“Tổng giám đốc Bùi còn có tâm trạng nghỉ cuối tuần? Dư luận đã bùng đến mức này rồi, để thêm một hôm nữa?”
“Chẳng lẽ tính sai, tổng giám đốc Bùi hoàn toàn không để ý chuyện này? Thế chúng ta chuẩn bị trước đó đều phí công rồi sao?”
“Chưa chắc! Ta cảm thấy tổng giám đốc Bùi đang phô trương thôi, cố ý kéo dài một ngày, tỏ vẻ không để ý, thế này có thể có nhiều chip hơn trong lúc đàm phán với chúng ta…”
“Ừm, có lý, nên tổng giám đốc Bùi mới dám trì hoãn thêm một ngày.”
Giám đốc câu lạc bộ phân tích nhưng không ai dám xác định.
Vì tổng giám đốc Bùi xuất chiêu không theo lẽ thường, khiến người ta khó lòng nhìn thấy được.
Với lại Đằng Đạt chiếm địa vị ưu thế tuyệt đối, càng khiến mỗi chiêu tổng giám đốc Bùi xuất ra đều tràn ngập hàm ý sâu xa, không thể không suy nghĩ theo tầng ý sâu xa.
Tổng giám đốc Lý cũng không chắc lắm, nhưng vẫn bình tĩnh lại rất nhanh, đè thấp giọng nói: “Mọi người đừng tự dọa mình, có thể tổng giám đốc Bùi không chắc ăn, cố ý tung ra bom khó để tạo áp lực tâm lý cho chúng ta.”
“Mọi người sao vậy, tổng giám đốc Bùi còn không vội chúng ta vội cái gì?”
“Có chuyện gì, chúng ta bàn ở bàn họp là được rồi.”
“Chỉ cần chúng ta đoàn kết, chống lại Đằng Đạt, chắc chắn thắng lợi thuộc về chúng ta!”
……
Thứ hai, ngày 31 tháng 10.
Bùi Khiêm ngủ đến khi tự dậy, vô cùng thản nhiên ăn trưa, sau khi chơi game ở quán cà phê Internet Netfish một lúc mới từ từ đến câu lạc bộ DGE.
Thời gian Trương Nguyên hẹn với giám đốc các câu lạc bộ là hai giờ chiều, Bùi Khiêm cố ý muộn mười lăm phút.
Thật ra cũng không có lý do gì đặc biệt, đơn giản muốn chọc giận mấy giám đốc câu lạc bộ này một chút.
Đến lúc bọn họ đều tức giận, chắc sẽ dứt khoát bán bộ phận GOG cho mình nhỉ?
Cùng lúc này, trong phòng họp câu lạc bộ DGE.
Trên mặt giám đốc các câu lạc bộ đều hơi cau có.
Ý gì đây?
Chủ nhận không gặp chúng ta thì thôi, thứ hai hẹn xong rồi, kết quả tổng giám đốc Bùi lại đến muộn?
Nghe nói tổng giám đốc Bùi là người đúng giờ?
Chẳng lẽ tổng giám đốc Bùi khó thật? Đầu tiên là trì hoãn, sau đó lại đến muộn, tỏ thái độ với các câu lạc bộ: Các ngươi dám lật mặt thử xem?
Giám đốc Tô lờ mờ thấy không ổn.
Tổng giám đốc Lý của SUG vẫn vậy, bây giờ hắn nói gì cũng không thể sụp đổ được, nếu sụp đổ thì các câu lạc bộ khác cũng theo luôn, phi công hết thì sao?
Huống chi hơn 50% là tổng giám đốc Bùi đang phô trương thanh thế, không thể rụt rè được.
Bùi Khiêm đến chỗ trống của bàn họp, sau khi nhìn xung quanh cũng không nhắc đến chuyện đi trễ, chỉ cười cười: “Có phải mọi người bàn xong với sếp rồi không? Nếu không có vấn đề gì, phiến các câu lạc bộ muốn chuyển nhượng bộ phận GOG giơ tay lên, chúng ta ký hợp đồng chuyển nhượng.”
Biểu cảm của mấy giám đốc câu lạc bộ đều sững sờ, trên đầu ai nấy đều bay đầy xung quanh.
???
Dấu hỏi trên đầu tổng giám đốc Lý hơi bị nhiều.
Tất cả mọi người đều sững sờ, suýt chút nữa nghĩ có phải mình bỏ sót một cuộc họp, có phải mất trí nhớ rồi không.
Không phải, đã nói hôm nay đến bàn chi tiết mà?
Chưa bắt đầu bàn đã mặc định chúng ta muốn bán rồi?
Tổng giám đốc Lý hơi sững sờ: “Tổng giám đốc Bùi, ta ta bỏ qua quá trình nào sao? Chẳng phải đã nói xong hôm nay sẽ bàn bạc chi tiết sao? Lợi ích và trách nhiệm của hai bên chúng ta vẫn chưa nói rõ, có phải nên để bàn bạc xong xuôi rồi quyết định không?”
Bùi Khiêm hơi sửng sốt: “Hả? Mọi người vẫn chưa nghĩ kỹ sao? Ta còn tưởng chuyện tất cả các câu lạc bộ kết hợp lại chống lại giải đấu GPL trên mạng là thật chứ!”
Tổng giám đốc Lý hoang mang.
Là thật, nhưng chúng ta cũng không có nói sẽ bán bộ phận GOG mà!
Chúng ta chỉ muốn cho ngươi chút áp lực dư luận thôi, áp lực dư luận thôi người hiểu không?
Kết quả tổng giám đốc Bùi thì hay rồi, cứ thế mặc nhận là tất cả các câu lạc bộ đều muốn bán bộ phận GOG?
Nhưng tổng giám đốc Lý không thể nói thẳng câu này.
Mấy người tổng giám đốc Lý kết hợp tạo dư luận, thật ra chỉ để tăng thêm chút thẻ đánh cược thôi, để tổng giám đốc Bùi thấy được tất cả câu lạc bộ đều không chấp nhận cái này, cắt đứt suy nghĩ muốn mua lại tất cả bộ phận của các câu lạc bộ của tổng giám đốc Bùi.
Kết quả không ngờ, tổng giám đốc Bùi vẫn bất di bất dịch, đẩy vấn đề theo hướng cực đoan nhất.
Hai bên đều không có không gian mặc cả!
Thế là trái bóng đến bên câu lạc bộ.
Nói mình không định bán phần GOG, chỉ là muốn thương lượng bình đẳng, nhận được nhượng bộ khía cạnh điều kiện hợp tác?
Không được, vậy há chẳng phải đợi chịu thua, càng khiến tổng giám đốc Bùi nắm chắc trong tay hơn sao!
Nhưng không nói thế này, chẳng phải chỉ có thể giơ tay bán đứt phần GOG sao?
Mấy giám đốc câu lạc bộ đưa mắt nhìn nhau, không biết phải làm sao.
Lúc trước viết kịch bản, không nghĩ đến chuyện phát triển thế này, tổng giám đốc Bùi không diễn theo kịch bản, thế chúng ta thì sao?
Bùi Khiêm thấy mấy giám đốc câu lạc bộ này đều im re, cũng hơi sốt ruột.
Tình huống gì đây?
Chẳng phải nói sẽ bán phần GOG cho ta sao?
Sao im re hết rồi?
Mau bán cho ta, ta lấy về để lỗ tiền!
Trong phòng họp chợt im lặng đến mức lúng túng, Bùi Khiêm khẽ ho hai tiếng: “Tổng giám đốc Lý, hình như bên ngươi phản ứng lớn nhất, nếu không thì thế này, ngươi tỏ thái độ trước? Bán hay không bán, thoải mái nói.”
Khóe miệng tổng giám đốc Lý giật giật.
Tổng giám đốc Bùi đẩy mình thẳng đến nơi đầu sóng ngọn gió rồi!
Chuyện quan trọng lần này là hắn là do hắn tổ chức, nếu hắn nói không bán, thế thì câu lạc bộ khác cũng không ngu, chắc chắn cũng không bán, thế thì chuyện này kết thúc trong chiến thắng toàn diện của tổng giám đốc Bùi rồi ư? Còn bàn gì nữa?
Nhưng nếu bảo tổng giám đốc Lý nói bán bộ phận GOG, thế cũng không thực, vì hắn không có quyền này, bán câu lạc bộ không phải do sếp quyết.
Làm sao đây?
Tổng giám đốc Lý vận động não cực mạnh, chẳng mấy chốc đã nghĩ ra cách rồi.