác quá nhiều như báo giá của Hoàng Vượng lúc trước, các vị trí cần thiết nhất của từng câu lạc bộ đều đã được tăng cường, mỗi câu lạc bộ cũng không tiêu hết ngân sách của mình.
Đặc biệt là câu lạc bộ SUG đã chuẩn bị 25 triệu nhưng chỉ tốn 7 triệu.
Mà về phần phí chuyển nhượng, Bùi Khiêm chỉ thu 80x7=5,6 triệu.
Bùi Khiêm đưa phương thức phân công cuối cùng và giá trị hợp đồng cho những giám đốc câu lạc bộ kia: “Cứ làm theo cách này đi.”
Tất cả những vị giám đốc câu lạc bộ đều ngơ ngác khi nhìn thấy số tiền.
Ý gì vậy, tại sao giá cuối cùng Tổng giám đốc Bùi quyết định lại rẻ hơn rất nhiều so với dự tính của chúng ta?
Tổng giám đốc Bùi, đây là ý gì?
Chúng ta đều đã sẵn sàng đổ máu rồi, kết quả là Tổng giám đốc Bùi chỉ cho chúng ta một châm, là đã kết thúc mọi chuyện?
Rất nhiều câu lạc bộ không tính là rất hài lòng với kết quả phân công này, ví dụ như SUG vốn quyết tâm giành được Khương Hoán, nhưng hiện giờ có tiền cũng không mua được, có hơi đau trứng.
Nhưng rất nhanh sau đó, những vị giám đốc này cũng đã chấp nhận kết quả.
Bởi vì đây chưa chắc là kết quả tốt nhất đối với mỗi câu lạc bộ, nhưng nhất định đã là kết quả ít tệ nhất.
Mỗi câu lạc bộ đều đã tăng cường được vị trí cần thiết nhất của mình, đồng thời cũng không tiêu quá nhiều tiền.
Mặc dù ai nấy cũng đều chuẩn bị rất nhiều tiền, nhưng không có nói là phải tiêu hết toàn bộ, có thể tiết kiệm lại một chút là tốt nhất.
Nếu Tổng giám đốc Bùi đã có quyết định rồi, vậy thì mọi người cũng không thể cưỡng ép mua bán, chỉ có thể chấp nhận kết quả này.
Dù sao thì thân phận của Tổng giám đốc Bùi không chỉ là ông chủ của câu lạc bộ DGE, mà còn là ông chủ của tựa game GOG, hết thảy quyền tổ chức thi đấu sau này, bao gồm cả quy tắc chuyển nhượng của mỗi câu lạc bộ,...., toàn bộ đều là của Tổng giám đốc Bùi.
Nếu ngoan cố với Tổng giám đốc Bùi, chẳng phải là chê mình chết không đủ nhanh sao?
Sau khi sắp xếp xong hết thảy, Bùi Khiêm cảm thấy có chút mệt mỏi, liền đứng lên: “Được rồi, mọi người mau chóng ký hợp đồng đi. Nhưng có một chuyện phải nói trước mặt, đội viên của chúng ta đều là báu vật, ta không muốn nghe thấy bọn họ bị bắt nạt ở trong câu lạc bộ của các ngươi.”
“Được rồi, cứ như vậy đi.”
Bùi Khiêm vẫy vẫy tay, dự định rời đi.
Tuy nhiên vào đúng lúc này, có một vị giám đốc của một câu lạc bộ lên tiếng: “Tổng giám đốc Bùi, cảm ơn ngươi rất nhiều! Câu lạc bộ của chúng ta nhất định sẽ đảm bảo môi trường huấn luyện cho các đội viên! Chúng ta quyết định, lập tức bắt tay chuẩn bị chuyển đến Kinh Châu giống như câu lạc bộ H4!”
Một giám đốc khác cũng nói: “Đúng vậy, vì để cảm ơn Tổng giám đốc Bùi, chi nhánh GOG của chúng ta cũng quyết định chuyển đến Kinh Châu!”
“Chúng ta cũng vậy!”
Ý kiến này lập tức được hưởng ứng sôi nổi, chỉ có hai câu lạc bộ rất lâu đời là không lập tức bày tỏ thái độ, mà chỉ bày tỏ là khi trở về sẽ bàn bạc lại với ban quản lý.
Dù sao thì câu lạc bộ lâu đời gia sản to lớn, chuyển đến cũng không tiện lắm, nhưng nếu có nhiều câu lạc bộ tụ tập ở Kinh Châu như vậy, hai câu lạc bộ lâu đời này chắc chắn cũng sẽ cân nhắc việc chuyển chi nhánh GOG đến đây.
Bùi Khiêm nhìn những vị giám đốc câu lạc bộ đang cảm động đến tột đỉnh này, một dấu chấm hỏi chậm rãi hiện lên trong đầu hắn.
?
Hình như người phụ trách của mấy câu lạc bộ này đều sai ý rồi.
Đầu tiên là nói muốn đến Kinh Châu, là mấy câu lạc bộ nhỏ chưa chuẩn bị bao nhiêu tiền.
Vốn dĩ bọn họ tưởng lần này không đủ tiền, khó mua được tuyển thủ cốt cán, cùng lắm chỉ mua được trợ thủ vị trí chỉ huy, nhưng nào ngờ, tổng giám đốc Bùi còn chia một tuyển thủ cốt cán cho bọn họ, bổ sung vị trí họ cần nhất!
Vả lại, tổng giám đốc Bùi cũng không đưa ra giá cao, mà lại đưa ra giá thống nhất cho tất cả các câu lạc bộ.
Ba triệu phí chuyển hội, còn được trả lại hai triệu hai, dùng để cải thiện môi trường câu lạc bộ.
Đối với những câu lạc bộ khá nghèo, rõ ràng tổng giám đốc Bùi đang ưu ái và quan tâm bọn họ!