Chu Tiểu Sách rất mừng rỡ: “Được, game FPS thích hợp hơn. Bởi vì game FPS là game góc nhìn thứ nhất, cảm giác nhập vai mạnh mẽ hơn, dễ dàng khiến người chơi trải nghiệm được nội dung ta muốn biểu đạt.”
“Hơn nữa, ‘Pháo Đài Trên Biển’ có lượng người chơi rất lớn, hiệu quả tuyên truyền cũng sẽ tốt hơn.”
“Chỉ là không biết có sinh ra ảnh hưởng đến kế hoạch nguyên cứu phát triển ban đầu của ngươi không?”
Vương Hiểu Tân: “Không đâu, thực ra ta vốn vẫn chưa quyết định cụ thể nên làm gì, nếu ngươi có phương án tốt hơn đương nhiên ta nguyện ý dùng. Hơn nữa, bên phía game Đằng Đạt đang nghiên cứu phát triển ‘Vận Mệnh Và Lựa Chọn”, bên phía bọn ta có rất nhiều tài nguyên đồ họa có thể trực tiếp lấy sang dùng, lượng công việc không quá lớn.”
Chu Tiểu Sách rất mừng rỡ: “Được, vậy ta sẽ lập tức gửi đại cương cốt truyện cho ngươi, cứ làm ra bên trong DLC “Pháo Đài Trên Biển” đi!”
Thứ năm, ngày 13 tháng 10.
Tổng bộ Đằng Đạt.
Trợ lý Tân dẫn Khâu Hồng đến phòng tiếp tân, chuẩn bị xong nước trà.
“Ngươi uống trà trước, tổng giám đốc Bùi lập tức đến ngay.”
Khâu Hồng lập tức gật đầu: “Được được.”
Chờ trợ lý Tân rời khỏi phòng lễ tân, Khâu Hồng vừa uống trà vừa ôm lòng mong chờ với Game Đằng Đạt.
Khoảng thời gian trước lên lớp xong cho giám đốc Mã, Khâu Hồng đã bắt đầu chuẩn bị một lần nữa liên hệ với các người bạn trong giới của mình, muốn mở một công ty nghiên cứu phát triển hạng mục mới, tập hợp lại.
Nhưng hạng mục mới cụ thể muốn làm cái gì, lại lần nữa chưa xác định được, tự nhiên cũng không thể thuyết phục được nhà đầu tư đến bỏ vốn.
Đối với Khâu Hồng, hắn thật sự có tích lũy vững chắc ở phương diện game online nạp tiền, nhưng lần trước khi gây dựng sự nghiệp thất bại, về cơ bản đã tiêu hao hầu như không còn nữa.
Công nghiệp văn hóa là một ngành công nghiệp mang tính chủ quan thật mạnh, ngành game càng phải như vậy.
Khi ngươi thành công, sẽ thỏa thuê mãn nguyện, cảm thấy mình làm gì cũng đúng; mà khi ngươi thất bại, sẽ rơi vào trong hoài nghi bản thân sâu sắc, cảm thấy mình là một kẻ vô dụng.
Hiện giờ Khâu Hồng đang nằm trong vùng vẫy như vậy, hắn muốn mở công ty một lần nữa, muốn khai phá từ đầu một game thành công, nhưng chuẩn bị không đủ, do đó cảm thấy mê man.
Vừa đúng lúc này, giám đốc Mã lại lần nữa gọi điện thoại tới, mời hắn đến Kinh Châu một chuyến, nói là phía Đằng Đạt có một hạng mục công việc hợp tác, cần phải thảo luận trực tiếp.
Trong điện thoại không nói cụ thể là việc gì.
Nếu như là công ty khác, có lẽ Khâu Hồng không quá lo lắng, bởi vì bản thân gây dựng sự nghiệp sau đó lại đi làm công cho người khác, từ bản thân định đoạt đến bị người khác quản lý, luôn có một cảm giác ăn nhờ ở đậu.
Nhưng dù sao cũng là tập đoàn Đằng Đạt, hơn nữa có tầng quan hệ giám đốc Mã này, do đó Khâu Hồng vẫn quyết định đến một chuyến.
Trước đó đến Kinh Châu, hắn đều đến thẳng quán cà phê ở gần trường Đại học Hán Đông kia, còn lần này cuối cùng Khâu Hồng mới tiến vào bên trong tập đoàn Đằng Đạt.
Văn phòng rộng mở, phúc lợi khiến cho người ta hâm mộ, trạng thái tinh thần tràn đầy của công nhân viên…
Cũng khiến cho Khâu Hồng cảm thấy hâm mộ từ tận đáy lòng.
Bởi vì bản thân hắn đã mở công ty, biết rõ gian khổ trong đó, cũng biết tạo ra tập đoàn khổng lồ giống như Đằng Đạt không dễ dàng đến cỡ nào.
Có thể cung cấp môi trường làm việc đãi ngộ như thế, dưới tiền đề bầu không khí làm việc thoải mái, còn bảo đảm tính tích cực và sức chiến đấu của tất cả công nhân viên công ty, càng khiến cho người ta cảm thấy không thể nào tin nổi.
Tóm lại, sau khi nhìn thấy cảnh tượng ở bên trong Đằng Đạt, Khâu Hồng cảm thấy mình không uổng công.
Về phần cụ thể định nói việc hợp tác gì?
Khâu Hồng thật sự không tưởng tượng nổi.
Bởi vì Khâu Hồng hiểu rất rõ vị trí của mình, mặc dù mình có chút ít danh tiếng trong giới game trong nước, nhưng chỉ giới hạn ở lĩnh vực game online nạp tiền, tiền có thể buôn bán lời một chút, nhưng ở các phương diện khác đều không thể so sánh được với Đằng Đạt.
Đằng Đạt giống như không cần đến mình.
Đang lo lắng, bên ngoài phòng tiếp tân truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ, mơ hồ nghe thấy trợ lý Tân nói: “Tổng giám đốc Bùi, tổng giám đốc Khâu đã chờ ở trong phòng tiếp tân.”
Khâu Hồng lập tức ngồi thẳng người theo bản năng.
Tổng giám đốc Bùi đã đến!
Đối với nhân vật truyền kỳ này, Khâu Hồng vẫn chỉ nghe danh chứ chưa từng gặp mặt, không biết vì sao lại có một chút chờ mong như vậy.
Nghe thấy tiếng gõ cửa truyền đến từ ngoài phòng tiếp tân, Khâu Hồng vội nói: “Mời vào.”
Trợ lý Tân mở cửa phòng tiếp tân ra, giám đốc Mã đi đến.
“Tổng giám đốc Bùi, có vấn đề gì có thể gọi ta bất cứ lúc nào.” Trợ lý Tân nói xong đã đóng cửa rời đi.
Khâu Hồng vốn đã đứng dậy chuẩn bị sẵn sàng bắt tay với tổng giám đốc Bùi, nhưng khi nhìn thấy tình huống hiện giờ lại lập tức ngây ngẩn người ra.
Trên đầu bay đầy dấu chấm hỏi.
???
Bùi Khiêm nhìn Khâu Hồng mới vừa đứng lên, vẻ mặt như dại ra và không biết phải làm sao, hắn mỉm cười: “Giám đốc Khâu, đã lâu không gặp.”
Khâu Hồng tạm thời còn chưa tỉnh táo lại.
Người này chẳng phải là giám đốc Mã sao?
Vậy vì sao vị trợ lý thoạt nhìn có địa vị rất cao ở công ty kia lại gọi hắn là tổng giám đốc Bùi chứ?
Khâu Hồng mơ hồ ý thức được điều gì, nhưng lại cảm thấy hơi khó tin, bởi vì không nghĩ ra được lý do và logic đằng sau nó.
Bùi Khiêm ngồi xuống ghế sofa, lúc này không hề để cho Khâu Hồng suy đoán tiếp nữa, trực tiếp nói lý do thoái thác đã chuẩn bị trước ra, mau chóng tiến vào chủ đề chính là được.
“Giám đốc Khâu, phải nói một câu xin lỗi trước. Thân phận chân thật của ta không phải là giám đốc Mã của đầu tư Viên Mộng gì cả, ta chính là Bùi Khiêm.”
“Về phần tại sao lại tự xưng là giám đốc Mã… chủ yếu là vì định thay đổi thân phận tiếp xúc với ngươi một chút, trao đổi tham khảo, hiểu biết nhau để quyết định giữa chúng ta rốt cuộc có khả năng hợp tác hay không.”