Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1202 - Chương 1202. Thư Thông Báo Chết Chóc Và Nhát Đâm Bồi Chuẩn Xác

Chương 1202. Thư thông báo chết chóc và nhát đâm bồi chuẩn xác
Chương 1202. Thư thông báo chết chóc và nhát đâm bồi chuẩn xác

Nguyễn Quang Kiến nhìn thoáng qua, xác nhận trong này cũng không có tin tức công ty cơ mật gì, bèn yên tâm.

Các bộ phận của Đằng Đạt người ta đều biết, đây không phải là bí mật gì, phát ra ngoài cũng không sao.

Nguyễn Quang Kiến đăng hình lên trên Weibo của bản thân, kèm theo một câu: “Ta tan ca rồi, nhưng có người vẫn đang làm việc.”

Vốn muốn vào trong cà phê chào hỏi với tổng giám đốc Bùi, có điều nghĩ đi nghĩ lại không cần thiết lắm, thế là Nguyễn Quang Kiếm thỏa mãn xoay người rời đi.

Bùi Khiêm nỗ lực thử thêm năm phút cuối cùng, sau đó kéo sơ đồ tư duy vào trong chỗ thu hồi.

Bỏ cuộc rồi, thứ này vốn không thể dùng!

Bùi Khiêm không phải một người đầu sắt, nên từ bỏ thì phải quả quyết từ bỏ, để đi nghĩ cách khác.

Uống xong cocktail, Bùi Khiêm nhìn đồng hồ, kha khá rồi cũng nên quay về nghỉ ngơi thôi.

Ngồi trước máy tinh chơi game mấy tiếng đồng hồ, sau đó thoải mái ngủ một giấc, không đã sao?

Tuy nói đã chơi thắng không ít game, nhưng thứ như game, vĩnh viễn cũng không chơi hết.

Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm đứng dậy rời đi, dự định quay về chơi game ngủ nghỉ.

……

Về đến tầng 12 thành phố Thự Quang, Bùi Khiêm vừa định vào cửa, phiên hiện trên cửa dán một tờ giấy nhỏ.

“Hửm?”

“Đây là gì?”

Bùi Khiêm vẫn còn cho rằng là tiền điện nước các loại, nhưng mà vừa nghĩ không đúng nha, tiền điện nước không phải là một tờ rất dài sao, hơn nữa chuyện trả tiền nước của bên phía chung cư Sloth đều là do quản gia phụ trách.

Lấy xuống xem, phát hiện bên trên là một dòng chữ: “Tối nay chín giờ kênh Tài Chính đài truyền hình Kinh Châu.”

Bùi Khiêm lập tức sững sờ.

Có ý gì chứ?

Thông báo ám sát?

Đe doạ chết chóc?

Đài truyền hình Kinh Châu sẽ có gì?

Hiện tại bất kể là chuyện gì, chỉ cần dính dáng đến đài truyền hình, Bùi Khiêm lại cảm thấy đại sự không lành.

Trên tờ giấy này không có ghi chú, nhưng hiện tại cũng không kịp suy nghĩ cặn kẽ cụ thể là người nào làm.

Nhìn đồng hồ, bây giờ là tám giờ hơn gần chín giờ, nếu trì hoãn thêm một lúc trong cà phê Internet Netfish, nói không chừng đã không về kịp.

Bùi Khiêm vội vàng vào cửa, thay dép, mở tivi ra.

Sau vài phút, chuyên mục phỏng vấn của kênh tài chính bắt đầu đúng giờ.

“Hắn là, người nắm quyền điều hành công ty tư bản Phú Huy trứ danh Kinh Châu.”

“Hắn, được mọi người xem là cốt chỉ hướng gió thứ hai trong giới đầu tư Kinh Châu.”

“Dưới tình huống tất cả các công ty và nhà đầu tư đều không xem trọng việc cải tạo khu công nghiệp cũ, hắn lại bình tĩnh đầu tư vào một số vốn lớn.”

“Hắn chìm nổi trong giới đầu tư, chứng kiến vô số thần thoại tài phú, có các kiến giải đặc biệt gì về con đường đầu tư? Đối mặt với công việc bận rộn phức tạp, làm thế nào hắn có thể giữa được một cái đầu lạnh, lý trí để suy nghĩ?”

“Vào thời đại toàn dân khởi nghiệp, ai ai cũng lập nghiệp, Lý Thạch chìm nổi trong giới thương trường nửa đời người, có bí quyết thành công gì muốn chia sẻ với người trẻ tuổi?”

“Đêm nay câu chuyện tài chính đặc sắc, ‘Lý Thạch và nhà tư tưởng’, sắp sửa bắt đầu!”

Chuyên mục phỏng vấn này, toàn là dự cảm của “XX có hẹn”, có điều cũng bình thường, dù sao thì đó cũng là một chuyên mục phỏng vấn nổi tiếng toàn quốc, chuyên mục được đài truyền hình Kinh Châu mô phỏng lại, cũng là chuyện chuyện rất bình thường.

Vừa xem xong đoạn mở đầu này, Bùi Khiêm đã đoán chắc người dán tờ giấy nhỏ lên trước cửa của hắn là ai.

Chắc chắn là tổng giám đốc Lý không sai đi đâu được!

Chỉ là, tuy rằng đã đoán chắc hung thủ thật sự đằng sau bức màn, nhưng Bùi Khiêm lại có chút hoài nghi động cơ của hắn.

Tiết mục phỏng vấn này, rõ ràng không liên quan gì đến mình cả? Không phải phỏng vấn của tổng giám đốc Lý sao?

Vậy tổng giám đốc Lý muốn để mình xem gì đây? Xem hắn đẹp trai cỡ nào trên tiết mục phỏng vấn sao?

Tổng giám đốc Lý đang khoe khoang với ta sao? Khoe khoang hắn có thể lên chuyên mục phỏng vấn của đài truyền hình còn ta thì không?

Ngươi không biết kênh tài chính đã chạy đến tìm ta trước, sau khi bị ta từ chối phỏng vấn, bọn họ mới tìm đến người sao?

Bùi Khiêm nghĩ đi lại nghĩ lại, cũng không đúng, tổng giám đốc Lý chắc không phải người đó đâu.

Mang theo nghi ngờ, tiếp tục xem tiếp.

Vừa nhìn thấy bối cảnh phỏng vấn, Bùi Khiêm lập tức sững sờ.

Đây không phải là chung cư Sloth sao?!

Rõ ràng là căn hộ của tổng giám đốc Lý, bố cục giống y như bên mình, ngay cả vị trí của máy nâng tự động trên bàn cũng giống như đúc!

Bùi Khiêm đột nhiên nhận chỗ vấn đề.

Tại sao bên chỗ tổng giám đốc Lý lại có máy nâng tự động?

Trong căn hộ của mình quả thực có một cái, những đó là do đám người Trương Vọng cố tình tặng đến tận cửa, lẽ nào cũng đã bày trí cho tất cả các căn hộ khác sao?

Bùi Khiêm bình ổn lại tâm trạng, tiếp tục xem.

Trên màn hình, tổng giám đốc Lý nói năng hùng hồn.

“... Tổng giám đốc Bùi đã đầu tư, thế nên ta cũng đầu tư luôn.”

“... Rõ ràng tổng giám đốc Bùi đã làm đến mức tối thượng trên mỗi một khâu nhỏ, mới có thể đầu tư nhiều hạng mục thành công như vậy.”

“... Nơi này nói là nơi ở của tổng giám đốc Bùi, chi bằng nói là phòng luyện công, phòng trầm tư của tổng giám đốc Bùi.”

“Thành công vốn không phải ngẫu nhiên, mà là kết quả cần cù suy ngẫm ngày qua ngày...”

Xem tiết mục phỏng vấn, biểu cảm của tổng giám đốc Bùi từ nhẹ nhõm đến hoang mang, rồi đến chấn kinh, cuối cùng là triệt để sững sờ.

Loạt phát ngôn này của tổng giám đốc Lý, đã triệt để chỉnh hắn ngu luôn rồi!

Mỗi một chữ đều hiểu, nhưng nối lại với nhau, vốn không biết tổng giám đốc Lý đang nói cái gì!

Hơn nữa càng nghe về sau, tổng giám đốc Bùi càng có một loại cảm giác hoang đường.

Ngươi xác định “tổng giám đốc Bùi” ngươi miêu tả, là cùng một người với ta sao?
Hơn nữa, không phải là đang phỏng vấn ngươi sao? Ngươi nói về ta là có ý gì chứ?

Bùi Khiêm vốn cho rằng, tiêu đề của chuyên mục phỏng vấn này “Lý Thạch và nhà tư tưởng”, là đang nói Lý Thạch là một nhà tư tưởng.

Hết chương 1202.
Bình Luận (0)
Comment