Vốn dĩ hắn là họa sĩ đỉnh của chóp trong nước rồi, thường xuyên đăng tác phẩm luyện tay của mình lên Weibo cá nhân, đồng thời là nhà thiết kế ý tưởng và họa sĩ gốc của những game như “Quỷ Tướng”, GOG, “Quay Đầu Là Bờ”, “Phấn Đấu”, vốn đã có lượng fans hùng hậu rồi, trong đó có nhiều người là người chơi của Đằng Đạt.
Bài đăng Weibo của hắn đăng chưa bao lâu đã có cư dân mạng chia sẻ như điên rồi.
Phỏng vấn của giám đốc Lý cũng là đạo lý tương tự, tuy chỉ phát ở kênh Tài Chính đài địa phương, nhưng chỉ cần có thiểu số người xem được, đăng lên mạng sẽ được chia sẻ nhanh chóng.
Bùi Khiêm quả là trăm miệng không cãi được.
Nên, phải nhanh chóng nghĩ cách cứu vớt!
Đầu tiên xuống tầng tìm quản gia Tống Khải.
Tống Khải không những là quản gia của toà nhà này, mà còn là người phụ trách của chung cư Sloth, hắn chia với Lương Khinh Phàm.
Lương Khinh Phàm chủ yếu phụ trách thiết kế phòng, kiểm soát chất lượng, mà Tống Khải phụ trách việc vận hành duy trì thường ngày.
“Tình hình những căn khác của chung cư Sloth thế nào rồi?” Bùi Khiêm hỏi.
Tống Khải vui vẻ nói: “Tình hình rất tốt! Ta dự liệu xong có thể thấy được, sáng nay bàn giao rất nhiều căn, với lại nghe nói người xem phòng bên kia đều đang xếp hàng. Bên khu dân cư Tân Hồ chắc có thể cho thuê hết trong vòng hai ngày, bên tòa nhà thương mại thì mười ngày nửa tháng chắc cũng không thành vấn đề!”
Bùi Khiêm không khỏi trầm mặc.
Tình hình nghiêm trọng hơn trong tưởng tượng của mình rồi!
Hôm qua mới có tin tức, sáng nay đã có người đến tranh rồi? Tin tức của các ngươi nhanh nhạy quá nhỉ?
Bùi Khiêm nói: “Thêm một dòng chữ bắt mắt trên website chính thức của chung cư Sloth: Sống ở đây sẽ không làm năng lực tư duy của ngươi tăng lên.”
Tống Khải sững sờ: “Hả?”
Là người phụ trách chung cư Sloth, đương nhiên Tống Khải cũng thấy video chương trình phỏng vấn trên mạng, cũng phải thốt lên “tuyệt vời” với cách giải thích của giám đốc Lý.
Thì ra là vậy!
Tống Khải hơi hổ thẹn, đến cả người phụ trách dự án chung cư Sloth là mình cũng không nghĩ đến tầng nghĩa này, quả thật hơi hổ thẹn với tín nhiệm của tổng giám đốc Bùi.
Sau khi xem video, Tống Khải mới ý thức được điều này, hết sức tin tưởng đối với việc chung cư Sloth có thể nâng cao năng lực tư duy.
Vì hắn suy nghĩ tỉ mỉ rồi, bản thân vẫn luôn làm việc ở tầng một, sau khi làm việc trong môi trường này thời gian dài, hình như não cũng tỉnh táo ra thật!
Nhưng, yêu cầu bây giờ của tổng giám đốc Bùi là ý gì?
“Sống ở đây sẽ không nâng cao năng lực tư duy của ngươi.”?
Chẳng lẽ là bác bỏ toàn bộ những lời giám đốc Lý nói hôm qua sao?
Bùi Khiêm không giải thích gì, chỉ nhấn mạnh: “Thêm ngay.”
Tống Khải chỉ có thể gật đầu: “Vâng, tổng giám đốc Bùi.”
Bùi Khiêm không nói gì thêm, sợ nói nhiều sai nhiều, vội vàng rời đi.
Tiểu Tôn đã đợi ở ngoài rồi, Bùi Khiêm lên xe, đến đầu tư Viên Mộng.
……
Bên đầu tư Viên Mộng, ba người Hạ Đắc Thắng, Mã Dương và Trương Vọng đang mở tiệc mừng champagne.
Máy nâng tự động bán như điên!
Tối qua sau khi tan làm, vốn tưởng lại là một ngày không ai hỏi han đến, nhưng nào ngờ, đột nhiên đơn hàng của máy nâng tự động bắt đầu như tuyết bay đầy trời.
Đến sáng nay, đơn hàng ngày càng tăng nhanh, vốn dĩ lượng tiêu thụ chưa đến hai chữ số thoáng chốc tăng vù vù lên mấy trăm máy, mấy chàng trai giao hàng bên Logistics Nghịch Phong sáng nay bận gần chết, điên cuồng đưa ra xe chở đi.
Trương Vọng cảm thán: “Trước đó ta vẫn cứ khó hiểu, vì sao ta lại đề xuất ra phương án tuyên truyền, cách mở rộng nhiều như vậy đều bị tổng giám đốc Bùi phủ nhận?”
“Cuối cùng bây giờ cũng rõ rồi! Thật ra tổng giám đốc Bùi có sắp xếp từ trước rồi!”
“Nếu mấy cách tuyên truyền trước đó của ta thật sự tuyên truyền được, sẽ tạo ấn tượng sẵn với người tiêu dùng, tương đương với bước đầu tiên là giải mã hàm ý sâu xa của máy nâng tự động, đó chính là bỏ lớn lấy nhỏ!”
Trước đó Trương Vọng cũng đau đầu khổ não về việc bán máy nâng tự động, trước tiên là muốn để máy nâng tự động vào mê cung Hoàng Kim, sau lại muốn làm quà luyện tốc độ tay cho câu lạc bộ DGE, bao gồm rất nhiều cách tuyên truyền bình thường.
Nhưng tất thảy đều bị tổng giám đốc Bùi phủ nhận!
Không những vậy, tổng giám đốc Bùi còn nhấn mạnh, không được tuyên truyền gì cho máy nâng tự động, hắn tự có sắp xếp.
Lúc đó, Trương Vọng bán tín bán nghi.
Bản thân hắn là người phát minh ra máy nâng tự động hắn còn không nghĩ ra nên tuyên truyền thế nào cho cái máy này, chẳng lẽ tổng giám đốc Bùi có cách hay hơn?
Bây giờ mới phát hiện, tổng giám đốc Bùi có thật! Vả lại còn là cách tuyên truyền vô cùng tuyệt vời!
Cách tuyên truyền thế này mang lại cho máy nâng tự động một ý nghĩa triết học và ý nghĩa tượng hình độc đáo, tăng thêm giá trị vô hình cho nó.
Chẳng trách tổng giám đốc Bùi không để cho mình dùng cách tuyên truyền khác, vì cách tuyên truyền khác sẽ nói cho tất cả mọi người biết đây là thứ nhàm chán, một khi đã xác định quan niệm thế này, rồi nói với mọi người về “ý nghĩa triết học và ý nghĩa tượng hình của cái máy nâng này, thế thì không ổn lắm.
Tổng giám đốc Bùi nói, mấy cách tuyên truyền Trương Vọng nghĩ đều sẽ làm hiệu quả ngược, quả thật không sai!
Mà quyết định tăng vốn và giá lên gấp đôi cho máy nâng tự động, bây giờ xem ra cũng chính xác.
Đầu tiên là đảm bảo chất lượng của máy nâng, để nó không rẻ tiền, vả lại còn có cảm giác hàng chất lượng cao; Kết đó, không phải bán máy nâng, mà là bán ý nghĩa tượng hình của máy nâng, nên đa số mọi người đều không nhạy cảm với giá như thế, định giá này vừa có thể theo đuổi tối đa hóa lợi ích.
Đương nhiên, dù vậy, so với giá của sản phẩm công nghệ khác, giá của máy nâng tự động đã rất ít rồi.
Trước đó tích nhiều hàng tồn như thế, Trương Vọng đều không dám sản xuất tiếp, là tổng giám đốc Bùi vẫn luôn không dao động, kho đầy thì tiếp tục thuê kho tiếp tục sản xuất, để đảm bảo tồn kho!