“Tổng giám đốc Bùi, dựa vào sắp xếp công việc của ngươi lúc trước, nhiệm vụ công việc của chúng ta đến tháng một năm sau chủ yếu có hai phần.”
“Đầu tiên là cập nhật phiên bản có công năng phong phú cho OTTO OS, trong đó bao gồm rất nhiều hệ thống tính năng thực dụng, đặc biệt là điều chỉnh của phòng thực nghiệm hình ảnh với hệ thống máy ảnh.”
“Bọn ta đã chuẩn bị một vài thuật toán ưu hóa cho hệ thống máy ảnh mới, bao gồm hiệu ứng làm đẹp cung cấp cho người dùng lúc chụp ảnh tự sướng...”
“Hơn nữa, bọn ta đã đạt được thỏa thuận hợp tác chiến lược với bên phía khoa học kỹ thuật Tấn Khoa, nghiên cứu phát triển trợ thủ ngữ âm AI thuộc về riêng chúng ta trên cơ sở trợ thủ ngữ âm trí tuệ nhân tạo của bọn họ, chắc có thể kịp thời cập nhật lên trên OTTO OS mới!”
“Nên biết, hiện tại chỉ có cửa hàng điện thoại flagship của Pineapple là được trang bị tính năng này, nếu chúng ta có thể dẫn đầu cập nhật lên trên điện thoại OTTO E1, vậy thì chắc chắn vô cùng có lợi cho việc tăng giá trị thương hiệu của chúng ta!”
“Thứ hai chính là bọn ta dự định tạo ra một sản phẩm loa thông minh cho trợ thủ ngữ âm AI mới, hiện tại trong nước lĩnh vực này vẫn còn trạng thái hoang sơ, nếu có thể chiếm trước tiên cơ, vậy chắc chắn là một tin tức tốt với sản phẩm của chúng ta!”
Trên đầu Bùi Khiêm từ từ bay ra một dấu chấm hỏi.
?
Trợ thủ ngữ âm AI?
Không đúng, trong kế hoạch nghiên cứu phát triển lúc trước chắc không có đoạn này mới đúng?
Hơn nữa, ở trong nước thứ đồ chơi này không nên xuất hiện sớm như vậy chứ?
Cửa hàng flagship mới nhất bên phía Pineapple có thể dùng đến trợ thủ ngữ âm, là bởi vì Pineapple đã tiêu hai trăm triệu đô thu mua lại một công ty trí tuệ nhân tạo xem phục vụ trò chuyện văn học là nghiệp vụ chính, sau đó lại hợp tác với một hãng nhận dạng giọng nói lớn nhất toàn cầu, thực hiện công năng nhận biết giọng nói.
Mà đây đều là chuyện mới vừa xảy ra năm nay.
Bởi vì ngôn ngữ khác nhau, cho nên ban đầu Bùi Khiêm ước tính, trong nước muốn xuất hiện trợ thủ ngữ âm trí tuệ nhân tạo tương tự như vậy ít nhất cũng cần phải năm năm sau thì mới được.
Nhưng xem cách nói của Thường Hữu, công ty này gọi là khoa học kỹ thuật Tấn Khoa dường như vẫn luôn nghiên cứu về phương diện này, đã có trợ thủ ngữ âm AI Trung Văn khá thành thục, chỉ cần thay đổi trên cơ bản là có thể trực tiếp sử dụng!
Bùi Khiêm đột nhiên có một kiểu cảm giác nguy cơ, nghĩ đến phần thưởng đặc biệt lúc kết toán.
Chắc đây không phải là đột phá công nghệ ngẫu nhiên mà hệ thống đã nói đó chứ?
Kỹ thuật của nước ta trong phương diện này đã vượt bậc trước vẻn vẹn năm năm? Sánh vai với công ty hàng đầu nước ngoài?
Đột nhiên Bùi Khiêm có hơi hoảng, có điều bình tĩnh suy nghĩ lại, lại cảm thấy chuyện này vẫn chưa nát bét đến vậy.
Lúc những trợ thủ ngữ âm trí tuệ nhân tạo này vừa mới ra mắt đều khá yếu đuối, nói là trí tuệ nhân tạo là đã tâng bốc nói rồi, chỉ có thể xem như là người máy trí tuệ thấp.
Muốn công nghệ thật sự thành thục, ít nhất vẫn phải qua thêm ba đến năm năm nữa, cho nên không cần lo lắng.
Đương nhiên, Bùi Khiêm cũng không dám xem nhẹ.
Dù sao thì đây cũng là xu hướng vừa mới xuất hiện, tuy rằng là người máy trí tuệ thấp, nhưng đối với người tiêu dùng chưa từng mở mang tầm mắt, thì thứ này vẫn có sức hấp dẫn rất lớn, không loại trừ chuyện bọn họ điên cuồng mua mua mua.
Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm tử thăm dò: “Cũng chính là nói, trong kế hoạch nghiên cứu phát triển ban đầu vốn không có hạng mục trợ thủ ngữ âm trí tuệ nhân tạo? Là vì nhìn thấy đột phá công nghệ của bên phía khoa học kỹ thuật Tấn Khoa, mới tạm thời quyết định thêm vào?”
“Nếu là như vậy, ta cảm thấy tốt nhất nên tạm hoãn lại.”
“Công việc ở những phương diện khác vẫn còn rất nhiều, ta sợ rằng các ngươi không sắp xếp được thời gian giang, hoặc là sẽ ảnh hưởng đến độ hoàn thành những công việc khác.”
Thường Hữu mỉm cười: “Tổng giám đốc Bùi ngươi yên tâm chắc chắn không đâu!”
“Lúc trước bọn ta vốn định làm phần mềm, phần cứng chung một lượt, muốn phát hành một bộ máy mới. Nhưng mà lúc đó tổng giám đốc Bùi ngươi đã nói, chỉ làm phần mềm, điện thoại tốt nhất là một năm phát hành một lần, cho nên bọn ta đã bỏ bớt tất cả kế hoạch nghiên cứu phát triển phần cứng.”
“Thế là vừa hay tranh thủ ra được chút thời gian! Lấy ra làm trợ thủ ngữ âm trí tuệ nhân tạo thuộc về OTTO OS, vô cùng phù hợp!”
“Cho nên cách nghĩ của tổng giám đốc Bùi rất đúng, công việc nghiên cứu phát triển phải dành ra thời gian dư dả một chút, nếu không gặp phải cơ hội thế này sẽ khó mà nắm bắt được!”
Bùi Khiêm: “...”
Vậy thì lúng túng rồi.
Lẽ nào lại là lỗi của ta?
Mỗi lần gặp phải tình huống thế này, Bùi Khiêm đều muốn xuyên không về lại chu kỳ trước đập bản thân một trận, nhưng mà không làm được.
Xem ra trợ thủ ngữ âm trí tuệ nhân tạo này không làm là không được.
Vậy thì phải nói đến chủ đề tiếp theo.
Nghĩ cách khiến thứ đồ chơi này không thể thành công mới được!
Hoàn cảnh thị trường hiện tại, ngôi nhà AI đã có, ví dụ lúc Bùi Khiêm bảo Lương Khinh Phàm xây sửa chung cư Sloth, đèn điện, kính thủy tinh..., đều có thể điều khiển thông qua màn hình AI LCD.
Nhưng những thứ này thực ra khá ít thấy, bởi vì giá thành cao, dưới góc nhìn của rất nhiều người nó không thực dụng, cho nên tình huống lắp đặt trang trí trong nhà rất ít.
Nếu không phải Bùi Khiêm vì để nâng cao giá thuê của chung cư Sloth, cũng sẽ không nghĩ đến việc lắp đặt những thứ này.
Trợ thủ ngữ âm trí tuệ nhân tạo trên điện thoại cũng như thế, đều không rẻ, chỉ có những điện thoại phân khúc cao cấp của các thương xưởng khác như điện thoại Pineapple mới được lắp đặt, là một xu hướng.
Nếu ra thêm một chiếc loa AI, nói không chừng còn có thể bán được rất nhiều tiền!
Bùi Khiêm cân nhắc tỉ mỉ một lượt, đã nghĩ xong đối sách rồi.
Có điều... nên nói từ đâu đây?