Bùi Khiêm trầm mặc.
Nếu với số lượng này thật sự không chỉ là mười nhà!
Có điều hơi sầu, Tiết Triết Bân và Chu Mộ Nham tham gia làm gì trời?
Tiết Triết Bân cùng tổng giám đốc Lý mở quán ăn, bản thân là người trẻ tuổi, bị giám đốc dụ mua câu lạc bộ cũng hợp lý. Thế Chu Mộ Nham thì sao, vì sao chứ?
Bùi Khiêm nói với Trương Nguyên: “Được, sắp xếp thời gian cho mọi người đấu giá đi, càng nhanh càng tốt!”
Bùi Khiêm không dám đợi nữa, sợ đợi nữa thì có biến.
Người tham gia càng nhiều, giá càng cao, há chẳng phải toi đời sao!
Ngắt máy, Bùi Khiêm tức tốc gọi cho Chu Mộ Nham.
Hắn muốn hỏi vì sao Chu Mộ Nham muốn chạy sang tham gia!
Chẳng mấy chốc đã kết nối được.
“Giám đốc Chu, sao ngươi lại rảnh rỗi đến đấu giá câu lạc bộ vậy?” Bùi Khiêm rất mông lung.
Bên kia đầu dây, Chu Mộ Nham hơi giật mình: “Sao vậy, không được sao?”
“… Được, nhưng hơn 10 triệu lận, phòng làm việc Thiên Hỏa nuôi một câu lạc bộ cũng không lãi tiền, ngươi tính toán gì?”Bùi Khiêm rất khó hiểu.
Chu Mộ Nham cười cười: “Ồ, thì ra tổng giám đốc Bùi sợ ta tiêu tiền oan.”
“Cái này ngươi không cần lo lắng. Vốn dĩ phòng làm việc Thiên Hỏa làm game, nuôi một câu lạc bộ, tạo cảm giác tồn tại trước mặt người chơi, quảng cáo cho bản thân, tuyên truyền game mới chút đỉnh, chẳng phải rất hợp lý sao?”
“Tổng giám đốc Bùi ngươi yên tâm, thu nhập của phòng làm việc chúng ta chịu được phần vốn này, cũng dư dả.”
Bùi Khiêm: “…”
Thật ra, phòng làm việc Thiên Hỏa là là nhà làm game nạp tiền có tiếng, lượng tiêu thụ hàng tháng hàng trăm triệu, bỏ ra hơn 10 triệu mua một câu lạc bộ, thật sự rất dễ dàng.
Chu Mộ Nham nói có ý có tình, trong thoáng chốc Bùi Khiêm không tìm được cách nào phản bác.
“Được rồi.” Bùi Khiêm vô cùng bất đắc dĩ ngắt máy.
Chu Mộ Nham nhìn điện thoại, biểu cảm hơi khó hiểu.
Sao cứ cảm thấy cổ vũ tổng giám đốc Bùi thế này mà tổng giám đốc Bùi không vui vẻ lắm nhỉ?
Sau khi tắt máy, Bùi Khiêm bắt đầu phiền não.
Mấy nhà khác không quen thuộc cũng tham gia theo một cách mù quáng?
Bùi Khiêm đoán được rất nhanh.
Nhìn mấy nhà lần đầu vào cuộc , có công ty đầu tư, có công ty bất động sản, có cậu ấm nhà giàu, công ty game, với lại trong đó còn có kẻ khổng lồ là bất động sản Thần Hoa!
Cấp bậc của bậc của bất động sản Thần Hoa thế nào? Bây giờ chơi câu lạc bộ bóng đá, phí chuyển nhượng một cầu thủ lên đến 20 triệu!
Với lại mấy năm sau sẽ cao hơn.
Ban đầu giải đấu bóng đá trong nước sống dở chết dở, nhưng bất động sản Thần Hoa và mấy công ty bất động sản khác vào cuộc, bắt đầu điên cuồng đập tiền, đột nhiên chơi đá thành có tiếng, tuy câu lạc bộ vẫn luôn đốt tiền, nhưng phí quảng cáo tiết kiệm được cũng rất lãi.
Đối với bất động sản Thần Hoa, bỏ ra phí chuyển nhượng một cầu thủ là có thể mua một câu lạc bộ Esports chơi rồi, với lại còn có thể có được thành tích, rất hời.
GPL do tổng giám đốc Bùi làm, thành công rồi mọi người đều vui vẻ; Không thành công thì cũng ném hơn 10 triệu, không đau lòng.
Nhưng bất động sản Thần Hoa vào cuộc làm hướng gió thay đổi!
Chương trình truyền hình trước đó kêu gọi các doanh nghiệp có thể đẩy mạnh hợp tác với Đằng Đạt, tuyệt không có hại, nên hành động của Đằng Đạt bây giờ được nhiều công ty lớn nhìn chăm chăm.
Một khi có chuyện gió lay cỏ động già là bọn họ sẽ nhào đến ngay.
Dù sao thì chuyện Đằng Đạt tạo ra nhiều chuyện kỳ lạ trong kinh doanh như thế, khai thác được nhiều ngách trong ngành như thế cũng không phải giả.
Với lại, các nhà kinh tế học có tiếng cũng xem trọng “mô hình Đằng Đạt”.
Mà chuyện bán slot giải đấu GPL và đội ngũ thi đấu lần này vừa lộ, các công ty này lập tức cảm thấy mình theo hướng gió rồi.
Tuy trước đó câu lạc bộ Esports đều không kiếm được tiền, nhưng trước đó câu lạc bộ Esports đó đều là mặt hàng gì?
Có cậu ấm nhà giàu bình thường, có thiếu niên nghiện mạng tự tổ chức, có phòng làm việc phát triển ra… tóm lại là không chính quy.
Nhưng chạy đến tranh mua GPL là công ty gì?
Thần Hoa, công ty lớn trong nước, bất động sản Thần Hoa là người chơi đỉnh của chóp trong giới bóng đá Trung Quốc;
Tuy Tiết Triết Bân cũng là cậu ấm nhà giàu, nhưng khác với những cậu ấm cô chiêu khác, nhà hắn cực kỳ giàu;
Phòng làm việc Thiên Hỏa, phòng làm việc game đỉnh cao, hàng đầu trong nước, tuy không nổi danh bằng Đằng Đạt nhưng người ta kiếm được không ít tiền.
Đây gọi là gì?
Gọi là quân chính quy!
Có thể so sánh với mấy ông chủ, tư bản sau lưng mấy câu lạc bộ trước đó sao?
Mấy người này đều cảm thấy GPL được làm, thế thì chứng minh rằng chuyện này chắc chắn có lợi, bọn họ vào cuộc chắc chắn có nhiều tư bản vào cuộc hơn.
Nên, những công ty trước đó chú ý đến Đằng Đạt đều xuôi theo gió, cũng tỏ ý muốn đấu giá.
Dư luận bên ngoài thế nào bọn họ cũng không để ý.
Dư luận có thể bị ảnh hưởng, có thể bị dẫn dắt, với lại cộng đồng mạng bình thường nào biết chuyện bên trong, đều ăn dưa hóng biến.
Các công ty này quyết định thế nào vẫn là công ty lớn dẫn đầu!
Bỗng dưng Bùi Khiêm thấy nhụt chí.
Toang rồi!
Mấy công ty này đều muốn mua bộ phận GOG, gia nhập vào giải đấu GPL, nhưng chuẩn bị bán có sáu câu lạc bộ GOG, há chẳng phải chúng đều tìm được chủ mua bên thứ ba sao?
Như vậy, Đằng Đạt không ôm nữa, cũng không cần đền tiền vi phạm hợp đồng.
Hộc máu!
Cơ hội tốt để đốt tiền lại bị đám người này phá bĩnh!
Vốn dĩ Bùi Khiêm rất mong đợi chuyện đấu giá, nhìn mấy bộ phận GOG này chẳng ai thèm, mình vui vẻ nhận lấy.
Bây giờ đã tan tành rồi.
Vì mấy bộ phận GOG này bán hay không cũng không liên quan đến mình, Đằng Đạt không thể đấu giá với người mua bên thứ ba.
Bùi Khiêm lẳng lặng thở dài.
Thôi kệ, như vậy đi, xem như làm không công.
Mà Bùi Khiêm vừa uống được hai ngụm cà phê, điện thoại lại reo.
Cầm xem thử, là Trương Nguyên gọi đến.
Bùi Khiêm: “?”
Vội vàng bắt.