Nên Bùi Khiêm nghĩ cả buổi trời, quyết định chu kỳ này gây sốc quán cà phê Internet Netfish. Đương nhiên chỉ là gây sốc cấp quản lý thôi, các cửa hàng vẫn vận hành bình thường.
Sau chuyện cấp quản lý sắp xếp chọn nơi và trang trí cửa hàng mới thì đi ba tháng, nhân viên cửa hàng được trả lương theo tiêu chuẩn tăng ca, như vậy tiêu tiền sẽ không có chuyện đâm sau lưng, rất hoàn hảo.
Tuy Game Đằng Đạt và Game Thương Dương cũng nên bị gây sốc một chút, nhưng chỉ kỳ này bọn họ duy trì vận hành bình thường để tiêu tiền, nên chỉ có thể bỏ qua cho bọn họ.
Về phần chọn thưởng cơ sở Đằng Đạt cũng khiến Bùi Khiêm đau đầu y chang.
Vốn dĩ Takeaway Netfish vẫn luôn lỗ đến giờ, sẽ nhận được thưởng cơ sở Đằng Đạt, nhưng Takeaway Netfish đã thay đổi rồi nên không còn tư cách nhận thưởng này nữa.
Những bộ phận khác Bùi Khiêm gửi gắm nhiều kỳ vọng, bao gồm phòng tập thể hình Thác Quản, chung cư Sloth, cơ bản đều có các kiểu lỗi vớ vẩn, chỉ có thể thân ái chào tạm biệt thưởng cơ sở “thưởng cuối” này thôi.
Về Logistics Nghịch Phong, đã được một lần rồi không thể cầm mãi nhỉ.
Bùi Khiêm nghĩ nghĩ, cuối cùng quyết định cho khoa học kỹ thuật OTTO thưởng này.
Tuy khoa học kỹ thuật OTTO chẳng làm gì cả, nhưng bọn họ chỉ tiêu tiền không sản xuất, đây đã là công lao lớn rồi.
Thứ như phần thưởng thì không phát thì phí, chọn người cao nhất trong những chú lùn, cho tạm vậy.
Sau khi sắp xếp xong xuôi, Bùi Khiêm giao chuyện khen thưởng cho trợ lý Tân, sau đó bắt đầu suy nghĩ chuyện game mới.
Chu kỳ này chỉ có bốn tháng, không đủ để hoàn thành game RTS một cách tỉ mỉ.
Đừng nói chi làm GG, càng không đủ.
Nên Bùi Khiêm nghĩ xong rồi, đẩy game này đến chu kỳ sau, có thể tiêu chút tiền.
Có điều cụ thể làm game này thế nào, hoàn toàn không có đầu mối.
Bùi Khiêm không muốn tự quyết định, càng không muốn để mấy người Hồ Hiển Bân tự do phát huy, dù là cái nào cũng sẽ không có kết quả tốt đẹp.
Nên, vẫn là cầu cứu thầy Hà vậy!
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm gọi video cho Hà An.
Chẳng bao lâu sau, video được kết nối.
Hà An đã rời khỏi Kinh Châu về chỗ mình rồi. Xem xét tình huống trên video, hình như đang vừa uống trà vừa đọc sách, khá nhàn rỗi.
“Tổng giám đốc Bùi? Có chuyện gì sao?” Hà An nhàn nhã nhấp ngụm trà.
Bùi Khiêm vô cùng khiêm tốn nói: “Thầy Hà, muốn hỏi ngươi một chút chuyện game mới.”
“Phụt!”
Hà An suýt nữa bị nghẹn.
Không biết vì sao, thái độ của tổng giám đốc Bùi càng khiêm tốn, càng khiến người ta cảm thấy hắn đang ra vẻ.
May là Hà An đã quen rồi, ho khụ khụ hai tiếng mới nói: “Chẳng phải ta đã nói rất rõ rồi sao? Còn vấn đề gì hỏi nữa.”
“Game RTS, bản thân game tiêu 200 triệu, CG tiêu thêm 300 triệu, tổng cộng 500 triệu, tuyệt đối có tính khiêu chiến.”
Hà An lặp lại những chuyện đã nói trước đó lần nữa.
Bùi Khiêm gật đầu: “Ta biết, thầy Hà. Nhưng chỉ thế này, ta sợ vẫn chưa đủ lắm.”
“Chi bằng nghĩ thêm chút chi tiết?”
“Ví dụ như làm đề tài gì đây? Chọn bối cảnh câu chuyện thế nào?”
“Độ khó của game là nên cứng một chút hay đơn giản một chút?”
Hà An bên kia đầu dây sững sờ: “Cái này cũng để ta chọn? Tính khiên chiến này đã đủ cao rồi, vẫn muốn thêm?”
Bùi Khiêm vội gật đầu: “Vâng, vẫn muốn thêm!”
Hà An trầm mặc.
Tự tin vậy sao?
Đã làm game RTS rồi, còn chê chưa đủ khó, muốn thêm nữa?
Có thể, hy vọng ngươi đừng hối hận.
Hà An suy nghĩ một chốc, nói: “Về chuyện đề tài, thật ra có nhiều cái để chọn lắm, như khoa học viễn tưởng, viễn tưởng phương Tây, phong cách Hoa Hạ.”
“Đề tài khoa học viễn tưởng chính là ‘Tinh Hải’, đề tài viễn tưởng phương Tây là ‘Cuộc Chiến Viễn Tưởng’, phong cách Hoa Hạ… tạm thời chưa ai làm.”
Bùi Khiêm mừng thầm: “Thế ta làm RTS phong cách Hoa Hạ?”
Hà An cười ha ha: “Chẳng phải người muốn tính khiêu chiến sao? RTS phong cách Hoa Hạ có tính khiêu chiến thấp nhất!”
Bùi Khiêm sững sờ: “Hả?”
Hà An uống một ngụm trà, nói tiếp: “Gần như các nhà sản xuất trong nước không có game RTS nào có thể có kết quả tốt, nếu ngươi muốn làm game RTS đề tài thần thoại cổ đại hoặc Tam Quốc, tiêu một số tiền lớn để chăm chút, dù chất lượng bình thường cũng sẽ được người chơi trong nước khen tận trời, dù sao đây cũng là duy nhất!”
“Đến lúc đó người chơi nước ngoài thấy hứng thú với văn hóa Trung Hoa rồi mua, tỷ suất thành công rất lớn.”
“Muốn có tính khiên chiến thì chọn viễn tưởng phương Tây hoặc khoa học viễn tưởng, cạnh tranh với ‘Cuộc Chiến Viễn Tưởng’ và ‘Tinh Hải’, thế nào?”
Bùi Khiêm bừng tỉnh.
Quả nhiên, trong nhà có người lớn như có bảo vật.
Nếu không hỏi thầy Hà, mình cứ làm một cách ngu ngốc, làm game RTS phong cách Hoa Hạ, nói không chừng sẽ lãi nữa!
Nghĩ kỹ thì Hà An nói rất có lý.
Cạnh tranh sai chỗ, ngược lại tỷ lệ thành công cũng tăng cao.
Ngược lại, game RTS đã có châu ngọc trước đó là “Tinh Hải” và “Cuộc Chiến Viễn Tưởng”, mình lại làm theo phong cách tương tự, chẳng phải sẽ đụng độ cực mạnh sao?
Rất tuyệt vời!
Quả nhiên thầy Hà là người có mưu kế thâm sâu, rất ổn!
Bùi Khiêm vui vẻ hớn hở, nói tiếp: “Vâng, làm thế đi! Thầy Hà ngươi nói tiếp đi, khía cạnh độ khó của game thì sao?”
Hà An cau mày, nhìn thật kỹ biểu cảm của tổng giám đốc Bùi trên màn hình.
Hình như rất vui thật?
Tự tin vậy luôn?
Ta không tin ngươi dám làm theo lời ta nói!
Hà An nói tiếp: “Độ khó thao tác của game chắc chắn phải đơn giản một chút.”
Bùi Khiêm thoáng sững sờ: “Ể?”
Hà An cười ha ha: “Ể gì mà ể? Không dám?”
Bùi Khiêm vò đầu: “Không phải không dám, thầy Hà, ngươi xác định làm đơn giản một chút có thể lỗ… à không, càng có tính khiêu chiến hơn?”
Hà An hơi cau mày, không phân biệt được tổng giám đốc Bùi đang thật lòng hay đang diễn: “Đương nhiên rồi, có vấn đề gì.”
“Bây giờ game RTS đã tụt về sau rồi, nhưng người chơi cũ cũng nhiều, ôm ấp tình cảm là nhiều nhất!”
“Làm thao tác phức tạp như ‘Cuộc Chiến Viễn Tưởng’ và ‘Tinh Hải 2’, đương nhiên sẽ được người chơi nòng cốt hoan nghênh, đây với là quần thể người chơi mục tiêu của game RTS.”