Nhưng lão Mã là cấp cao của tập đoàn Đằng Đạt, là người đàn ông từng đầu tư IOI, là cánh tay đắc lực kiếm cho tổng giám đốc Bùi 500 triệu…
Chơi game gà cũng có thể giải thích được.
Bùi Khiêm nhìn bullet screen, cảm thấy hình như mình đang xem phim hoang đường chủ nghĩa hiện thực ảo ma.
Lão Mã hố thành thế này vẫn có người làm fans hắn?
Các ngươi kỳ lạ quá đấy!
Bùi Khiêm nhìn trân trân fans của Mã Dương trên Weibo và trong phòng livestream tăng lên, bất lực hết sức.
Nhưng tin tệ nhất không phải tăng fans, mà cộng đồng mạng tấu hề trong phòng livestream và trên Weibo bắt đầu làm memes!
Không thể không nói, huấn luyện nặng nề của lão Mã dành cho các đội viên DGE rất có hiệu quả chương trình, người xem ai nấy đều xem rất nồng nhiệt.
Còn có một tốp người chơi nghe nói giám đốc Mã sẽ phát tiền trên Weibo, nhao nhao đến theo dõi Weibo, bình luận, biến thành niềm vui chung cho cả đám người!
Đánh xong ba trận, số lượng lớn người xem đều bị thu hút đến phòng live của lão Mã, độ hot tăng vèo vèo!
Trong camera, trên gương mặt ngựa của Mã Dương lộ ra nụ cười hài lòng.
“Được rồi, luyện tập hôm nay đến đây thôi, ta phải lên Weibo làm chính sự.”
Các đội viên của DGE thở phào nhẹ nhõm, tựa vào lưng ghế Esports, cảm thấy toàn thân như mất hết sức.
Chơi game với Giám đốc Mã áp lực tinh thần lớn hơn cả thi đấu giao hữu quốc tế nữa!
Mã Dương lấy một chai nước trong tủ lạnh của câu lạc bộ ra vui vẻ uống, đến chỗ ngồi “bụp” một tiếng mở ra, ngửa đầu tu ừng ực hết nửa chai, cảm thấy dường như đây là cơ hội tốt để mình tuyên truyền tăng fans, bắt đầu giao lưu với fans trong phòng live.
“Mọi người chưa ấn theo dõi thì theo dõi nha, không cần tặng quà đâu, ta không cần quà tiền gì đâu.”
“Vì sao phải phải theo dõi ta? Người chơi vừa có thể chỉ huy vừa có thao tác như ta tìm đâu ra? Kỹ năng như ta không đáng được theo dõi sao?”
“Trước đó ta nói rồi, ban đầu trận game đó thắng không nổi, đó là vì đồng đội của ta gà quá, ta đổi bốn đồng đội bình thường, chẳng phải carry hẳn sao?”
“Được rồi, ta xem thử trên Weibo có mơ ước mới gì có thể thực hiện không.”
Tuy khán giả trong phòng live đã cố gắng thích ứng với mạch suy nghĩ của lão Mã, nhưng nghe mấy câu này của lão Mã vẫn hỏi chấm đầy đầu.
“??????”
“Giám đốc Mã thật sự cảm thấy kỹ năng của mình rất tốt?”
“Ngươi mời các tuyển thủ nổi tiếng của câu lạc bộ, sau đó nói với chúng ta đây là bốn ‘đồng đội bình thường’?”
“Ta cũng muốn có ‘đồng đội bình thường’ thế này!”
“Giám đốc Mã thật sự có lý, ta tìm được nguyên nhân vì sao vẫn luôn quỳ trong trận game rank thấp! Còn nói ta gà, ngươi kéo Hoàng Vượng và Khương Hoán sang đánh với ta ta sẽ không lên được vương giả?”
“Biểu cảm của giám đốc Mã chân thật quá, bỗng dưng không phân biệt được rốt cuộc là nói chơi hay nghĩ vậy thật.”
“Quả thật giám đốc Mã trả giá quá nhiều vì đội ngũ này rồi! Có phải không giám đốc Mã, trận này hai mươi phút đã kết thúc rồi!”
Fans đều được lão Mã làm cho vui vẻ, một người gà không đáng sợ, đáng sợ là vừa gà vừa không biết thân!
Nhưng nếu một đứa chơi gà mà không biết thân đến mức độ nhất định sẽ khiến người ta cảm thấy hắn cố ý câu cá, điều này rất lạ.
Rất nhiều người cảm thấy, thiên tài đầu tư đỉnh của chóp như giám đốc Mã, dễ dàng kiếm được 500 triệu, sao có thể ngu ngốc được? Hành động của hắn hoàn toàn không có logic!
Nên, chắc chắn là đang đùa!
Một khi mọi người đều nghĩ vậy, khán giả trong phòng live bắt đầu đùa hùa theo lão Mã, các kiểu bullet screen gì mà “chỉ đạo chiến thuật đặc biệt DGE”, “lãnh tụ tinh thần DGE”, “Giám đốc Mã cân Khương Hoán, giám đốc Mã cân Hoàng Vượng” tràn lan.
Mã Dương mở Weibo, nụ cười trên mặt ngựa lan ra.
Cả buổi chiều này tăng một trăm mấy chục nghìn fans!
Mã Dương không khỏi cảm thán: “Quả nhiên, ta rất có tiềm năng trở thành idol mạng! Nếu không phải bị việc đầu tư làm trì hoãn, nếu ta debut, Lộ Tri Dao có là gì?”
“Để ta xem thử có mơ ước gì mới không.”
“Ể? Trong đây có một bạn học, máy tính trong kí túc xá đại học không ổn, mạng không ổn, tóm lại không thể đánh lên vương giả được, hy vọng có thể hỗ trợ một bộ thiết bị tốt…”
“Không thành vấn đề! Giấc mơ Esports sẽ ủng hộ, tuy thực lực ngươi thấp hơn ta một chút, nhưng cũng chứng tỏ rằng ngươi vẫn có chỗ để tiến bộ, nào, gửi tiền cho ngươi rồi, tự làm một bộ ROF đi.”
Mã Dương vừa duyệt Weibo, vừa bình luận về mấy mơ ước này.
“Ài, rất nhiều mơ ước, đều không có ý mới.”
“Chuyện hời hợt thế này, khiến ta rất khó chi tiền trong quỹ Mơ Ước cho ngươi.”
“Đã là mơ ước, chắc chắn mọi người sẽ thành tâm thành ý viết, như vậy có có thể chạm đến ta được.”
Mã Dương vừa livestream, vừa phát quỹ Mơ Ước trên Weibo, bầu không khí trong phòng live bùng nổ!
Hình như bình luận dưới Weibo là được làm mới mấy giây một lần, thậm chí còn nhanh hơn Lão Mã xem được.
Tuy đa số đều không có bình luận bổ ích gì, nhưng lão Mã vẫn không hề bực dọc, mà tiếp tục tìm mơ ước.
Bullet Screen ngoài 666 đầy màn hình, cũng có người bắt đầu tò mò với thân phận của lão Mã.
“Giám đốc Mã, quỹ Mơ Ước này là sao vậy? Kể nghe chơi!”
“Nghe nói giám đốc Mã đã từng đầu tư IOI, kiếm cho Đằng Đạt 500 triệu, với lại còn là nhân viên ưu tú? Có thể kể lại chuyện lúc đó thế nào không?”
“Giám đốc Mã kỳ tài đầu tư, có thể chọn cổ phiếu cho ta không?”
“Giám đốc Mã, nghe nói ngươi là bạn thân của tổng giám đốc Bùi, cũng là tay trái tay mặt, lúc nào đó có thể kéo tổng giám đốc Bùi live chung xíu không?”
“Giám đốc Mã có thể nói nghề nghiệp của ngươi không? Chỉ đường cho những sinh viên đại họ sắp tốt nghiệp?”
Mã Dương vừa lướt Weibo, vừa để ý đến bullet screen trong phòng live, trả lời từng cái một.
Thấy cách nói “kỳ tài đầu tư” này, biểu cảm của Mã Dương chợt trở nên chân thành, mặt ngựa đầy vẻ nghiêm túc.
“Không thể nói là kỳ tài đầu tư!”
“Thực tế, ta vốn chưa học kiến thức liên quan đến đầu tư, đi phụ trách đầu tư lầ tín niệm của tổng giám đốc Bùi đối với ta.”