Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 1312 - Chương 1312. “Thái Cực Quyền” Của Tổng Giám Đốc Bùi

Chương 1312. “Thái cực quyền” của tổng giám đốc Bùi
Chương 1312. “Thái cực quyền” của tổng giám đốc Bùi

“Mọi người yên tâm, câu lạc bộ khó xử chúng ta cũng hiểu được.”

“Mọi người đã cố gắng để phát triển Esports GOG, chúng ta đều thấy được.”

“Câu lạc bộ đều là quần thể yếu thế, vẫn luôn thiệt thòi, lợi ích không được đảm bảo, đây cũng là điều khiến người ta vô cùng đau lòng.”

“Thật đấy, ta rất hiểu tâm trạng này.”

Quản lý Tô nghe mà ù ù cạc cạc chẳng hiểu gì.

Không đúng, đây không giống câu tổng giám đốc Bùi sẽ nói?

Cứ cảm thấy sai sai ở đâu đó?

Quản lý của câu lạc bộ khác cũng đưa mắt nhìn nhau, hình như không ngờ tổng giám đốc Bùi lại nói mấy câu thế này, ai nấy đều thấy hơi ảo.

Bùi Khiêm mỉm cười, nói tiếp: “Câu lạc bộ của các vị đã lỗ mãi, khó khăn như vậy, thế thì để Đằng Đạt chịu phần khó khăn đấy đi!”

“Mọi người lập bộ phận GOG, cũng là đầu tư vào tiền thuê và tiền lương nhân viên một ít, phần lớn đều đặt trên giá trị của tuyển thủ. Gánh nặng lớn như vậy, giao cho Đằng Đạt chúng ta gánh là được.”

“Cảm thấy không kiên trì nổi thì cứ bán bộ phận cho Đằng Đạt, chúng ta có thể đưa ra chút đảm bảo, để các ngươi vẫn kiếm được tiền, tuyệt đối không bận không công, các ngươi thấy thế nào?”

Bùi Khiêm cố gắng để thái độ bản thân thật chân thành, biểu cảm vô cùng gần gũi.

Các ngươi không đồng ý thì vừa khéo, ta gấp rút muốn thu mua lại rồi!

Mấy quản lý của câu lạc bộ tái mặt.

Tuy tổng giám đốc Bùi cười nói, nhưng còn khiến người ta khó chịu hơn mắng người.

Nếu tổng giám đốc Bùi thẳng thừng trở mặt, thế thì mấy câu lạc bộ này dễ làm việc, có thể chụp mũ “không hợp lẽ thường”, “qua sông phá cầu” lên Đằng Đạt để câu lạc bộ khác cũng không dám bán, để tư cách đấu giải của GOG tan nát trong tay Đằng Đạt.

Nhưng bây giờ, tổng giám đốc Bùi thể hiện rất châm chước, nhưng đồng thời lại không nhường bước, người mưu mẹo gặp người mưu mô, mọi người đều dở dở ương ương, ai nghiêm túc trước người đó thua.

Tổng giám đốc Bùi đã trái bóng về một cách hoàn hảo, đỡ thế nào đây?

Kể khổ tiếp, thế tổng giám đốc Bùi sẽ nói, các ngươi đã khổ như vậy rồi mà vẫn khư khư làm gì? Mau bán cho ta để ta tìm nhà kế.

Không kể khổ, cũng không làm gì khác?

Trong phút chốc mọi người đều im lặng.

Tổng giám đốc Lý ho khụ khụ: “Thế này nhé tổng giám đốc Bùi, chuyện lớn thế này, chúng ta cũng không thể quyết định vội vàng được. Nếu không thì cứ thong thả hai hôm, chúng ta về bàn kỹ với ông chủ, sau đó trả lời cho ngươi, thế nào?”

Bùi Khiêm gật đầu: “Đương nhiên có thể, hy vọng các ông chủ có thể nghiêm túc suy nghĩ, bán bộ phận là có thể hồi máu ngay, còn có thể kiếm tiền, chuyện tốt thế này rất hiếm có đấy!”

Tổng giám đốc Lý: “…”

Bùi Khiêm nói rất chân thành, nhưng các quản lý câu lạc bộ nghe vào lại thành một hàm nghĩa khác.

Hoàn toàn bị đánh bại bởi thái cực quyền của tổng giám đốc Bùi!

Nhưng may thay tranh đấu đến lúc hòa hoãn nhất định, sau khi các câu lạc bộ về tìm ông chủ, tự bàn bạc kế sách.

Quản lý các câu lạc bộ nhao nhao đứng lên tạm biệt.

“Mọi người đi thong thả. Đúng rồi, các ngươi có thể đưa giấy này về đưa cho ông chủ các ngươi xem, nhất định phải cân nhắc nghiêm túc!”

Bùi Khiêm vẫn không quên nhắc nhở mọi người lấy quy định mới được phát ra kia.

Các giám đốc đều sững sờ.

Tổng giám đốc Bùi có ý gì đây, đưa chúng ta đạn tấn công bản thân?

Tổng giám đốc Bùi không sợ truyền ra ngoài sẽ dấy lên sự phản đối của câu lạc bộ Esports trong nước à?

Chuyện này vốn không có chứng cứ gì, ông chủ các câu lạc bộ khác không tin tưởng, nếu đem tờ giấy này đi, thế thì buộc các câu lạc bộ khác đều đứng trên một chiến tuyến rồi!

Giám đốc các câu lạc bộ vốn có tâm lý không lấy không, gấp tờ giấy này lại bỏ vào túi đem đi.

Trương Nguyên hơi lo lắng: “Tổng giám đốc Bùi, thật sự không có vấn đề gì sao? Để mấy câu lạc bộ này suy nghĩ hai ngày là để bọn họ có thời gian hợp tác với nhau.”

Bùi Khiêm mỉm cười: “Thế chẳng phải càng tốt hơn sao?”

Chỉ có một câu lạc bộ muốn bán, nói không chừng có thể tìm được người mua lại.

Nếu đều muốn bán thì không tìm được người chấp nhận mua, thể thì chỉ có thể nhừ trong tay Đằng Đạt.

Bùi Khiêm cầu còn chẳng được!

……

Buổi tối, mấy quản lý câu lạc bộ đến câu lạc bộ SUG, gặp mặt tổng giám đốc Lý.

Mọi người đến phòng họp, biểu cảm không ổn lắm.

Chiều nay, bọn họ đã tự đi nói chuyện với sếp rồi, cũng đưa trang giấy kia cho sếp xem, kết quả rất rõ ràng, các sếp cũng không thể nào cam tâm chấp nhận những điều kiện này.

Vì sao?

GOG không phải game đầu tiên mấy câu lạc bộ này làm Esports, trước kia cnxg từng làm Esports như “Trận Chiến Kỳ Ảo” và “Tinh Hải”, có bao giờ nghe nói doanh nghiệp game muốn can thiệp vào hợp đồng của câu lạc bộ và tuyển thủ?

Muốn vươn tay dài quá nhỉ?

Nên thái độ của các sếp cũng rất nhất quán, dốc hết sức “bảo vệ quyền lợi của câu lạc bộ”!

“Tổng giám đốc Lý, chúng ta phải làm sao đây?”

Câu lạc bộ SUG là câu lạc bộ có tiền nhất trong số họ, ông chủ lại có khí phách, làm chim đầu đàn là thích hợp nhất.

Câu lạc bộ khác cũng không cam lòng bị kìm hãm như vậy, bị Đằng Đạt nắm trong lòng bàn tay, nên đương nhiên đổ dầu vào lửa cũng không tiếc công.

Đương nhiên cũng có ba bốn câu lạc bộ cảm thấy chuyện này không nghiêm trọng đến thế, Đằng Đạt không làm tổn hại đến lợi ích cốt lõi của câu lạc bộ, nhưng bọn họ cũng đến hiện trường, vì lợi ích của tất cả các câu lạc bộ là như nhau.

Không kiên định như thế nhưng ba phải chắc cũng được.

Tổng giám đốc Lý trầm mặc chốc lát, nói: “Tổng giám đốc Bùi là người cố chấp, hôm nay họp có thể thấy hắn vòng vo rất giỏi, khiến chúng ta không thể phản bác.”

“Nhưng chúng ta cũng không thể để vậy được! Chúng ta làm câu lạc bộ lâu vậy rồi, có bao giờ phải chịu như thế này? Bây giờ mở cánh cửa này, sau này có thêm nhiều điều kiện hơn thì sao?”

Hết chương 1312.
Bình Luận (0)
Comment